"Vương bát đản, không phải ta nói rồi sao, vật liệu đá bên ngoài này kiên cố vô cùng, người đừng nói ta, cho dù người tìm thấy thần tiên đi nữa, hắn..."
"Mę nó, ta im..."
Ngay khi tê tê đang cực lực cãi lại, chửi ầm lên thì chuyện khiến hắn trợn mắt hốc mồm xuất hiện.
Lúc này chỉ thấy Hàn Tam Thiên tiến lên một bước, ngay sau đó nắm chặt ngọc kiếm. trong tay, Ngũ Hành Thần Thạch khẽ động, trực tiếp một kiếm chỉ vào tầng đá thật dày trên lăng mộ.
Khí vận với mũi kiếm, phá thạch mà lên.
Xoạt.
Đá lớn vốn cứng rắn không thể gãy, nháy mắt như là lớp nước, không ngừng nhường đường, không ngừng sụp đổ trước mặt Hàn Tam Thiên và tê tê.
Cho dù đá lớn cứng rắn, người khác đúng là không có phương pháp, nhưng ai bảo nó gặp phải đồ biến thái Hàn Tam Thiên chứ?
Sau khi Hàn Tam Thiên mở rộng hỗn độn chi khí, Ngũ Hành Thần Thạch nghịch
chuyển lực lượng, hóa thành kim lực, thẳng phá đá lớn.
"Ầm."
Gần như ngay lúc bọn người Ngưng Nguyệt tuyệt vọng chờ đợi tử vong, thì toàn bộ không gian đột nhiên vang lên một tiếng vang trầm.
Một giây sau, hai bóng người nhảy ra.
Một đám người Ngưng Nguyệt lúc ấy đều choáng váng, ai cũng không hi vọng có người sẽ đến cứu bọn hắn, nhưng vấn đề là
xem như đám người nghĩ nát óc, cũng sẽ không nghĩ tới có người sẽ từ dưới lòng đất sâu hơn trăm mét nhảy ra...
Cho nên khi hai người lao ra trong nháy mắt, tất cả mọi người đều giật nảy mình.
Nhưng đến khi nhìn rõ người đến là ai, lo lắng và sợ hãi trên mặt tất cả mọi người đều không thấy đâu nữa.
"Hàn... Hàn Tam Thiên."
"Là Hàn Tam Thiên."
"Là các ngươi?" Nhìn thấy một đám người Ngưng Nguyệt, Hàn Tam Thiên cũng sửng sốt.
Anh nằm mơ cũng không nghĩ tới, trong phần mộ này vậy mà lại là một đám người Ngưng Nguyệt.
"Mẹ nó, ta nói rồi mà, các ngươi thật sự đến. cướp bóc. Nhưng không cần lo lắng, ta sẽ không nói ra đâu, dù sao hiện tại ta và các người là cùng một bọn." Tê tê cười hắc hắc nói.
"Ngươi tên ngốc này." Hàn Tam Thiên mắng một câu, không nói nhảm nữa, thiên hỏa, nguyệt luân đã xuất ra, lập tức bay thẳng đi.
Phanh phanh phanh.
Đám người đá đang vây quanh đám người Vương Tự Mẫn nhất thời bị thiên hỏa nguyệt luân đánh bay.
"Xoát."
Ngọc kiếm bay ra, trực tiếp quét qua chung quanh ba người Ngưng Nguyệt, nhất thời, lại tấn công vào đám người binh sĩ kim giáp xung quanh.
Hàn Tam Thiên đã động thủ thì tê tê cũng chỉ có thể làm theo, mấy quyền đánh đuổi binh sĩ kim giáp đang vây xung quanh bạn người Vương Tự Mẫn.
Nhưng mà...
Sau khi vung ra mấy quyền thì tê tê bỗng nhiên sửng sốt...