Chàng Rể Siêu Cấp

Chương 2915: Chắc chỉ còn lại một vũng máu. 




"Nếu một quyền này đánh vào trên thân người, không phải sẽ đánh người ta thành bánh thịt sao?"

Một đám người quả thực bị kinh hãi đến sắc mặt trắng bệch, như nhìn thấy ác quỷ.

Cũng may mà tên ngốc tê tê này thân thể khoẻ mạnh, cho dù đâm vào trên đại thụ, cũng rất nhanh đứng lên.



"Mạng chó thật là dai." Người khổng lồ kia lạnh giọng quát một tiếng, một giây sau, bước chân di chuyển, trực tiếp mang theo tiếng vang ầm ầm chấn động mặt đất, trực tiếp đánh tới.

Sắc mặt tê tê ngưng lại đột nhiên thân thể co rụt lại, trực tiếp chui xuống mặt đất.

Một giây sau, cả người hắn trực tiếp chui ra từ phía sau tên khổng lồ, sau đó ngưng lực một vòng, nên thẳng vào phía sau lưng tên khổng lồ.

"Ầm."

Một tiếng vang trầm.

Tất cả mọi người vì đó sững sờ, nhưng tê tê lại càng sững sờ hơn.

Hắn hiển nhiên đã đánh giá thấp phòng ngự của đối phương, một quyền này đánh xuống vậy mà không có hiệu quả chút nào.

"Rống."

Người khổng lồ kia chỉ là sững sờ, một giây sau, táo bạo hô to, xoay người trở lại, hai bàn tay to đột nhiên trực tiếp bắt lấy tê tê, rồi mới giơ lên, bên trong tiếng kinh hộ của tất cả mọi người quảng tê tê xuống đất.

Khói bụi ầm lên.

Thân thể tê tê giống như rơi xuống từ mấy vạn mét trên không trung rồi mạnh mẽ đập lên trên mặt đất cứng rắn vô cùng, tạo

thành một cái hố sâu to lớn.

"Phốc."

Cho dù có giáp lưng bảo hộ, cho dù thân là Thổ Linh, nhưng dưới sự công kích của người khổng lồ như vậy, tê tê cứng rắn như sắt cũng đột nhiên mở miệng rộng, cuối cùng khó ngăn cản nội thương mãnh liệt, một ngụm máu tươi trực tiếp phun ra trên mặt đất.

Nhìn thấy tình huống như vậy, cho dù tất cả mọi người kinh ngạc đến ngây người, nhưng Lưu công tử lại chỉ tự tin cười một tiếng, bởi vì chuyện này đối với hắn mà nói sớm đã nhìn lắm thành quen.

Tên khỉ ốm cũng cười lạnh một tiếng, thao tác thông thường mà thôi.

"Bóp chết ngươi đơn giản như bóp chết một con kiến." Khổng lồ cười hắc hắc, hai tay đập vào nhau một cái, xương cốt lập tức phát ra tiếng vang thanh thúy, đồng thời, cả người giống như là một ngọn núi lớn, chậm. rãi đi về phía tê tê.

Nguy hiểm tới gần, tê tê giãy giụa trong suy nghĩ từ dưới đất bò dậy, nhưng cú ngã này gần như làm đứt gãy vô số xương sườn trong thân thể của hắn, đừng nói muốn

chạy trốn, cho dù là động một cái cũng đau ruột gan đứt từng khúc.

Tên khổng lồ sắp đến tê tê trước mặt cuối cùng dừng lại, sau đó chậm rãi giơ chân lên, giống như đang nhìn người chết rồi trực tiếp buông xuống một cước...

Rất nhiều người nhất thời nhắm mắt lại, căn bản không dám nhìn một màn bị giẫm thành thịt nát này.

Nhưng ngay lúc này, một đạo hắc ảnh đột nhiên từ bên trong kho củi nhảy lên ra. ..

"Phốc."

"Ầm."

Một âm thanh rất nhỏ bé phốc phốc vang lên, sau đó là một tiếng vang như đất rung núi chuyển, kéo theo toàn bộ mặt đất đều đang run rẩy nhè nhẹ.

Rất nhiều người trừng mắt nhìn chằm chằm, bởi vì rất hiển nhiên rằng một tiếng vang như thế thì đoán chừng tên kia đã bị giẫm xuyên bụng nát ruột, chắc chỉ còn lại một vũng máu.

Không nghe thấy tiếng hít thở, không nghe thấy tiếng nói, chỉ vắng lặng một cách chết chóc, càng khiến cho những người đang nhắm mắt lại kia càng thêm xác thực không dám mở mắt, dù sao thì một cảnh này nhất định là bạo lực đẫm máu đến cực điểm cho nên mới gây ra tiếng vang như thế.