Hắc Bạch Song Sát nhận thấy mình đã ăn thua thiệt ngầm, nhìn nhau một cái, giận dữ, hướng thẳng đến tấn công đại mỹ nữ.
Đại mỹ nữ vừa rồi cũng bởi vì thắng lợi mà vui sướng, căn bản không kịp hưởng thụ, đối mặt với sự công kích cấp tốc của hai người vốn đã cùng nhau hợp lực không biết bao nhiêu lần, nàng chỉ có thể vô cùng lo lắng, bởi vì nàng chưa hề ngăn cản được
sự tấn công như thế.
Nhưng ngay khi nàng không biết làm sao, âm thanh thản nhiên của Hàn Tam Thiên lại một lần thích hợp
vang lên. ..
"Đoạn thời gian trước tổn thương chân trái, đi đường luôn luôn phải khom người sang bên trái, ai, cái eo này của ta, cũng bởi vì cái chân này mà làm còng lưng mất rồi."
Bên trái?
Mày liễu của đại mỹ nữ nhíu lại, lúc này, Hắc Bạch Song Sát đang hai bên trái phải giáp công mà đến,
anh nói chân trái đau muốn xoay người, chẳng lẽ
đúng...
Không biết vì sao, đại mỹ nữ mặc dù trong lòng
hướng về phía bên trái một chỗ ngoặt eo.
Mà nói ra cũng kỳ quái, gần như trong nháy mắt
ngay khi nàng xoay người, một đạo bóng trắng bên phải liền vừa vặn từ bên cạnh thoáng qua một cái.
Mắt thấy bóng đen bên trái đánh tới, đang không biết làm sao, âm thanh của Hàn Tam Thiên ở bên kia lại truyền tới: "Để giúp cái eo này có thể khôi phục lại thì chỉ có thể xoay người hạ eo."
Xoay người hạ eo?
Đại mỹ nữ xoay người hạ eo ngay tại chỗ một cái, hoàn mỹ hiện ra dáng người ảo diệu của nàng.
Xoát một cái, cũng hoàn mỹ tránh thoát khỏi bóng
đen.
Lần này, đại mỹ nữ trở lại, mừng rỡ vô cùng, đây là lần đầu tiân nàng có thể hoàn mỹ tránh né khỏi cư
tấn công của hai người.
Hắc Bạch Song Sát cũng một lần nữa dừng thân hình lại, kỳ quái nhìn nhau một cái, lại nhìn đại mỹ
nữ đang vui vẻ không thôi.
Bọn hắn thế mà thất thủ rồi?
Khó có thể tin được, đồng thời hai người vẫn không thể nào liền từ bỏ như thế, lập tức, lại biến hóa thân hình, lần nữa tấn công về phía đại mỹ nữ.
Sự vui sướng của đại mỹ nữ chỉ trong ngắn ngủi, nhưng tối thiểu bây giờ nàng không còn bối rối như lúc trước, chỉ là lẳng lặng cắn bờ môi của mình, hết sức chăm chú chuẩn bị.
Chỉ có điều không phải chăm chú nhìn thân ảnh của
hai người đánh tới như thế nào, mà là nghiêm túc
nghe Hàn Tam Thiên chuẩn bị nói cái gì.
"Xoay người không phải biện pháp lâu dài, bởi vì chân trái không lấy sức nổi, cho nên phải sử dụng đến đùi phải, nhưng đi đường nhiều, con đường núi này lại vô cùng gập ghềnh, phải thường dùng lực chân nha, cho nên giơ chân lên bốn mươi độ, dùng sức hướng về phía trước vẫy vẫy, linh hoạt đả thông kinh mạch."
"Chân phải bốn mươi độ, vung về phía trước."
Trong lòng mặc niệm, chân dài của đại mỹ nữ vừa nhấc lên, lại có chút do dự, bởi vì một lần nữa quay trở lại, khoảng cách của bóng đen bên phải vẫn cách nàng rất xa, hiện tại đá đi thì có thể là hơi sớm
hay không?
Nhưng mà nàng không suy nghĩ quá nhiều, vẫn hai
mắt nhắm lại, đột nhiên đá vào.
"Ầm."
Theo một tiếng vang trầm, đại mỹ nữ cảm giác trên chân mạnh mẽ đá phải đồ vật gì đó, vội vàng mở mắt nhìn thì chỉ thấy người áo đen bên phải kia đã nặng nề bị nàng dùng một cước đá văng xa mấy
mét có hơn.