Chàng Rể Siêu Cấp

Chương 3371: “Phá sơn hà," 




Hàn Tam Thiên biết, Tê Tê căn bản không phải muốn làm anh hùng, chỉ là hi vọng dùng chính hắn bảo vệ anh mà thôi.

"Người có lòng này ta đã rất vui vẻ rồi, nhưng mà ta



mang theo Hạ Vi căn bản không thể đi ra khỏi nơi này, chỉ có người mang theo nàng mới có thể, nhanh lên." Hàn Tam Thiên gấp gáp nói.

"Nàng lấy người làm người đáng tin cậy, ta mang nàng đi, ngươi không đi ra ngoài thì có ý nghĩa gì? Đừng quên, người vẫn có rất nhiều chuyện muốn



làm."

"Ta sẽ tận lực ngăn chặn bọn hắn, đi mau." Tề Tế kiên quyết lắc đầu.

"Nếu không, ta cho Tam Thiên đại ca một chút máu được không?" Hạ Vi lên tiếng nói.

"Không được."

Gần như đồng thời, hai người đều thốt ra, cứ thế mà



dọa Hạ Vi nhảy dựng một cái.

Hạ Vi vẫn có thương tích trong người, nếu như lúc này để nàng xuất huyết nhiều, thương tổn của nàng gần như cũng cung cấp với trí mạng, đừng nói Hàn Tam Thiên, cho dù là Tê Tê cũng căn bản không nghĩ đến phương pháp này.

"Ai cũng con mẹ nó đừng nghĩ sẽ đi được, các huynh đệ, lên cho ta, ta xem hắn phun được bao nhiêu máu." Người dẫn đầu thấy ba người thương nghị muốn đi, lập tức tức giận quát một tiếng, hoàn toàn bỏ qua sự kiêng kỵ với máu của Hàn Tam Thiện ra sau đầu, nâng đao giết đến.

Các huynh đệ khác thấy thế, cũng rất nhanh giết

tới.



Như hắn sở liệu, sau khi bọn hắn nâng đao đánh tới, một giọt máu của Hàn Tam Thiên chấm dứt tính mệnh của một huynh đệ, người dẫn đầu tiếp tục muốn dùng thủ đoạn giống như vậy, trừ liên tục bại lui và bị đả thương, căn bản không còn cách nào

khác.

Tê Tê trước sự vây vông cũng chỉ còn kéo dài hơi tàn, mắt thấy hắn ngã xuống đất, thời điểm một đám người liền muốn nhào về phía Hạ Vi, lúc này,

đột nhiên, thiên địa trở nên đỏ như máu...



Cỗ áp lực cực mạnh tựa hồ từ trên trời giáng xuống, lại từ từ đi lên, người đứng ở trên đó, nhất thời chỉ cảm giác áp lực đột ngột tăng cao, trong vô hình thậm chí dù bất động cũng cảm thấy mồ hôi chảy thẳng xuống dưới, một đao kia của người dẫn đầu Vốn là đã sắp chém vào trên bờ vai Hàn Tam Thiên thì cảm giác khó chịu, hai tay cầm đao dường như

không phải đang cầm đao, mà là một vật nặng đến.

vạn cân.

Nó đã không cách nào buông xuống, lại không cách nào nâng lên, chỉ có thể trống rỗng giơ lên như vậy, hai tay đáng thương vì vậy mà không ngừng run rẩy.

"Cái này. .. Đây là làm sao rồi?" Có người kinh hoảng nhìn xem bốn phía, ngạc nhiên vô cùng.



Bọn hắn cũng không thể tốt hơn người dẫn đầu bao nhiều, toàn thân đột nhiên bị người ta định lại ở đó, nửa bước khó đi, động một chút cũng giống như gánh vác núi lớn mà đi.

Ba người Hàn Tam Thiên bị đánh bại, lúc này cũng nhìn thấy chung quanh xảy ra dị dạng, nhao nhao quay đầu xem bốn phía, đến tột cùng là bởi vì sao.

Nhưng quanh mình đều được bao phủ huyết sắc, không thể nhìn rõ liệu có người khác đến đây hay không."



Đột nhiên, ngay khi ba người tìm một vòng mà không có bất kỳ phát hiện nào, chỉ nghe một tiếng



quát nhẹ vang lên, một giây sau, ở trong thiên địa huyết sắc đột nhiên xuất hiện một đạo ánh sáng màu hồng trực tiếp từ phía chân trời hạ xuống,

xuyên thủng qua mọi người.

"Phanh phanh phanh!"

Những chỗ mà ánh sáng hồng kia đi qua, nổ tung nổi lên bốn phía, khói lửa mịt mù, vài tên cao to, bao gồm cả người dẫn đầu ở bên trong, nhất thời vì tránh né nổ tung mà bay ra ngoài, thân thể cao to trực tiếp nặng nề nện trên mặt đất, khiến mặt đất chấn động không ngừng.

"Con mẹ nó, là ai?" Người dẫn đầu bùng lửa giận

quát một tiếng, mạnh mẽ mở ra hắc khí trong thân thể, chống đất gian nan đứng lên.



Chỉ là, vừa đứng lên, người dẫn đầu quả thực là vừa giận vừa vội, cả người tức giận hét to: "Con mẹ nó, bọn hắn đâu mất rồi?"

Sau khi nghe thấy tiếng gầm lên giận dữ, những tên cao to khác cũng phản ứng đến, quay mắt nhìn bốn phía, lúc này nơi nào còn có thể trông thấy bọn người Hàn Tam Thiên? Chẳng qua chỉ có lông gà đầy đất, cái gì cũng không còn.

"Người đâu?" Một đám người mê mang vạn phần, hoàn toàn choáng váng.