Chàng Rể Siêu Cấp

Chương 3501:






Nhưng lúc này Hàn Tam Thiên lại lắc đầu, cự tuyệt.

Cái này khiến Hạ Vi rất là kinh hãi, không thể tin được nhìn qua Hàn Tam Thiên.

Nàng không rõ, cho dù hai người bởi vì chút ý kiến không hợp nhau mà náo loạn khó chịu, nhưng dù sao hai người là hảo huynh đệ, nhất thời tức giận thì cũng thường thôi, nhưng chuyện này lại liên quan đến sinh tử không thể bỏ mặc.

"Tam Thiên ca ca, ngày đó lúc người gặp ta, ta





Sau Cp

đang nguy hiểm, người lại có thể ra tay trợ giúp, Tế Tê đại ca là bạn tốt của ngươi, ngươi làm sao có thể..." Hạ Vi vội la lên.

Hàn Tam Thiên cười cười, lại không nói lời nào, chẳng qua ánh mắt nhìn về phía Hạ Vi chỉ có ôn nhu nhàn nhạt, không có trách cứ chút nào.

"Có nhiều thứ, kể một ngàn nói một vạn, nhưng đến thời điểm làm cũng sẽ quên không còn một mảnh, cho nên, biện pháp tốt nhất là ăn đòn một trận

khôn ngoan nhìn xa trông rộng, chỉ có từng chịu

đánh mới nhớ sâu giáo huấn ngày đó, Hàn công tử

hẳn là có ý tử này đúng không?"

Hàn Tam Thiên gật gật đầu, bất đắc dĩ cười khổ: "Lão tiền bối quả nhiên không hổ là lão tiền bối,



một chút suy nghĩ trong lòng của Tam Thiên đã bị người đoán được."

Lão đầu ôi ôi cười một tiếng: "Hàn công tử liền chớ cất nhắc lão hủ, lão hủ chỉ là một lão già mà thôi,

nào có như người nói khoa trương như vậy, chỉ là ăn

muối còn nhiều hơn người ăn cơm, am hiểu sâu chút thể đạo mà thôi."

"Nói như vậy, Tam Thiên ca ca không phải mặc kệ Tê Tê đại ca, mà là muốn cho hắn một bài học?" Hạ Vi nghe rõ lời của lão đầu, có chút mừng rỡ mà hỏi.

"Tê Tê công tử có phẩm tính không kém, chỉ là

trong tính cách có hơi xúc động một chút. Mặc dù tính tình cấp bách cũng không phải là chuyện xấu, nhưng có lúc cũng cần học được cách xem xét thời



thế, vừa rồi hắn khẩn trương như vậy, cho dù Hàn công tử khuyên bảo ngàn vạn lời bao nhiêu, sao hắn lại có thể chân chính cam tâm?" Lão đầu cười khổ nói "Sợ đến lúc đó, vẫn sẽ còn chôn xuống hạt giống oán hận."

"Chiêu này của Hàn công tử, đã giáo huấn thật tốt, lại miễn cho tình huynh đệ có ngăn cách."

Hàn Tam Thiên cười cười, đúng là như thế.

Cũng bởi vì quan hệ quá tốt, một số thời khắc có rất

nhiều lời chưa hẳn nói rõ ràng, nhưng người và

người, sợ nhất là lời nói nói không rõ ràng, từ đó

sinh ra ngăn cách.

"Huống hồ, cũng đang trong lúc rảnh rỗi, để hắn



đánh tiên phong, cũng là chuyện tốt." Hàn Tam Thiên nhìn qua lão đầu nhẹ khẽ cười nói.

Lão đầu nhẹ gật đầu: "Đúng là như thế."

"Cái gì trong lúc rảnh rỗi?" Hạ Vi có chút ngây ngốc.

Đối phương đã ở đây bày ra ám cục, như thế nào lại

cam tâm?

Thật ra vô luận cứu hay không cứu, bọn người Hàn Tam Thiên đào thoát không được, những gì nên đến trước sau sẽ đến, chỉ là khả năng phương thức khác biệt mà thôi.

Đây cũng là một nguyên nhân khác mà Hàn Tam Thiên chi viện để Tê Tê đi cứu người.



Dù sao cũng sẽ bị đánh lén, chẳng bằng như vậy

mà động.

Hạ Vi cũng bỗng nhiên hiểu rõ, vì sao Hàn Tam

Thiên lại luôn coi thường nữ nhân kia, một đường đi

vào trong của thành.