Chàng Rể Siêu Cấp

Chương 3513:




Đưa mắt nhìn qua thì thấy có khoảng hai mươi người, ngoại hình vô cùng kỳ lạ, hoặc là mặt người thân heo, hoặc mặt chó thân gấu, hoặc là những

loài động vật khác, tóm lại là muôn hình muôn vẻ, khó có thể diễn tả được.

chỉ là tuy bọn chúng mỗi tên một ngoại hình khác nhau nhưng thân hình lại vô cùng giống nhau, đều

là cao như ngọn núi, cường tráng như trâu, tên nào tên nấy gần như là to lớn gấp bốn lần Hàn Tam



Thiện.

F

Mà lúc này bọn chúng đang xếp thành một hàng đứng chắn cả con đường lớn, con đường này tuy rộng nhưng cũng không chứa nổi thân hình to lớn của đám người này, một đám người thân hình vững chắc tạo thành một bức tường người vô cùng dày.



Hơn nữa không nói đến thân hình, chỉ riêng những loại vũ khí khổng lồ đám người này khiêng trên vai cũng đã lớn hơn cả cơ thể của Hàn Tam Thiên, chỉ cần bọn chúng đặt vũ khí xuống đất cũng đã đủ tạo thành một bức tường sắt rồi.

-

Đứng giữa đám người này là một người đàn ông mặt chó thân gấu, cao tầm 2,5 mét, phảng phất như một cái trụ chống trời đang đứng sừng sững giữa đường, trên vai còn khiêng một cây gậy răng sói.

Mỗi một cái răng sói gắn trên cây gậy kia đã thô to gần bằng cánh tay của Hàn Tam Thiên.

"Một, hai, ba, bốn.”



Khuôn mặt hắn ta đầy vẻ trêu tức, những ngón tay khổng lồ chỉ vào bốn người Hàn Tam Thiên.

Sau đó hắn liền há to miệng, để lộ ra chiếc răng nanh to như viên gạch, răng to, kẽ hở cũng lớn nên mơ hồ có thể thấy được không ít những thứ bẩn thỉu giữa những khoảng trống giữa hai hàm răng. Nhưng tên kia ngược lại cũng không thèm để ý, chỉ dùng đầu ngón tay khổng lồ kia di di một vòng quanh răng, sau đó lấy ra một thứ gì đó vô cùng bẩn thỉu to bằng nắm tay rồi búng một phát, tiếp đó liền nhìn sang người bên cạnh, cười lạnh nói: “Tuy rằng hơi nhỏ, nhưng số lượng cũng không tệ."

Tên thân heo đứng bên cạnh hắn cười nhẹ, đưa mắt đánh giá Hàn Tam Thiên rồi mới nhìn những người phía sau, cuối cùng tầm mắt dừng ở trên người Hạ



Vi đang đứng bên cạnh Hàn Tam Thiên.

Hai mắt của gã lập tức sáng lên: "Đặc biệt là con nhỏ kia, trông thật là con mẹ nó trắng trắng nộn. nộn, nếu ăn vào chắc chắn sẽ rất ngon, tuyệt vời."

"Ha ha, chơi đủ rồi ăn cũng không muộn."

“Chỉ có tên già kia là hơi xui một chút, già sắp chết đến nơi luôn rồi, thịt không biết có ra cái quỷ gì không nữa."

"Cái này không thành vấn đề, đợi lát nữa đem thịt của lão ta đi ngâm rượu, nhai cho có sức."

Lời trêu chọc của tên thân heo vừa dứt, mấy tên quái vật xung quanh gã lập tức cười phá lên, tên nào cũng nhìn đám người Hàn Tam Thiên bằng ánh



mắt như thể đang nhìn vào thức ăn của chính mình.

"Tiểu Xuân Hoa, làm con mẹ nó thật không tồi." Tên thân gấu cũng cực kỳ hài lòng, liếc mắt nhìn người

phụ nữ đứng bên cạnh Hàn Tam Thiên không khỏi cười nói.

Chỉ là mặc dù hắn đang khen ngợi, nhưng Hàn Tam Thiên lại có thể nhìn thấy được vẻ khinh thường

cùng với một loại ánh sáng kỳ quái ngập tràn trong mắt hắn ta.

Tiểu Xuân Hoa nhận được lời khen” như vậy nhưng lại không có chút vui mừng nào, mà cơ thể nàng ta

còn không nhịn được khẽ run lên, sợ tới nỗi cúi thấp đầu không dám trả lời.



“Hắc hắc, nể tình người mang hàng mới đến, Tiểu Xuân Hoa, đừng lo lắng, đêm nay anh em ta sẽ chỉ chà đạp người một lần thôi." Gã thân heo cười lạnh

nói.

Nghe được những lời này, Hàn Tam Thiên liền hiểu được loại ánh sáng kỳ quái trong mắt tên thân gấu kia rốt cuộc là đại diện cho cái gì và thực sự có ý nghĩa gì.

Tiểu Xuân Hoa vô cùng sợ hãi, có thể một phần là do chột dạ, phần khác chắc là do một loại sợ hãi đã

khắc sâu trong xương tủy.