“Chính là những người này, nếu như công tử có thể cầm cự bọn họ được 50 chiêu không thua thì coi như là công tử đã thắng, nếu không thì sẽ tính là thua. Công tử thấy thế nào?" Thất công chúa nói.
Nghe nàng nói xong, không chỉ đám người Ngọc
Diện Tu La đều lập tức sững sờ mà ngay cả Hàn
Tam Thiên lúc này cũng không khỏi ngẩn ra.
Đối với Ngọc Diện Tu La và Quỷ Tôn mà nói, điều
kiện này chẳng khác gì đang giảm bớt áp lực cực lớn cho Hàn Tam Thiên, dù sao thì lúc này bọn họ đang chiếm ưu thế cực lớn, làm như vậy chỉ có mình
Hàn Tam Thiên được lợi.
Mà đối với Hàn Tam Thiên, anh vốn cho rằng cái gọi là điều kiện của Thất công chúa sẽ vô cùng khó
khăn, vô cùng xảo quyệt, nhưng kết quả là lại
không giống như anh nghĩ một chút nào, điều kiện
này không những không hề xảo quyệt, mà ngược lại thậm chí còn vô cùng có lợi cho bản thân anh.
“Chỉ đơn giản vậy thôi sao?" Hàn Tam Thiên cau mày nói.
Thất công chúa nghe xong câu hỏi này thì vô cùng sững sờ, thật ra đối với nàng mà nói, điều kiện này hẳn không tính là đơn giản, tuy rằng quả thực so với vạn người tấn công thì tốt hơn nhiều, nhưng thật ra cũng không khá hơn là bao.
Dưới ưu thế tuyệt đối, thực ra 2 chiều và 50 chiều cũng không có gì khác biệt cả, bởi vì đã đánh
không lại thì vĩnh viễn cũng sẽ đánh không lại, kết
cục của bao nhiêu chiều cũng đều như nhau.
Chỉ là sở dĩ nàng đưa ra một điều kiện khắc nghiệt như thế là bởi vì Thất công chúa tin rằng, nếu như dưới tình huống bị hại cao thủ cùng nhiều người như vậy vây công mà Hàn Tam Thiên vẫn có thể trụ lại được lâu, vậy thì cái cớ này cùng với năng lực của anh đã đủ để nàng lấy ra thuyết phục bất cứ ai, bao gồm cả cha nàng.
“Nếu công tử cho rằng điều kiện này đơn giản, vậy thì cứ đơn giản như vậy đi." Thất công chúa miễn cưỡng cười nói.
“Như vậy đi, cô đã cho ta cái lợi lớn như vậy mà ta vẫn ứng chiến thì quả thực là quá chiếm tiện nghi
của cô rồi. Thôi thì ta sẽ chịu thiệt một chút, tất cả
đám người này cùng lên, 100 chiêu, thế nào?" Hàn Tam Thiên cười nói.
“Một trăm chiêu? Công tử chắc chứ?" Nghe xong
yêu cầu của Hàn Tam Thiên, Thất công chúa rõ ràng là hơi sửng sốt.
Nàng đã từng gặp qua những người muốn hạ thấp yêu cầu, nhưng chưa từng gặp qua người nào chủ động nâng cao yêu cầu cả.
“Chết tiệt, độ tiểu tử thối nhà người thực sự quá ngông cuồng rồi, ta nói cho ngươi biết, đừng nói là 50 chiêu, ông đây chỉ cần 10 chiêu đã có thể lấy mạng chó của người rồi." Ngọc Diện Tu La tức giận rít gào.
Quỷ Tôn cũng nghiến răng nghiến lợi, mặc dù có thể bất tử đã bị phá vỡ khiến cho hắn lúc này có chút nguyên khí đại thương, nhưng lạc đà gây vẫn lớn hơn ngựa, tên tiểu tử này đã cuồng vọng như thế, không giết hắn thì không thể phát tiết được mối hận trong lòng.
"Vô cùng chắc chắn." Hàn Tam Thiên lạnh nhạt cười nói.
“Được." Thất công chúa ngoài kinh ngạc còn có chút tán thường nhìn về phía Hàn Tam Thiên, sau đó nàng khẽ quét mắt nhìn sang Ngọc Diện Tu La đang đứng bên cạnh: “Truyền lại của ta xuống đi.”
"Rõ!" Ngọc Diện Tu La gật đầu, sau đó nhìn về phía Quỷ Tôn.
“Các huynh đệ, các ngươi có nghe thấy không?" Quỷ Tôn đã sớm hận không thể triệu tập tất cả các huynh đệ cho Hàn Tam Thiên một bài học, hắn đứng dậy, hướng về phía tất cả mọi người phẫn nộ gào lên: “Có một tên tiểu tử Nhân tộc dám coi
thường chúng ta, nói rằng một đám người chúng ta đông như vậy cũng không thể hạ được hắn trong vòng 100 chiêu."