Đương nhiên, bên trong nguyên nhân này còn có một lý do vô cùng quan trọng khác.
Đó là vấn đề tấn công.
Một khi đã khơi dậy lửa giận của đối phương, nếu không có cách nào dập tắt được thì đồng nghĩa với việc đi tìm chết, chỉ dựa vào một mình Hàn Tam Thiên mà muốn dập tắt được lửa giận của nhiều người như vậy hiển nhiên là người si nói mộng.
Vì vậy lựa chọn của Hàn Tam Thiên chính là, gây
ông đập lưng ông.
Lửa giận của các ngươi, sẽ do chính các ngươi tự
dập.
Nghĩ đến đây, hắc khí trong tay Hàn Tam Thiên bắt đầu bành trướng vô tận, khí tức xung quanh cũng
bắt đầu biến đổi không ngừng......
"Tên tiểu tử đó."
Người đàn ông đang đỡ Thất công chúa về xe ngựa lúc này cũng đột nhiên cảm thấy một luồng áp lực vô cùng lớn bỗng ập đến, không khỏi nhíu mày quay đầu nhìn về phía Hàn Tam Thiên.
Hắc khí điên cuồng vây quanh người Hàn Tam Thiên, trông anh lúc này chẳng khác gì Quỷ Thần đang phiêu đãng trong ma khí, lại vừa giống như Thiên Thần đang đắm chìm trong ánh hào quang.
Thất công chúa vừa mới bước được một chân lên xe liền quay đầu nhìn lại theo tiếng kinh hô của người tùy tùng, vừa nhìn một cái, nàng liền không khỏi
sững sờ đứng yên tại chỗ, hai mắt nhìn chằm chằm
về phía Hàn Tam Thiên.
Hắn muốn làm gì?!
“Vô tướng thần công!"
Gàm!
Hàn Tam Thiên tức giận rống lên một tiếng, ngửa mặt lên trời gào thét, một luồng khí màu đen vàng
đột nhiên mãnh liệt bùng lên.
Anh đang liều mạng!
Anh gần như mở tất cả năng lượng hiện tại có thể dùng trong cơ thể mình ra, điên cuồng tăng thêm sức mạnh cho chiêu Vô tướng thần công khi nãy của mình.
Mặc dù Hàn Tam Thiên đã từng dùng chiêu Vô
tướng thần công để phục chế rồi sau đó chống lại các đòn tấn công của người khác, nhưng đối với quy mô to lớn như thế này anh lại chưa từng thử bao giờ.
Trong lòng anh lúc này cũng không nắm chắc, nhưng anh rất rõ, hoặc là anh phục chế thành công, hoặc là thất bại rồi phải một mình hứng chịu vạn đạo công kích này, sau đó dưới tình huống không có bất cứ đề phòng nào triệt để bị đánh cho tan
thành tro bụi.
Lúc này anh cũng đột nhiên bắt đầu hiểu được tại
sao lúc trước một chiêu này của Hư Vô Tông lại giúp cho bọn họ một trận thành danh ở Trung Nguyên, thậm chí còn khiến cho bọn họ một bước trở thành đại tông, kết quả là trở thành nguyên nhân sâu xa
dẫn đến việc chiêu này thần bí thất truyền.
Có lẽ nó căn bản là không hề thần bí thất truyền, mà là một vị chưởng môn nào đó đã cố tình che giấu.
Dù người đó biết rõ nếu che giấu chiêu thức này thì sẽ giảng một đòn đả kích cực lớn cho Hư Vô Tông, thậm chí còn khiến cho Hư Vô Tông sau này rơi vào bước đường trở thành tiểu môn phái không người thăm hỏi, nhưng người đó vẫn lựa chọn làm như vậy.
Lý do căn bản chính là, chiêu thức này, quá dễ hại người.
Nó hoàn toàn nằm trong tâm thế của một con bạc,
nếu đặt cược đúng thì đương nhiên sẽ một trận thành danh, nhưng một khi đã thua, dưới tình huống không chút phòng bị như thế này, kết cục vĩnh viễn đều chỉ có thể là cái chết.
Thua thì là lẽ thường tình, nhưng thắng rồi thì sẽ khiến cho người ta mê muội loại cảm giác sảng khoái này, đánh bạc ăn tiền làm cho người ta táng gia bại sản, mà loại đánh cược tính mạng như thế này hiển nhiên càng khiến cho người ta mất hết chẳng còn gì.