Chàng Rể Vô Địch (Chàng Rể Đệ Nhất)

Chương 1001: Thật khó để tưởng tượng. 






"Tôi không biết nữ nhân này là ai, cứ mặc kệ ả đàn bà đó đi, Việc cấp bách trước mặt là tìm được sự phụ của Phan Thanh Linh." 

Hoàng Thiên nói với Phao Ca. 

"Uhm, nhưng núi Thanh Mai quá lớn, tìm người ở đây rất khó." 

Phao Ca vẻ mặt lo lắng nói với Hoàng Thiên. 

Hoàng Thiên cũng biết là khó, nhưng không còn cách nào khác là phải 

tiến lên. 

Không ai nói thêm lời nào vào lúc này, mọi người cứ tiếp tục tiến về phía 

trước. 

Khoảng nửa giờ, Hoàng Thiên và mọi người đã vào núi rồi. 

Đường núi càng đi càng thêm khó khăn, Hoàng Thiên không đưa đám 

người Phao Ca leo núi mà đi dọc theo chân núi tìm một căn nhà có thể ở. 

Nếu Sư Phụ của Phan Thanh Linh sống ở chân núi, vậy còn dễ tìm chút, lỡ như ông già này thích sống trên đỉnh núi hoặc sườn núi, vậy vấn đề trở nên nghiêm trọng rồi! 

Lỡ như sống trong hang núi, về cơ bản là không có khả năng tìm thấy luôn rồi. 

Hoàng Thiên càng nghĩ càng buồn bực, định gọi Phan Thanh Linh hỏi thử, nhưng vừa định gọi, giống như tâm linh tương thông, Phan Thanh Linh đã gọi điện thoại qua cho anh. 

"Anh Thiện, em vừa tỉnh lại, anh đến nơi chưa?" 

Phan Thanh Linh giọng nói trong trẻo truyền đến. 

"Đã đến nơi rồi, Thanh Linh này, sư phụ của em sống ở chân núi hay trên đỉnh? Anh quên không hỏi em, đại khái ông ấy ở đâu?" 

Hoàng Thiên vội hỏi, anh muốn nhanh chóng xác định đại khái một vị trí nào đó 

Phan Thanh Linh nghe vậy vội vàng nói: "Đúng vậy, Anh Thiên, tối hôm qua em quá lo lắng, cũng quên nói cho anh biết, sư phụ của em sống trong một hang động lớn ở sườn núi! Nhớ kỹ, Anh Thiên, đặc điểm quan trọng bên cạnh hang lớn đó là một cây đa to đường kính khoảng chừng vài mét”. 

Hoàng Thiên thật sự càng nghe càng đau đầu, lo cái gì là gặp ngay cái đó, sư phụ của Phan Thanh Linh, thật sự ở trong sơn động... 

Loại người kỳ lạ này là gì? Thật khó để tưởng tượng. 

"Được rồi Thanh Linh, còn có chuyện gì muốn nói với anh không?" 

Hoàng Thiên hỏi. 

"Điều quan trọng nhất là núi Thanh Mai rất đặc thù. Sau khi leo lên núi, 

nhiệt độ trở nên rất thấp, thậm chí xuống dưới mức không độ, anh đã mang theo quần áo dày chưa?" 

Phan Thanh Linh hỏi Hoàng Thiên. 

"Điều này..." 

Hoàng Thiên thật bất lực, nha đầu này, sao không nói sớm hơn? 

Bây giờ Hoàng Thiên và Phao Ca đều chỉ mặc quần áo đơn giản mùa hè, nếu nhiệt độ trên núi xuống dưới mức không thì sẽ quá khó chịu. 

"Anh biết rồi Thanh Linh, cúp máy trước nhé" 

Hoàng Thiên nói xong, cúp điện thoại, nhìn Phao Ca. 

chapter content