Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 1129




Chương 1129

Đây là xã hội hiện đại, thế kỷ hai mươi mốt, không phải xã hội phong kiến xem trọng tôn ti đẳng cấp trước đây, vậy mà vẫn xảy ra chuyện này, hơn nữa còn xảy ra với ông trùm Mã!

Như vậy có thể thấy, Mã Tài nhún nhường tên này như thế nào!

Còn tên này kiêu ngạo ra sao!

Mãi đến khi trên trán Mã Tài đổ mồ hôi, Trình Kiêu mới lạnh lùng nói: “Đứng lên đi!”

“Cảm ơn cậu Trình!” Mã Tài lập tức tỏ vẻ nhẹ nhõm, chẳng những không có chút oán trách, hơn nữa còn như được đại xá.

Rốt cuộc là tình huống gì đây!

Các nhân vật nổi tiếng của Hà Tây đang vây xem ở xung quanh đều sửng sốt.

Mấy người nhóm Điền Thuý Thuý cũng như bị đứng hình!

Nhóm nhỏ của Chung Phi Vũ và Thẩm Trung Thư thì đỡ hơn mấy người Điền Thuý Thuý một chút, dù sao bọn họ cũng từng nhìn thấy y thuật đáng sợ của Trình Kiêu.

Tôn Mạc càng không có chút cảm giác gì. Tất cả mọi thứ đều đúng như dự đoán của cô ta, vì trước kia cô ta cũng biết Mã Tài luôn vô cùng nhún nhường trước Trình Kiêu.

Còn Lâm Ngọc cũng đã thấy từ lúc ở hội nghị thượng đỉnh Trung Châu rồi, cũng không ngạc nhiên vì khung cảnh này.

Còn Cung Thế Huân lại thay đổi sắc mặt, Mã Tài là ông trùm của Hà Tây, dù ở trước mặt Lôi nữ vương cũng không đến mức nhún nhường như thế!

Rốt cuộc cái tên này là ai?

Nhưng dù tên này là ai, Mã Tài thân là một trong mười hai người dưới trướng Lôi nữ vương, sao có thể hạ thấp mình như thế được!

Nếu thân phận đã rõ, Cung Thế Huân cũng không khách sáo với Mã Tài nữa: “ông trùm Mã, ông hạ mình trước người khác như thế, có phải đang làm mất mặt cô họ của tôi không!”

Mã Tài đột nhìn trừng Cung Thế Huân, khoảnh khắn đó, ông ta tựa như mãnh hổ xuống núi, khí thế đáng sợ!

Cung Thế Huân thầm run rẩy, không khỏi lùi về sau một bước!

Nếu không phải vì nể mặt Lôi nữ vương, Mã Tài chỉ muốn tiến lên tát bay tên Cung Thế Huân không biết điều này.

Ông ta nôn nóng chạy đến là vì sợ Cung Thế Huân chọc giận Trình Kiêu rồi mất mạng.

Không ngờ tên này chẳng những không biết ơn mà còn sỉ nhục ông ta, nếu không vì bảo vệ anh ta, Mã Tài cũng đâu cần hạ thấp mình như thế.

“Cung Tu Thiện cả đời anh minh, không biết sao lại sinh ra một thằng con trai khốn kiếp thế này!” Mã Tài tức giận nói.

“Bây giờ mau nói xin lỗi cậu Trình, cầu xin cậu ấy tha mạng cho cậu!” Mã Tài tức đến mức cả người đều run rẩy.

Cung Thế Huân nhìn Mã Tài băng ánh mắt khó tin, hô to: “Ông bảo tôi nói xin lỗi cậu ta? Cậu ta làm bị thương ông Trần, vệ sĩ của ba tôi, còn uy hiếp muốn đánh gãy hai chân tôi, ông lại bảo tôi xin lỗi cậu ta! Mã Tài, ông đúng là cái đồ ăn cây táo, rào cây sung!”

“Đợi cô họ của tôi đến, tôi sẽ tố cáo ông trước mặt cô!”

Mã Tài tức đến mức xanh cả mặt, nếu không phải vì kiêng dè Lôi nữ vương, bây giờ ông ta cũng muốn đánh tên ranh Cung Thế Huân này.