Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 1178




Chương 1178

Tuy nhiên, cũng may anh ta vẫn chưa làm ra chuyện gì quá giới hạn, Trình Kiêu chỉ bảo sau này Mã Tài không dùng anh ta nữa, mạng nhỏ vẫn coi như giữ được.

Đối với lời nói của Trình Kiêu, Mã Tài không dám làm trái. Nhưng Mã Tài lại không cam lòng.

Mã Tài không có con cái, Mã Uy xem như là người nối nghiệp ông ta khá coi trọng. Cho nên, ông ta cũng không muốn Mã Uy bị vùi dập như vậy.

“Mã Uy, chú biết cháu rất có bản lĩnh. Chuyện lần này hoàn toàn là bất trắc.”

Mã Uy uể oải nói: “Bất trắc? Không phải, là cháu không hỏi thăm rõ ràng tình hình bên trong nhà họ Mục. Nhưng cháu từng phái người điều tra nhà họ Mục rồi, bọn họ căn bản không thể nào quen biết Trình đại sư! Vì sao Trình đại sư lại đột nhiên xuất hiện?”

Mã Tài nói: “Cho dù như thế nào, chú cũng không dám làm trái lời Trình đại sư. Nếu như ngài ấy không cho chú dùng cháu, chú tuyệt đối không dám dùng cháu.”

Mã Uy thở dài một tiếng: “Cháu biết rồi chú, có thể bảo vệ được tính mạng, cháu đã rất biết ơn chú rồi.”

Mã Tài gật đầu, rất hài lòng về thái độ của Mã Uy, gặp phải chèn ép, không hề oán giận, mà tìm nguyên nhân thất bại từ trên người mình, đây là phẩm chất tốt đẹp của người thành công.

“Có muốn để Trình đại sư nhìn nhận lại cháu, để ngài ấy cho cháu một cơ hội hay không?”

Trên mặt Mã Uy lộ vẻ mừng như điên: “Chú, chú nói thật chứ?

Cháu có thể sao?”

Mã Tài gật đầu: “Trước mắt chú có một kế hoạch, nếu như thành công, có thể thay đổi cái nhìn của Trình đại sư đối với cháu. Khi đó, có lẽ Trình đại sư sẽ thu lại lời nói lúc trước.”

Mã Uy vô cùng vui mừng: “Chú, cách gì? Chú mau nói cho cháu biết! Cho dù liều mạng, cháu cũng muốn thử!”

Mã Tài nói kỹ càng kế hoạch của mình cho Mã Uy.

Sau khi nghe xong, trên mặt Mã Uy lộ đầy hân hoan.

“Chú, chú cứ yên tâm giao chuyện này cho cháu! Nếu như ngay cả chuyện nhỏ này mà cháu cũng không làm được, vậy cháu không còn mặt mũi nào sống tiếp nữa!” Mã Uy đảm bảo.

“Tốt, cháu đi làm luôn đi! Chú cũng lập tức liên hệ với người phụ trách chính thức bên huyện Kê Kinh!” Mã Tài nói.

“Vâng”

Trình Kiêu đứng trước cửa vào khu chung cư Thủy Ngạn, ngoài cửa có một đài phun nước, phía trước là lối đi hai chiều, từ bên ngoài nhìn vào, hoàn cảnh trong khu chung cư rất tươi đẹp.

Trình Kiêu đi đến phòng bảo vệ ở cửa khu chung cư: “Tôi tìm chủ nhà Trình Đông Hoa của phòng A1305, tòa số 3!”

Một chú bảo vệ chừng năm mươi tuổi đưa cho Trình Kiêu một quyển sổ: “Đăng ký vào đây!”

Trình Kiêu viết đăng ký, sau đó đi vào khu chung cư.

Lúc này, khu chung cư vừa được xây dựng một năm, nhìn mới hơn trong trí nhớ kiếp trước của Trình Kiêu.

Từ cửa chính đi vào, hai bên là hàng cây xanh mướt, Trình Kiều vẫn nhớ ở kiếp trước, lần đầu tiên anh theo Vương Đỗ Lan về nhà thì nơi này là nơi đỗ xe điện.

Nghe nói vì chuyện hai hàng cây xanh này, chủ nhà của khu chung cư còn từng ầm ï một trận.

Trình Kiêu bước đi theo con đường trong trí nhớ, thoáng chốc đã tới tòa số 3.