Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 1227




Chương 1227

Ngay khi Lạc Tuyết Kỳ đang suy nghĩ lung tung, trưởng lão của Vô Cực Môn lạnh lùng hét lên một tiếng: “Tên nhãi kia, lần này tôi sẽ không nương tay đâu!”

AI Trưởng lão của Vô Cực Môn nhả ra một hơi lớn, thân hình nhảy vọt lên cao và nện thẳng một quyền vào Trình Kiêu.

“Mạnh quá! Cú đấm này còn mạnh gấp đôi so với vừa “Đây mới là thực lực chân chính của trưởng lão Vô Cực Môn! Quả nhiên là lợi hại!”

“Nếu như tên nhấi kia còn cứng cổ tiếp chiêu thì chắc chắn không bị đánh chết cũng sẽ bị thương nặng.”

“Nếu anh ta né tránh thì một chiêu này ắt hẳn sẽ giáng xuống Lạc Tuyết Kỳ phía sau, thế nên tên nhãi này chỉ có thể căng cổ chịu đựng thôi!”

“Ha ha, không phải anh ta muốn khoe khoang trước mặt gái đẹp sao? Đây chính là cái giá phải trả cho sự giả bộ!”

Mọi người đều nghĩ rằng Trình Kiêu chắc chăn sẽ không thể đỡ được cú đấm này, hoặc là sẽ bỏ lại Lạc Tuyết Kỳ để tránh né, hoặc là chờ bị trưởng lão của Vô Cực Môn đấm chết.

Ngay cả Lạc Tuyết Kỳ cũng kinh sợ hét lên một tiếng: “Trình Kiêu, anh đừng lo cho tôi, tôi sẽ liều mạng với ông ta!”

Trình Kiêu làm như không nghe thấy, đợi cho đến khi cú đấm của trưởng lão Vô Cực Môn đánh tới thì anh nhanh chóng vung cú đấm của mình ra để đáp trả ông ta.

Rầm!

Vẫn là một cú đấm hời hợt qua loa.

Trưởng lão Vô Cực Môn lại bị đánh đến lùi về sau một bước.

Lần này, tất cả mọi người đều chết lặng!

Không ai lên tiếng, tất cả mọi người đều không dám tin mà nhìn vào bóng dáng có phần gầy gò của Trình Kiêu, trên khuôn mặt họ toàn là vẻ kinh ngạc!

“Chiêu thứ hai! Còn tám chiêu nữa!” Không đợi mọi người tỉnh táo lại từ trong cú sốc, Trình Kiêu hờ hững nói.

Trưởng lão Vô Cực Môn có hơi thẹn quá hóa giận, sắc mặt âm trầm không nói chuyện mà lại đánh tới một cú.

Từ khí thế bùng phát trên cơ thể ông ta có thể phán đoán được cú đấm này còn mạnh hơn cú đấm trước Rầm!

Trình Kiêu vẫn chỉ nhẹ nhàng đánh ra một cú như cũ và chặn lại lần nữa.

“Chiêu thứ ba!”

Sắc mặt trưởng lão Vô Cực Môn sa sầm đi, lại ra tay tấn công lần nữa.

“Chiêu thứ tư!”

“Chiêu thứ năm!”

Cho đến chiêu thứ chín, tất cả các cuộc tấn công của các trưởng lão Vô Cực Môn đều bị Trình Kiêu hời hợt qua loa đẩy lùi hết.

Trưởng lão Vô Cực Môn tức đến mức tóc dựng lên: “Chết tiệt, tôi không tin, tôi là trưởng lão uy nghiêm của Vô Cực Môn mà lại không đối phó được với một tên nhãi mới nhú lông không có tiếng tăm như cậu!”

“Phá Quân Đại Thủ Ấn!”