Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 463




CHƯƠNG 463

Mọi người thậm chí còn không có ý nghĩ phản kháng!

Nhìn thấy uy thế của Xích Long, Tô Lượng Tử cũng là da đầu tê dại, không khỏi nói: “Sư phụ, hay là chúng ta cũng tạm thời né tránh sự công kích của nó? Con súc sinh này cứ bay trên bầu trời, chúng ta hoàn toàn không làm gì được nó!”

Mã Lâm Lâm liếc nhìn một cái, không nói một lời, lặng lẽ quay người bỏ chạy.

Chạy thôi, chạy được người nào hay người nấy, hy vọng nó không chú ý đến mình.

Giọng của Trình Kiêu đột nhiên vang lên lần nữa, mang chút khinh miệt: “Ngươi cho rằng như vậy ta không thể giết được ngươi sao?”

“Ngươi quá ngây thơ rồi.”

Nói xong, trong tay Trình Kiêu đột nhiên xuất hiện một cây cung dài, toàn thân màu xám tro, trông khá lâu đời, chính là Diệt Nhật Cung.

Xích Long ngừng truy giết, nhanh chóng bay lên trời cao, ghé mắt nhìn xuống Trình Kiêu.

Những người đang trốn chạy cũng dừng lại và quay lại nhìn Trình Kiêu.

Khi nhìn thấy Diệt Nhật Cung trong tay Trình Kiêu, mọi người đều sững sờ.

“Không phải chứ, chẳng lẽ anh ta định dùng cung tên để bắn xuống một con rồng?”

“Ý nghĩ này của Trình đại sư… thật đúng là khác người!”

Mã Lâm Lâm cũng quay đầu lại nhìn Trình Kiêu, vẻ mặt kinh ngạc.

“Anh ta đúng là điên rồi, vậy mà lại muốn dùng cung tên để bắn một con rồng!”

Mã Lâm Lâm kích động muốn nôn ra máu.

“Bỏ đi, tốt hơn mình nên nhân cơ hội này để chạy trốn!”

Mã Lâm Lâm chỉ là một người bình thường, cho dù dốc toàn lực bỏ chạy, cũng sẽ không nhanh bằng các võ giả đó.

Kẻ yếu phải lo trước, đây là suy nghĩ của Mã Lâm Lâm vào lúc này.

Xích Long nhìn vào cây cung trong tay Trình Kiêu, giọng nói buồn tẻ trực tiếp nổ vang trong đầu óc của mọi người.

“Hahaha, thằng nhãi ngu xuẩn, chắc ngươi không nghĩ rằng dùng cung tên này có thể bắn hạ được ta đấy chứ?”

Trình Kiêu cười nhàn nhạt: “Chưa thử qua, làm sao ngươi biết là không thể?”

Xích Long lại cười suồng sã, tiếng cười tràn đầy khinh bỉ: “Tên của ngươi đâu? Cả tên cũng không có, làm sao bắn ta?”

Trình Kiêu không để ý đến nó, chậm rãi bước ra một bước, tay trái cầm Diệt Nhật cung, ngón trỏ phải và ngón giữa đặt trên dây cung.

“Xạ Nhật Thần Quyết mà kiếp trước ta mượn từ Vọng Nguyệt Tông vẫn luôn chưa có đất dùng, không ngờ kiếp này lại có thể dùng đến.”

“Trong truyền thuyết, Xạ Nhật Thần Quyết luyện đến cảnh giới Đỉnh Phong, trời làm cung, đất làm dây và vạn vật đều có thể làm tên.”

“Một mũi tên, có thể quy tụ trời đất một phương.”

“Một mũi tên bắn ra, có thể phá hủy một vị diện.”