Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 478




CHƯƠNG 478

Có Mã Tài làm chỗ dựa, Cung Húc lập tức lộ ra nguyên hình, vẻ mặt dữ tợn nhìn qua Trình Kiêu, hét lớn: “Cậu, cậu không cần hỏi, chính là cậu ta giết. Nếu như cậu tới muộn một hồi, cháu cũng đã chết!”

Mã Tài ra hiệu với thủ hạ sau lưng, lạnh lùng nói: “Lên!”

Nhìn thấy Mã Tài ra tay, Cung Húc vô cùng hưng phấn, cười đắc ý nói: “Tiểu tử, mày lấy cái gì mà dám cùng tao đấu, muốn chết!”

“Thật sao? Tôi muốn biết rốt cục là ai muốn chết.”

Thanh âm Trình Kiêu rất bình thản, còn mang theo sự trào phúng nhàn nhạt.

Mã Tài sau lưng kinh hãi: “Thanh âm này là?”

“Trình đại sư, ngài cuối cùng đã trở về !”

Trình Kiêu quay người, mỉm cười nhìn Mã Tài, mặc dù Trình Kiêu đang cười, nhưng khi Mã Tài nhìn thấy nụ cười kia, hai chân lại run một cái, kém chút tê liệt ngã xuống trên mặt đất.

Thanh âm Trình Kiêu lạnh nhạt vang lên lần nữa: “Mã đại lão, nghe nói ở Hà Tây là ông một tay che trời đúng không?”

Lá gan Mã Tài đều run rẩy lên, xem ra cháu trai khốn nạn nhà mình đã chọc giận Trình đại sư!

Cung Húc còn ở bên cạnh không biết sống chết kêu gào nói: “Không sai, mày bây giờ mới biết đã quá muộn! Quỳ xuống dập đầu xin lỗi cho tao, tao sẽ cầu cậu tao tha cho mày một cái mạng chó!”

Một tiếng ầm vang, lời Cung Húc tựa như một viên đạn pháo, trực tiếp nổ tung trong đầu Mã đại lão.

Dập đầu xin lỗi, tha cho mày một mạng chó. . . . . .

Mã Tài cảm giác lông tơ trên dưới toàn thân đều dựng lên.

“Quỳ xuống dập đầu xin lỗi, tha tôi một cái mạng chó. . . . . .” Khóe miệng Trình Kiêu khẽ cong, giống như cười mà không phải cười nhìn qua Mã Tài.

“Mã đại lão, tại sao không nói chuyện đâu?”

Mã Tài rốt cục lấy lại tinh thần, vẻ mặt cứng ngắc quay đầu nhìn mặt mũi Cung Húc tràn đầy phách lối, không nhịn được nhắm mắt lại.

Đây chính là cháu ngoại của ông ta đấy!

Mở mắt ra lần nữa, trong mắt Mã Tài hoàn toàn lạnh lẽo, hiển nhiên đã có quyết đoán.

Đoạt lấy một cây côn sắt từ chỗ một thủ hạ, Mã Tài bỗng nhiên đập tới Cung Húc.

Ầm!

Cung Húc trực tiếp bị đánh nằm rạp trên mặt đất, ngu ngơ nhìn Mã Tài.

“Cậu, cậu tại sao đánh cháu, cháu là cháu trai cậu đấy!”

Mã Tài nổi giận: “Đánh đúng là đồ khốn nạn mày đấy, Trình đại sư mà mày cũng dám đụng vào, mày muốn liên lụy một nhà chúng ta sao?”

Nói xong, Mã Tài lại là hết gậy này tới gậy khác đập xuống người Cung Húc, không nhẹ tay một tí ti.

Cung Húc bị đánh máu me đầy mặt, nhưng anh ta không rõ! Anh ta đắc tội Trình đại sư vào lúc nào?

“Cậu, cậu, cậu nhầm rồi, cháu đắc tội Trình đại sư chỗ nào? Cháu không có mà!” Cung Húc bị Mã Tài hung tợn hù toàn thân phát run, run rẩy kêu lên.

“Người trước mắt này chính là Trình đại sư! Trợn to mắt chó của mày nhìn kĩ!” Mã Tài rống giận.

Cung Húc bỗng nhiên quay đầu nhìn về phía Trình Kiêu, giống như là nhìn thấy một điều cản bản không thể tưởng tượng nổi, thanh âm run rẩy nói: “Cậu ta, cậu ta là Trình đại sư?”