Chào Buổi Sáng, Tổng Thống Đại Nhân!

Chương 250




Edit: Phi Phi

Beta: Quỳnh

Tổng Thống tiên sinh vừa đi, phó tổng thống cũng bị kích thích đến không kiềm xuống được, giận dỗi rời đi. Lan Diệp cuối cùng cũng rời đi, trước khi đi liếc nhìn mắt Hạ Thiên Tinh, ánh mắt kia tràn ngập địch ý, Hạ Thiên Tinh vừa nhìn liền hiểu rõ. Nhưng Lan Diệp cũng không cố ý nói cái gì với cô.

Lập tức trong phòng nghỉ liền trống không. Chỉ còn lại cô cùng Trì Vị Ương, còn có Dư Trạch Nam.

"Không có việc gì chứ?" Trì Vị Ương lo lắng hỏi.

Dư Trạch Nam cũng ngưng mắt nhìn trong chốc lát, đôi tay ôm ngực, nhàn nhàn nói: "Người vừa mới nãy chính là Lan Diệp, cô cũng coi như nhìn thấy chân nhân. Bằng lương tâm mà nói, so với ảnh chụp cũng tốt hơn không ít."

Trì Vị Ương cảm thấy người này chính là ở trên miệng vết thương mà rải muối, "Anh đừng nói nữa, tất cả mọi người đều đi rồi, chúng ta cũng đi thôi."

Hạ Thiên Tinh hơi hơi gật đầu, cái gì cũng chưa nói.

Ba người cùng nhau đi ra ngoài. Bên ngoài, có chút lạnh đến thấu xương. Dư Trạch Nam để cho hai người các cô chờ ở ven đường, lấy xe đưa hai người về.

Thời tiết hôm nay vẫn còn tính là tốt đẹp.

Nhưng mà toàn bộ nhiệt độ thành thị hạ rất nhiều, trên đường người qua đường đều đã mặc áo lông.

Hạ Thiên Tinh ngơ ngẩn nhìn nhánh cây trụi lủi trên đường đối diện, trong lòng một mảnh hoang vắng. Lại qua không lâu, thành phố này lại có tuyết rơi......

Đang lúc phát ngốc, Trì Vị Ương kéo cô một chút. Cô hoàn hồn, liền thấy đoàn xe không nhanh không chậm từ trước mặt mình chạy qua. Xuyên qua cửa sổ xe, ẩn ẩn có thể thấy được gương mặt nghiêng lạnh băng kia.

Còn có...... Lan Diệp ngồi ở bên người anh......

Trì Vị Ương thở dài, "Xem ra, anh ta cùng Lan Diệp, thật đúng là......"

Hạ Thiên Tinh không nói gì, trong đầu lại suy nghĩ, ngày đó ở nước Y nhận được những bức mail kia, có thể là do Lan Diệp gửi hay không? Nhưng mà là ai gửi thì có gì quan trọng đâu? Quan trọng là những tấm ảnh đó đều không phải là ảnh ghép......

Ngơ ngẩn nhìn đoàn xe kia càng lúc càng xa, ngực lại ẩn ẩn đau......

Cực lực muốn bỏ qua, thế nhưng cổ đau đớn kia cố tình tồn tại quá mạnh mẽ.

........................

Nay đã là cuối tuần, bên kia lão phu nhân vẫn không có bất cứ tin tức gì. Hạ Thiên Tinh sẽ không chủ động đi tìm. Chỉ cần con trai còn ở bên người, cô hy vọng mọi thứ cứ như vậy, thậm chí, có chút ý nghĩ nếu lão phu nhân cả đời đều không tới tìm tới cô thì không còn gì tốt hơn nữa.

Hai ngày sau.

Hạ Thiên Tinh vừa đến bộ ngoại giao liền bị gọi vào văn phòng.

"Phiên dịch tiếng anh của Tổng Thống tiên sinh bởi vì đủ loại nguyên nhân nên tạm rời cương vị công tác, tôi biết cô cùng văn phòng tổng thống bên kia quan hệ không tồi, Tổng Thống tiên sinh muốn tôi chọn một người tin tưởng tiến cử qua đó, người tôi có thể nghĩ được đến hiện tại thì chỉ còn có cô."

Bộ ngoại giao bộ trưởng nói làm cô ngẩn người, "Tôi?"

"Chính là cô. Có vấn đề sao?"

"......" Hạ Thiên Tinh lắc đầu. Nếu là yêu cầu công việc cô đương nhiên là không có vấn đề. Công và tư cô luôn luôn cũng phân rất rõ ràng. Chỉ là......

"Kỳ thật người ở bộ ngoại giao bên này so với tôi chức vụ nghề nghiệp tu dưỡng cao hơn có rất nhiều......" Nói đến cùng, cô bất quá cũng là mới chính thức chuyển đến mấy tháng mà thôi.

"Lấy lí lịch của cô mà nói, đến văn phòng tổng thống xác thật là thiếu một chút, bất quá, muốn tìm người có thể để văn phòng tổng thống tin tưởng rất khó. Đương nhiên, tôi hiện tại chỉ là đẩy đưa cô qua, bên kia cũng sẽ có kỳ thực tập, đến lúc đó có được vào văn phòng tổng thống được hay không đều do Tổng Thống tiên sinh tự quyết định."

Hạ Thiên Tinh gật đầu, "Tôi biết rồi. Khi nào đi báo danh?"

"Sáng mai."

Hạ Thiên Tinh đến nhận thông báo về nhân sự rồi rời văn phòng.

Cho nên......

Thời gian sau này cô và anh cùng làm việc trong một gian phòng, như vậy......cơ hội gặp được anh cũng sẽ có rất nhiều? Thế nhưng cô cũng có thể giống như anh bình thản ung dung, coi như giữa hai người chưa từng có phát sinh cái gì, mọi điều không vui cũng không có, chỉ chuyên chú vào công việc sao?

Kỳ thật một chút tin tưởng cô cũng không có......

Bây giờ chỉ cần nhớ tới anh, gợn sóng trong lòng liền đã không có cách nào bỏ qua, huống chi là cùng anh gặp mặt, cùng anh làm việc.....

........................

Hôm sau.

Sáng sớm.

Một chút Hạ Thiên Tinh cũng không dám chậm trễ, trang điểm đơn sơ, mặc bộ váy màu đen khoác thêm áo khoác nỉ, đem theo máy tính trực tiếp chạy về phía văn phòng tổng thống. Lần đầu tiên tới chỗ làm mới, hay là trước giờ nơi này vẫn thuộc về anh, đáy lòng cô khẩn trương đến "thùng thùng" bồn chồn.

Đến bộ nhân sự báo danh, sắp xếp đến bộ phiên dịch, từ bộ trưởng Lãnh đến văn phòng công tác.

Cảm giác nơi này cùng bộ ngoại giao là hoàn toàn không giống nhau. Bộ ngoại giao tuy rằng cũng là bộ môn chính trị nhưng là so sánh tương đối mà nói, bên kia nhẹ nhàng tự tại rất nhiều. Mà người bên này, đều là nghiêm cẩn lãnh túc, ít khi nói cười. Tiết tấu công việc cũng nhanh hơn đến rất nhiều.

Hạ Thiên Tinh tuy rằng mới vừa tiến vào, nhưng là cũng không dám có bất luận sự chậm trễ nào.

Mở máy tính ra, cô nỗ lực thích ứng công việc mới. Còn chưa có bắt đầu liền thấy bộ trưởng một bên sửa sang lại quần áo của mình một bên đi ra ngoài, giương giọng nói: "Tổng Thống tiên sinh lập tức tới rồi!"

Thanh âm vừa rơi xuống, tất cả mọi người sôi nổi đứng dậy đi ra ngoài.

Hạ Thiên Tinh biết quy củ -- văn phòng theo thường lệ đều sẽ đi ra ngoài nghênh đón. Cô đi theo mọi người đến dưới lầu, trên sảnh văn phòng, người của các bộ đều đã nghiêm chỉnh tiếp đón.

Cửa vàng kim trong tia nắng ban mai của mùa đông chậm rãi mở ra. Đoàn xe của Tổng thống không nhanh không chậm tiến vào. Dưới nhiệt huyết của bài quốc ca, quốc kỳ từ từ dâng lên. Toàn bộ quảng trường Bạch vũ phát ra âm thanh "bàng bàng --" càng làm cho toàn bộ hội trường uy nghiêm túc mục.

Trường hợp như vậy, Hạ Thiên Tinh chỉ là ngẫu nhiên nhìn thấy ở trên TV. Lần đầu tiên đứng ở trong đám người tự mình cảm thụ, lại có loại cảm giác huyết mạch sôi sục.

Mà bọn họ long trọng nghênh đón người đàn ông kia như vậy, là ba của con trai cô. Đã từng có quan hệ, thế nhưng bây giờ..... không còn có quan hệ......

Giờ phút này, cô đứng ở trong đám người cũng không biết nói chính mình là nên cao hứng, hay là nên khổ sở.

"Chào buổi sáng Tổng Thống tiên sinh!"

Đang lúc nghĩ ngợi, người đàn ông đã từ trên xe chậm rãi hướng bọn họ đi tới.

Anh nhàn nhạt gật đầu, cùng mọi người chào hỏi: "Chào buổi sáng, mọi người cứ đi làm đi."

"Dạ, Tổng Thống tiên sinh."

Mọi người đáp lại một tiếng nhưng đều không có động, chỉ còn chờ tổng thống đại nhân tiến vào văn phòng trước. Tầm mắt Hạ Thiên Tinh dừng ở trên người anh, hôm nay anh vẫn như cũ thực mê người. Bất luận là ăn mặc, hay là giơ tay nhấc chân.....

Đang lúc nghĩ ngợi, vốn dĩ Tổng Thống tiên sinh đang nhẹ nhàng nện bước lướt qua trước mặt bọn họ, bước chân bỗng dưng ngừng lại.

Tim Hạ Thiên Tinh đang đập cũng bởi vì vậy mà chợt ngừng một nhịp. Tầm mắt của anh lướt qua mọi người, thẳng tắp không e dè phóng lên trên người cô.

Hô hấp cô căng thẳng, kia một cái chớp mắt...... Tầm mắt mọi người cũng đều đi theo rơi xuống trên người cô.

Tìm kiếm, tò mò, kinh ngạc......

"Vừa mới tới?" Anh mở miệng, đơn giản ba chữ, lộ ra xa cách.

Phảng phất, đây là lần đầu tiên hai người gặp nhau......

Phảng phất, từ trước tới giờ hai người cũng không quen biết......

Hạ Thiên Tinh ngơ ngẩn một cái chớp mắt, một bên bộ trưởng véo tay áo cô một chút cô mới hoàn hồn. Từ trong đám người chậm rãi đi ra, nhẹ giọng nói: "Chào ngài, tôi là người mới tới phiên dịch tiếng Anh, Hạ Thiên Tinh."