Chào Em Cô Gái Việt Nam

Chương 13: Gặp mặt chủ tịch park




Tài xế An theo lời dặn của bà Choi đưa Hana thẳng đến khu biệt thự nhà họ Park,trên đường đi cô mải suy nghĩ về những việc vừa xảy ra nên cũng không để ý đến việc tài xế đã chở mình đi đâu.Khi cánh cửa của khu biệt thự mở ra tài xế An đã lái thẳng xe vào sân chính của biệt thự và bước xuống mở cửa mời Hana xuống xe lúc này cô mới ngơ ngác không nhận ra là mình đang ở đâu.Cô hỏi tài xế An

“Cho cháu hỏi đây là đâu ạ?”

“Đây là khu biệt thự nhà họ Park ạ” Tài xế An trả lời

“Chú chở cháu đến nhầm chỗ rồi ạ,cháu không dành đường khu này cho lắm chú có thể đưa cháu về khu nhà phụ được không ạ?” Hana vẫn chưa bước xuống xe gấp gáp hỏi

“Không nhầm đâu ạ.Hiệu trưởng Choi đã dặn tôi đưa tiểu thư về đây ạ”

Lúc này chủ tịch Park cũng vừa về đến nơi,ông thấy tài xế của quản gia Choi thì lại tưởng bà đi làm về nên đã đi đến hỏi tài xế An

“Quản gia Choi hôm nay bà lại về sớm hơn mọi hôm thế,bà không khoẻ ở đâu à?Tôi đã bảo mà bà không nghe,chúng ta đều có tuổi rồi đừng có tham công tiếc việc nữa.”

“Dạ thưa chủ tịch không có chuyện gì đâu ạ.Người….”

Tài xế An chưa kịp trả lời hết câu thì Hana đã nhanh chóng bước xuống xe tháo khẩu trang và cúi người chín mươi độ nói

“Xin chào chủ tịch!cháu là Kim Hana cháu gái của quản gia Choi ạ”

Chủ tịch Park thấy Hana rất lễ phép chào thì cũng cười sảng khoái đáp lại

“Haha…À thì ra là Hana sao?giờ cháu lớn quá ông không nhận ra cháu nữa rồi”

Hana,tài xế An đều nhìn chủ tịch Park và cười theo,tài xế An nói

“Không còn chuyện gì nữa tôi xin phép đi làm việc tiếp đây ạ”

“Cháu cảm ơn chú đã đưa cháu về ạ” Hana lễ phép cúi đầu cảm ơn tài xế An

Chủ tịch Park thấy vậy cũng gật đầu để tài xế An rời đi,ông nhìn Hana rồi nói

“Cháu vào đây nói chuyện với ông một chút có được không?”

Thực ra vừa rồi chủ tịch Park đang làm việc thì nhận được điện thoại của tài xế An thông báo rằng hôm nay quản gia Choi đã sắp xếp cho Hana đến gặp mình,ông cho thư ký kiểm tra lịch trình thấy không còn việc gì quan trọng nên đã về sớm để gặp Hana.Ông cố tình dặn bà Choi không nói cho Hana biết chuyện mình muốn hẹn gặp cô để cố tình sắp xếp một cuộc gặp tình cờ,có như vậy bầu không khí nói chuyện mới có thể tự nhiên được.

“Vâng ạ” Hana nhanh chóng trả lời

Chủ tịch Park đã đưa Hana đi dạo quanh khu công viên,ông và cô đang trò chuyện rất vui vẻ thì đột nhiên ở phía xa trước mặt hai người có một người làm trong khu biệt thự đang đứng trên thang tỉa những cành cây ở trên cao bị trượt chân ngã xuống đất.Thấy vậy Hana vội chạy đến kiểm tra xem người đó có bị sao không,chủ tịch Park cũng chạy đến xem xét tình hình lúc này người đàn ông đang nằm ngửa dưới đất do vẫn còn bị sốc sau cú ngã Hana vội hỏi

“Chú có sao không ạ?”

Hana vừa hỏi người làm vườn vừa bình tĩnh kiểm tra một lượt tình trạng của người đàn ông,cô thấy không hề có vết máu nào cũng không có vết trầy xước nào cũng phần nào yên tâm.Theo như cô quan sát được thì những phần qua trọng trên cơ thể lúc người đàn ông này ngã xuống không hề bị va đập vào nên cô đoán chắc chỉ bị đau phần mềm thôi.

“Cháu nghĩ chú nên đến bệnh viện kiểm tra ạ”

Người làm vườn lom khom bò dậy,phối hợp cùng Hana kiểm tra một lượt thì bất chợt lúc chống tay ngồi dậy thấy cổ tay bị đau không thể cử động.Hana nghiêm túc kiểm tra,cô đưa tay ra nắn nắn kiểm tra phần cổ tay cô thấy ông bị trật khớp tay và cô đã giúp ông chỉnh lại khớp.

“Chú thấy đau lắm không ạ?”

Người làm vườn nhăn nhó trả lời

“Tôi thấy đỡ đau hơn lúc nẫy rồi cám ơn cô nhé!”

“Chắc do vừa rồi chú dùng tay chống xuống đất lên giờ cổ tay đã bị trật khớp rồi.Vậy chú còn thấy đau ở đâu nữa không?” Hana nói

“Hình như là chỗ này cũng bị đau nữa”

Người làm vườn vừa nói vừa đưa tay chỉ vào mông mình,Hana nói

“Chú chờ một chút để cháu đưa chú đi viện nhé”

Thấy người làm vườn đã khá hơn,ngoài phần cổ tay bị trật khớp do lúc ngã đã dùng tay chống xuống đất để đỡ lực va đập của cơ thể với mặt đất ra thì chỉ bị một vài vết thương nhỏ không đáng kể,chủ tịch Park cùng những người làm khác mới thở phảo một hơi.Cũng may khoảng cách mà người này vừa ngã xuống so với mặt đất cũng không cao lắm tầm hơn hai mét một chút nếu không thì đã có chuyện lớn xảy ra rồi.

Chủ tịch Park đã gọi xe cứu thương và kêu người mang đồ sơ cứ đến,Hana đã lấy kẹp băng bó cố định lại phần cổ tay cho người đàn ông sau đó để những người làm khác trong khu biệt thự đưa người này đến bệnh viện kiểm tra kỹ hơn.Hana cũng muốn đi cùng để giúp đỡ thì chủ tịch Park đã ngăn lại.

Khi các nhân viên y tế đã đưa người đàn ông đó đi đến bệnh viện thì chủ tịch Park lúc này mới an tâm,tất cả những người làm trong khu biệt thự họ Park đều được đối đãi rất tốt.Chính vì vậy họ rất biết ơn và trung thành,chủ tịch Park quay sang nhìn Hana và nói

“Cảm ơn cháu đã giúp đỡ cho người làm của ta”

“Dạ không có gì đâu ạ,bất kể ai trong tính huống đó cũng sẽ làm như cháu thôi ạ” Hana trả lời

Chủ tịch Park mỉm cười nhìn Hana nhưng trong lòng đang thầm đánh giá về cô,sau khi mọi người rời đi hết chỉ còn lại chủ tịch Park và Hana thì cô lại thấy những công việc mà người làm vườn lúc nẫy đang làm dở cô không nghĩ nhiều mà xắn tay áo lên làm giúp.

Chủ tịch Park thấy vậy thì vội vàng ngăn cô lại nói

“Việc này nguy hiểm lắm cháu đừng có làm để lát nữa ta cho người khác đến rọn rẹp rồi làm tiếp,cháu không thể làm những việc này được cháu không thấy vừa rồi rất nguy hiểm sao?Hãy để cho đội ngũ chuyên nghiệp làm cho như vậy mới an toàn ta mới có thể yên tâm được.”

Quản gia Kim (ông nội của Hana) lúc này cũng dẫn theo một vài người làm khác đi đến,cô nhìn thấy ông nội thì ngay lập tức nói

“Cháu chào ông nội”

Quản gia Kim có hơi bất ngờ về sự có mặt của Hana cùng chủ tịch Park ở đây,ông cúi đầu chào chủ tịch rồi quay sang nhìn Hana nói

“Sao giờ này cháu lại ở đây?Hôm nay không phải đi học sao?”

“Dạ cháu có đi học nhưng buổi chiều không có tiết nên cháu đã về sớm,là chú tài xế của bà nội đã đưa nhầm cháu đến đây ạ.Hihi” Hana cười típ mắt trả lời

“Ồ vậy hả” quản gia Kim nhìn sang chủ tịch Park thì đã hiểu lý do vì sao vợ mình lại kêu Hana qua vào giờ này vậy mà con bé lại ngây thơ nghĩ đó là sự nhầm lẫn.

Chủ tịch Park hắng giọng đá mắt ra hiệu cho quản gia Kim tránh mặt đi một chút,quản gia Kim hiểu ý liền nói

“Vậy cháu ở lại đây nói chuyện tiếp cùng chủ tịch nhé,ông qua bên đó cho mọi người dọn dẹp lát sẽ quay lại nói chuyện với cháu”

“Ông có cần cháu giúp gì không ạ?dù sao cháu cũng đang rảnh và…”

Hana chưa kịp nói hết câu thì chủ tịch Park đã cắt ngang,ông nửa đùa nửa thật nói

“Cháu như vậy là đang không muốn nói chuyện cùng ta đúng không?”

Hana nào đâu có ý đó cô chỉ đang muốn giúp mọi người một tay làm cho nhanh thôi mà, dù sao cô cũng đang rảnh mấy lại cô cũng không muốn nhìn thấy ông mình phải làm việc trong khi cô thì ở không cô vội vàng giải thích một cách thẳng thắn

“Dạ cháu không có ý đó đâu ạ.Tại cháu muốn giúp ông nội một tay cho nhanh thôi ạ”

Chủ tịch Park cười tươi nói

"Vậy thì hay là chúng ta cùng nhau làm nhé"

Quản gia Kim nghe thấy thế vội vàng khuyên

“Chủ tịch việc này sao có thể để ngài làm được ạ”

“Ông không cần phải lo thỉnh thoảng cũng phải cho tôi cơ hội vận động một chút cho giãn gân cốt chứ không cái bộ xương già này sẽ nhanh bị lão hóa mất.Haha…”

Quản gia Kim cũng không nói gì thêm vậy là chủ tịch Park,Hana và những người làm khác cùng nhau chăm sóc cho khu công viên.Mọi người ai nấy đều vừa làm vừa cười nói vui vẻ thoải mái, nhờ có sự góp mặt của Hana mà khoảng cách chủ tớ của người làm trong nhà và chủ tịch Park lúc này được kéo lại gần hơn.

Tiếng cười nói vui vẻ của mọi người đã thành công thu hút sự chú ý của Shin Sang-Hee con dâu trưởng nhà họ Park,bà đang ở trong bếp kiểm tra xem đầu bếp hôm nay làm món gì cho bữa tối và dặn họ làm thêm món chè hạt sen tổ yến mà mấy đứa cháu cùng con bà rất thích.Nghe thấy người làm đang cười nói cùng bàn tán về một chuyện gì đó,bà đã đi đến xem thử có chuyện gì mà người làm trong nha hôm nay lại vui vẻ đến vậy.

Bà Shin Sang-Hee đi ra đến công viên thì vô cùng bất ngờ,thấy giờ này bố chồng lại có mặt ở nhà không những vậy ông còn đang mặc com lê mà lại đi tỉa cây cùng người làm trong nhà có chút kỳ lạ.Đang thắc mắc định đi đến chào hỏi thì một hình bóng lạ hoắc lọt vào tầm mắt,bà chăm chú quan sát cô gái đang mặc đồng phục cấp ba kia.Cô bé đang giúp chuyển những chậu cây hoa giống để cho mọi người trồng,miệng không ngừng nói gì đó rồi lại cười tươi.

Bà gọi một người giúp việc lại hỏi thì được biết cô bé đó là Kim Hana cháu gái của quản gia Kim,nghe vậy bà như chợt nhớ ra điều gì đó rồi cười hiền hậu đi đến gần chỗ bố chồng mình nói

“Con chào bố ạ.Bố để con giúp một tay nhé”

“Sang-Hee con nhìn xem con bé Bánh Bao ngày nào giờ đã lớn như vậy rồi lại rất ngoan ngoãn và hiếu thảo,vợ chồng quản gia Kim thật có phúc nha” chủ tịch Park nhìn con dâu nói nhỏ chỉ đủ hai người nghe thấy

Bà Shin Sang-Hee nghe vậy thì thầm nghĩ những nhận xét mà bố chồng mình nói ra thì không thể sai được,trong lòng đang âm thầm tính toán bà cười hiền hậu trả lời chủ tịch Park

“Bố hay là chúng ta...”

Bà Sang-Hee chưa kịp nói hết câu đã bị chủ tịch Park cắt ngang,mặt ông đắc ý cười nói

“Con cũng đang có ý nghĩ giống ta sao?Haha…ta đã lên kế hoạch sẵn rồi con có đồng ý giúp ta một tay không?”

Bà Sang-Hee thấy bố chồng cũng có ý định giống mình thì không khỏi cảm thán,bà đưa ngón cái ra và cười tươi nói

“Bố đúng là dự liệu như thần ạ!”

Chủ tịch Park hất mặt cười típ mắt đắc ý nói

“Gừng càng già càng cay con ạ.Haha…”

Bảy giờ tối,trên bàn ăn rộng lớn của nhà họ Park bày biện toàn những món ăn ngon hấp dẫn.Hôm nay mọi người đều có mặt đông đủ không thiếu một ai,mọi hôm Joon-su và Sung-ho thường hay vắng mặt thật trùng hợp cả hai người hôm nay lại cùng có mặt ở nhà.

Sự xuất hiện của Hana

trên bàn ăn làm cho các thành viên trong nhà trừ chủ tịch Park,bà Shin

Sang-Hee,Seo-jun và Sung-ho ra thì ai lấy đều đang thắc mắc cô là ai?sao lại ở

đây?

Khi Seo-jun và Sung-ho nhìn thấy Hana thì hơi ngạc nhiên,Seo-jun đã nhận ra Sung-ho đặc biệt để mắt đến Hana từ chuyện lần trước rồi có vẻ như người em trai này của anh đã thích cô bé,anh nói thầm với Sung-ho

“Em đã mời Hana đến sao?”

Sung-ho mặt không biến sắc nhún vai tỏ ra bình thản nói

“Không phải”

Thật ra trong lòng Sung-ho đang dậy sóng, anh không biết nên đối mặt với cô như nào kể từ lần cuối cùng anh gặp cô tính đến nay cũng đã hơn hai tuần trôi qua anh chưa hề liên lạc hay gặp nhau,một phần do công việc bận rộn phần còn lại là anh đang muốn sắp xếp lại những suy nghĩ và tình cảm mà anh dành cho cô là gì.Anh vừa mới suy nghĩ thông suốt và nhận rằng anh đã thích cô rồi và muốn mối quan hệ giữa anh và cô sẽ còn tiến xa hơn nữa,anh muốn độc chiếm cô,muốn cô sẽ trở thành người phụ nữ của mình.

Anh cũng đang âm thầm lên kế hoạch thực hiện mục tiêu này,vậy mà hôm nay lại bất ngờ gặp cô ở đây anh còn chưa kịp chuẩn bị tình thần đối mặt với cô,không biết liệu rằng cô có đang giận anh không?cô đang nghĩ gì về anh?cô có chấp nhận tình cảm của anh dành cho cô hay không?liệu cô có chút tình cảm nào dành cho anh không?

Chờ mọi người ngồi ngay ngắn vào bàn ăn chủ tịch Park mới nói

“Giới thiệu với mọi người đây là Kim Hana cháu gái của vợ chồng quản gia Kim”

“Là Bánh Bao đúng không?là cô Yoon-suh nè” cô Park Yoon-suh vui mừng nói

“Dạ vâng ạ” Hana tươi cười đáp

“Cháu càng lớn càng xinh nha.Bác là bác cả Hyun-ki” Bác cả Park Hyun-ki nói

“Vâng cháu cảm ơn bác.Bác khen cháu hơi quá rồi ạ” Hana cười tươi đáp

“Quản gia Kim và quản gia Choi thật có phước khi có cô cháu gái xinh đẹp như hoa đó nha” Chú rể Jang Dong-cha nói

“Cảm ơn lời khen của cậu Jang” quản gia Kim cười tươi nói

“Cháu năm nay bao nhiêu tuổi rồi?” Cô Park Yoon-suh nói

“Dạ cháu sắp bước sang tuổi 19 rồi ạ” Hana trả lời

Chủ tịch Park đá mắt ra hiệu cho con dâu cả,bà Sang – Hee lập tức hiểu ý nói

“Hana này cháu đã có bạn trai chưa?”

Sung-ho nãy giờ đang sắn tay áo lên cũng phải ngừng động tác hồi hộp mong chờ câu trả lời của Hana,Seo-jun đang định uống nước thì đưa mắt nhìn sang Sung-ho còn Joon – su thì vẫn đang chăm chú nhìn Hana không rời mắt.Ngay cả chủ tịch Park,vợ chồng bác cả và vợ chồng cô út cũng đang rất mong chờ câu trả lời của Hana.

Bà Sang-Hee thấy mình hỏi trực tiếp quá đành chữa ngượng

“Cháu không muốn trả lời cũng được,tại ta thấy cháu xinh xắn đáng yêu như này chắc có nhiều người phải xếp hàng theo đuổi nên buột miệng hỏi vậy thôi”

Nhìn mọi người tất cả đều đang đổ dồn sự chú ý vào mình cô bất giác dùng người một cái rồi thầm nghĩ sao tự nhiên lại nhắc đến vụ này vậy trời không trả lời thì mất lịch sự mà trả lời thì có hơi ngại thôi thì đành đáp lại vậy,cô gượng gạo vuốt tóc mai trả lời

“Dạ cháu chưa có ạ”

Ai lấy nghe câu trả lời của Hana thì đều vui mừng cười,đặc biệt là Sung-ho người trước nay rất điềm tĩnh không bao giờ quan tâm đến những câu chuyện trên bàn ăn của các thành viên trong nhà mà hôm nay cũng phải lắng nghe rồi nhếch mép cười.

Tất cả biểu hiện của ba thằng cháu đều được chủ tịch Park quan sát kỹ càng,Seo-jun thì chỉ chăm chăm nhìn Sung-ho còn Joon-su thì nhìn Hana đến độ chỉ thiếu không thể trực tiếp dán mắt lên người cô luôn anh cũng chịu nữa,Sung-ho thì lại có biểu hiện khác thường điều này khiến chủ tịch Park rất thích thú gật gù cười.

Sung-ho nẫy giờ cũng thấy ánh mắt của Joon-su cứ dán trên người Hana anh thấy hơi khó chịu rồi nha nhưng vẫn bày ra bộ mặt không quan tâm,anh đá nhẹ vào chân Joon-su một cái làm cho cậu ta bừng tỉnh kêu lên một tiếng “Á” thu hút sự chú ý của mọi người.

Mẹ anh thấy vậy thì hỏi

“Joon-su con sao thế?sao tự nhiên lại kêu lên vậy?”

Joon-su nhìn mọi người rồ gãi đầu ngại ngùng nói chữa ngượng

“Con không sao ạ.Tại bây giờ con mới nhớ ra em ấy là ai mới vậy thôi ạ”

Chỉ có Seo-jun là biết chuyện gì vừa xảy ra thôi,anh cười cười lắc đầu nghĩ thầm còn không phải tại em mải ngắm con gái nhà người ta đến mức thiếu chút nữa là mang xô ra hứng nước được rồi nên mới bị ai đó đá cho một cái để tỉnh mộng sao.

Hana nhìn sang Joon-su mắt long lanh nghĩ anh cũng nhận ra em sao?còn anh là ai em không nhớ nổi luôn ý trời.Cơ mà sao nhà này lại toàn cực phẩm vậy nè,ngày nào cũng được ngồi ăn trên bàn toàn trai đẹp như này chắc mình không cần ăn cũng no mất rồi.

Cô đang mải chìm đắm trong vẻ đẹp của những thành viên nhà họ Park toàn trai xinh gái đẹp,ánh mặt chợt dừng lại trên người Sung-ho và anh cũng đang nhìn cô.Chủ tịch Park thấy thế đã nói một câu khiến cô chỉ muốn đào ngay một cái hố để chui xuống,chủ tịch Park nói

“Hana cháu có nhìn chúng ai trong ba thằng cháu này của ông không?”

Hana đang ăn và suy nghĩ nghe vậy thì suýt nghẹ thức ăn cô ho sặc sụa,Sung-ho bất giác không làm chủ được hành động của mình quay sang vội vỗ lưng cô rồi nói

“Em không sao chứ?”

Hana lấy khăn che miệng lại rồi đưa tay ra hiệu ý nói mình không sao,còn mọi người nẫy giờ cũng rất tinh ý nhìn thấy hành động bất thường này của Sung-ho thì cũng đã ngầm hiểu ra anh là đang để ý đến Hana.

Bác dâu cả Sang-hee hích vai chồng mình,ông Hyun-ki nhìn sang vợ và bố mình rồi cả hai vợ chồng cô út,năm người cùng hiểu ý nhau cười.Hành động bất thường của Sung-ho đã khiến cho bọn họ nhận ra anh đã thích cô bé Hana này rồi nhưng có lẽ anh chưa nhận ra điều này,trước giờ anh chưa từng để mắt quan tâm đến ai như vậy cả nhất là với nữ giới lại càng thờ ơ khiến cả nhà còn nghi ngờ anh và thư ký Go có quan hệ mờ ám.Hôm nay với hành động quan tâm Hana một cách tự nhiên này của Sung-ho đã xóa bỏ một phần lo lắng và những suy đoán trước đó của mọi người về anh.

Cô út Yoon-suh thấy vậy cũng cố tình châm chọc đám con cháu nói thêm vào

“Bố nói vậy làm con bé ngại rồi kìa.Nhưng mà nếu được thì cháu có thể để mắt đến mấy đứa nhà cô nhé,cháu xem mấy đứa chúng nó vừa tài giỏi lại đẹp trai tốt bụng và quan trọng là vẫn còn Ế nha.Chỉ được mỗi cái biết kiếm tiền mà lại không biết kiếm bạn gái,haiz…thật là khiến cho mấy người lớn trong nhà như chúng ta đây không yên lòng được mà”

Chủ tịch Park thấy cô con gái út của mình nói vậy thì vô cùng hài lòng,ông nhìn cô gật gật rồi đưa tay ra làm động tác like.Seo-jun,Sung-ho và Joon-su nghe xong thì đen mặt vì xấu hổ muốn đội quần lên mặt luôn,chưa dừng lại ở đó bố Seo-jun ông Hyun-ki lại tiếp lời nói

“Mấy đứa nhà bác cứ nghĩ mình là bảo vật vô giá nhưng thực tế ế chẳng ai thèm rước”

Các thành viên lớn tuổi trong nhà họ Park nghe bác cả Hyun-ki nói xong thấy vô cùng đúng nên ai lấy cũng hài lòng cười và gật đầu lia lịa,người vừa lòng hả dạ nhất lúc này có lẽ là chủ tịch Park nên ông là người cười to nhất.

Ba vị thiếu gia lúc này trên mặt đã hiện lên dòng chữ “ôi con sông quê con sông quê” rồi.Biểu cảm của cả ba vị thiếu gia đều nghệt ra và nhìn vào bác cả Hyun-ki,họ chỉ ước rằng lúc này họ có thể độn thổ hoặc có thuật tàng hình khiến cho họ có thể thoát ra khỏi đây ngay lúc này thôi.

Nãy giờ vợ chồng quản gia Kim chỉ ngồi ăn và nghe mọi người nói chuyện vì họ biết sự có mặt của Hana sẽ khiến mọi người muốn tìm hiểu xem cuộc sống hiện tại của cô ra sao, nên cứ để mọi chuyện diễn ra một cách tự nhiên.Khi thấy mọi chuyện không như những gì họ nghĩ,gia đình chủ tịch Park chỉ quan tâm đến việc gán ghép Hana với ba vị thiếu gia, lại thấy cháu gái mình đang có vẻ khó sử thì cũng lên tiếng giải vây giúp cô

“Chỉ là do mấy thiếu gia chưa tìm được người mà mình thích thôi ạ,sớm muộn gì thì mấy vị thiếu gia cũng sẽ tìm được người phù hợp thôi ạ xin chủ tịch cùng các vị phu nhân cứ yên tâm tin tưởng vào ba vị thiếu gia” bà Choi nói

Lúc này Hana đã vô cùng vô cùng xấu hổ cô chỉ muốn mau chóng kết thúc bữa ăn này để có thể nhanh chóng chuồn khỏi đây,cô thầm cảm thán trong lòng “Sao cái gia đình này lại có thể bá đạo đến thế chứ!”

Joon-su nẫy giờ vẫn đang muốn biết nhiều hơn nữa về Hana vì anh đã bị cô thu hút ngay từ cái nhìn tiên mất rồi,anh có vẻ đã thích cô nhưng lại thấy hành động của anh Sung-ho nên cũng muốn biết cô có đang thích ai chưa.Cũng để lấy lại chút thể diện cho mình và cho hai anh trai,anh đang định nói thì bị Seo-jun giật áo ngăn lại

“Hana em đã thích…”

“Mọi người đừng nói chuyện này nữa chúng ta tập trung vào ăn đi ạ đồ ăn nguội hết rồi,ăn xong lát nói tiếp mọi người còn nói nữa em ấy ngại rồi kìa”Seo-jun nói giải vây giúp

Vậy là nhờ có câu nói của Seo-jun mà mọi người không nói chuyện này nữa tập trung ăn và nói một số chuyện về đất nước và con người ở Việt Nam,ăn xong thì chủ tịch Park dặn vợ chồng quản gia Kim lát nữa lên phòng gặp ông.

Sung-ho thì vẫn đang chăm chú nhìn Hana xem cô đã ổn chưa khuôn mặt chỉ hơi có chút biến sắc khi nghe những gì mà mọi người nói,anh cũng quan sát kỹ nét mặt của Hana từ đầu đến giờ anh thấy cảm xúc trên gương mặt cô biến hóa khôn lường,lúc ngại ngùng lúc lại cười khi lại nhíu mày…thật đáng yêu làm anh muốn ngay lúc này nhéo cho cô một cái vào má,anh hơi nhếch môi cảm thán trong lòng “thật đáng yêu”

Joon-su lúc này cũng đã có chút mơ hồ nhận ra có điều gì đó mờ ám giữa anh Sung-ho và Hana.Với lịch sử tình trường cùng giác quan thứ sáu nhạy bén của mình,Joon-su có thể thấy ánh mắt mà anh Sung-ho nhìn Hana có chứa tình cảm và sự quan tâm yêu chiều trong đó.Nhưng anh lại nghĩ đó có lẽ chỉ là tình cảm của sự cảm kích và lòng biết ơn của anh Sung-ho dành cho Hana vì những chuyện cô đã từng làm với anh trước đây,vì anh hiểu rất rõ tính cách của anh trai mình nên anh không nghĩ đó là tình cảm trai gái.

Ăn xong Sung-ho cũng tìm một cái cớ khéo léo kéo Seo-jun và Joon-su lên phòng sách,trước khi rời đi anh không quên ngoảnh lại nhìn Hana thêm một chút.Bác cả Hyun-ki và chú rể Jang Dong-cha cũng về phòng làm việc,Hana thì ở lại nói chuyện cùng cô út Yoon-suh và bác dâu cả Sang-hee.