Chào Em Cô Gái Việt Nam

Chương 2: Thân phận của hana




Hắn nhìn Hana với ánh mắt khó hiểu nhưng không suy nghĩ nhiều,hắn chỉ chăm chăm nhìn về phía cảnh sát vừa đề phòng vừa lôi Hana về phía chiếc xe,hắn hất hàm ra hiệu cho cô

“Con khốn mày đang làm cái gì vậy?Đừng phí lời cô mau mở cửa xe cho tao”

Ngay sau khi nhận được câu trả lời khảng định từ phía Seo-jun rằng không có chuyện gì sảy ra nếu như cô có lỡ tay làm ch* người,Hana như trút bỏ được gánh nặng trong lòng cô hít một hơi thật sâu và bắt đầu hành động.

Trong tích tắc Kim Hana áp dụng những chiêu thức phòng thủ đã được đào tạo,cướp được súng của hắn bấm chốt tháo băng đạn một cách chuẩn sác và thuần thục.Hắn còn đang hoang mang không thể tin vào những gì đang diễn ra hì Hana tiếp tục cầm tay hắn vật mạnh một cái làm hắn bay từ đằng sau ra trước mặt,lưng hắn đập mạnh xuống sàn.Chưa dừng lại ở đó Hana tiếp tục ra đòn lật úp hắn ta lại vặn ngược một tay hắn ra sau, hai tay Hana giữ cố định hai tay hắn ở sau lưng cả người ngồi đè lên người hắn khiến cho hắn đau đớn không ngừng kêu la thảm thiết.Khi đã khống chế được hắn Hana tháo khẩu trang ra điều hòa nhịp thở lấy lại sức và đưa tay ra hiệu cho cảnh sát

“Còng tay”

Tất cả những hành động của Hana diễn ra rất nhanh và chuẩn sác không một động tác thừa,từng hành động của cô đều được thu hết vào mắt của Sung-ho và Seo-jun.Không biết lúc này cả hai đang nghĩ gì mà khỏe môi đều cong nên thành một đường thật quỷ dị,Sung-ho nói nhỏ chỉ đủ cho hai người họ nghe thấy

“Thật ấn tượng”

Tất cả cảnh sát có mặt tại hiện trường được chứng kiến một màn phòng vệ nhanh gọn rứt khoát của Hana đều rất kinh ngạc với những gì vừa diễn ra.Cảnh sát còn chưa kịp loát thông tin thì hành động tiếp theo của Kim Aera cũng khiến họ ngạc nhiên không kém.

Chẳng biết từ lúc nào Kim Aera đã vào được hiện trường cô móc từ túi áo véc một chiếc còng số tám tung cho Hana, cô bắt lấy rồi còng tay tên tội phạm lại xong đứng lên thảm nhiên phủ tay và chỉnh lại đầu tóc cùng quần áo.

Cảnh sát lúc này chỉ biết đưa mắt nhìn nhau và nhìn về phía hai cô gái thầm cảm thán “Tôi đang được chứng kiến điều gì vậy?” cảnh tượng vừa rồi giống như một tiết học cách phòng vệ của cảnh sát vậy,nó không giống đang vây bắt tội phạm nguy hiểm một chút nào.

Khi thấy tên tội phạm đã bị khống chế một cách triệt để thì lúc này tất cả cảnh sát mới thở phào nhẹ nhõm,đến giờ thì họ cũng đã hiểu rõ mục đích câu hỏi lúc lẫy của Hana.Đội trưởng Nam Chung Cha sau khi đã tận mắt chứng kiến toàn bộ cảnh vừa rồi vô cùng ngạc nhiên và khâm phục nói

“Cô gái,thật không ngờ cô lại lợi hại đến vậy”

Hana nghe vậy cũng chỉ gãi đầu cười trừ,Seo-jun ra hiệu cho cấp dưới Nam Chung Cha đến đọc lệnh bắt và dẫn tên tội phạm đi,hắn không ngừng dãy dụa lao về phía Hana hắn thật không thể ngờ được rằng mình lại có thể thất bại thảm hại trong tay một con nhỏ tưởng như vô hại mà lại nguy hiểm đến vậy.Hắn không cam tâm càng cố gắng ra sức dãy dụa gào thét

“Con khốn,tất cả chúng mày cứ chờ đấy tốt nhất đừng để tao thoát được nếu không tao tuyệt đối sẽ không tha cho một ai trong số chùng mày.Tao sẽ trả thù,tao sẽ trả thù...”

Trước sự đe dọa của hắn Hana không hề để ý mà đi thẳng về phía Kim Aera nở một nụ cười tươi rồi ôm chầm lấy Kim Aera.Cô bị Aera đẩy ra quay một vòng để kiểm tra xem cô có bị thương ở đâu không rồi mới lên tiếng trách mắng thay cho sự quan tâm

“Em không sao chứ?có bị thương ở đâu không?Em thật biết cách làm cho người ta lo lắng mà,con nhỏ này có biết thiếu chút nữa là chị rớt tim ra ngoài rồi không?”

Vừa nói hai hàng nước mắt Aera vừa rơi,Hana áp hai tay vào má lau nước mắt cho chị Aera

“Không phải em đã an toàn rồi sao, nín đi mà,chị vẫn mít ướt như ngày nào,nhòe hết maccara rồi này xấu chết đi được”

Aera quả thật đã khóc đến mức nhìn thật thảm thương,vừa rồi khi thấy Hana đưa ra quyết định đó trái tim Aera như rớt mất một nhịp cô chỉ biết thầm cầu nguyện cho Hana được bình an.Mắc dù cô biết Hana rất giỏi võ phòng thủ,nên khi biết được ý định của Hana cô không thể thay đổi được chỉ đành chơ mắt nhìn Hana dấn thân vào nguy hiểm,nhưng cho dù có giỏi đến đâu đi chăng nữa cũng có lúc mắc phải sai lầm mà.

Cô chỉ cầu nguyện mong rằng quyết định vừa rồi của Hana không làm cho cả cô và Hana phải hối hận,mong rằng đó là một quyết định đúng đắn và thần hộ mệnh sẽ bảo về tốt cho Hana.Cô chỉ cảm thấy an tâm hơn một chút khi nghe thấy Hana nói “còng tay” và cô cũng ngay lập tức muốn xác nhận xem Hana đã thật sự an toàn chưa,nếu như may mắn không mỉm cười với Hana thì có lẽ cô sẽ không ngừng trách cứ mình suốt quãng đời còn lại.

Aera nghe Hana nói vậy cũng nín khóc cười cười lấy tay lau sạch nước mắt nói:

“Con bé này vẫn còn chọc chị được thì xem ra em ổn thật rồi”

Sung-ho,Seo-jun cùng tiến về phía Aera và Hana,ánh mắt Sung-ho và Seo-jun quan sát Hana từ đầu tới chân trong đầu hiện nên đầy sự hứng thú và tò mò.

Một cô gái cao khoàng 1m70 mặc bộ thể thao dài tay màu hồng phấn rộng thùng thình,tóc búi cao,khuôn mặt thanh tú trắng trẻo,nhìn trông có vẻ yếu ớt và dịu dàng sao có thể có một sực khỏe còn hơn cả một người đàn ông trưởng thành cùng với thân thủ nhanh nhẹn như vậy?Cô gái này là ai?tại sao lại am hiểu và sử dụng thành thạo súng đến vậy?Cô ta có quan hệ gì với Kim Aera?

Với kinh nghiệm của Sung-ho và Seo-jun họ đều đánh giá Hana là người có thân thủ không hề tầm thường,chắc chắn phải luyện võ ít nhất trên mười năm năm trở nên mới có phản sạ nhanh như vậy và cũng phải hiểu rất kỹ cũng như nắm bắt tường tận về vũ khí mới có thể sử dụng chúng một cách thành thạo đến vậy.

Aera thấy Seo-jun và Sung-ho đứng trước mặt có chút ngại ngùng hơi cúi mặt xuống,có vẻ như cô biết hai người đàn ông đang đứng trước mặt này.Hana ngắm nhìn hai người đàn ông trước mặt,cao to đẹp trai như nhân vật nam thần vừa bước ra từ truyện tranh làm cô nhất thời nổi máu mê trai đẹp và CP trong người.

Vô tình quay qua chỗ chị Aera thấy thái độ của chị có chút kỳ kỳ nha mặt thì đỏ ửng lên thái độ lúng túng xấu hổ,nhưng cô cũng không nghĩ nhiều tâm trí cô hiện tại đang đặt hết trên hai người đàn ông trước mặt mất rồi.

“Hai người ổn cả chứ?” Seo-jun gương mặt lo lắng quan tâm hỏi

“Dạ.Không sao ạ” Hana trả lời

Nhận được câu trả lời Seo-jun như chút bỏ được lo lắng,anh mỉm cười gật nhẹ đầu.

Các nhân viên y tế đến hiện trường đưa viên cảch sát bị thương lên xe,một nhân viên y tế chạy lại kiểm tra cho Hana không thấy cô bị thương nên cúi đầu chào và rời đi.

Lúc này Seo-jun mời Kim Hana và Kim Aera về sở cảnh sát để phối hợp điều tra,Seo-jun nhìn Aera với ánh mắt chìu mến nụ cười ấm áp cùng với hành động đưa tay trước mặt để bắt tay cô:

"Chào em Aera,lâu rồi không gặp?"

Kim Aera thấy Seo-jun đưa tay về phía mình bất giác tim đập nhanh mặt ửng hồng,cô đưa một tay nên vén tóc mai cười ngượng gạo.Khi cô còn hơi trần trừ tay đưa giữa không trung thì Seo-jun đã chủ động nắm tay cô rồi thả tay ra nhìn sang Kim Hana gật nhẹ đầu.

"Chào cô tôi là Park Seo-jun đội trưởng đội điều tra,xin hỏi cô tên gì? phiền cô đi cùng chúng tôi về sở cảnh sát phối hợp điều tra"

Hana lại một lần nữa quan sát thấy biểu hiện của chị Aera có chút bất thường,biểu cảm ngại ngùng cùng với gương mặt đã đổi màu cà chua của chị cứ như làm điều gì mờ ám bị bắt tại chận vậy mà cô vẫn cứ cảm thấy có điều gì đó không đúng lắm thì phải,haiz...thôi khó hiểu quá thì bỏ qua.Hana đang mải suy nghĩ thì Seo-jun quay qua gật đầu với cô lịch sự chào hỏi.

Hana mím môi hai tay chắp sau lưng gật nhẹ đầu đáp lại lời chào của Seo-jun,cô nhìn qua Kim Aera với ánh mắt mong chờ,Kim Aera gật đầu như hiểu được cô đang nghĩ gì.Lúc này Hana mới thả lỏng cơ thể nhìn qua Seo-jun mà gật đầu tỏ ra đã hiểu

“Kim Hana.Vâng,tôi sẽ hỗ trợ điều tra”

Sau đó ánh mắt cô cứ dán chặt vào người đứng cạnh Seo-jun,người giữ im lặng quan sát mọi việc và bị nhìn chằm chằm lẫy giờ lúc này cũng không ngại nhìn thẳng vào mắt Kim Hana hai tay đút túi quần lưng đứng thẳng tắp vẻ mặt vô cùng lạnh lùng và kiêu ngạo nói:

"Đẹp không?Ngắm đủ chưa?"

Kim Hana thấy người này có vẻ đẹp trai nhưng thái độ và biểu cảm lại rất khó ưa,cô cũng đưa tay ra bắt tay Park Sung-ho và buột miệng nói,mặt anh lúc này đã đen như đít nồi.

"Chào chú"

Không mấy hài lòng với cách sưng hô của cô,Sung-ho cũng không ghét bỏ mà vẫn đưa tay ra nắm lấy tay cô.Hana muốn thu tay về thì bị anh nắm chặt hơn,môi nhếch nên cười rất ma mị thấy cô chau mày thì anh mới bỏ tay ra. Seo-jun và Aera đứng cạnh mỗi người một ý nghĩ,chỉ biết cười thầm trong lòng.

Bốn người cùng nên xe về sở cảnh sát,Seo-jun và Sung-ho đi một xe Hana và Aera đi một xe.Trên đường đi Hana vẫn lo lắng sợ mình sẽ gặp phải rắc rối vì cô vẫn không quản được cái tính bốc đồng của bản thân mà hỏi lại Aera

"Em sẽ không gặp rắc rối gì thật không ạ?"

Aera một tay lái xe một tay nắm tay Hana chấn an còn không quên chọc Hana

"Em yên tâm có chị ở đây em không phải lo gì hết,em quên chị là ai sao?chỉ là phối hợp trả lời mấy câu hỏi đơn giản cho đủ thủ tục thôi không có gì nghiêm trọng đâu.Mà sao bây giờ em mới biết sợ à vậy mà lúc bị dí súng vào đầu thì không thấy em lo lắng còn đánh hắn bầm dập xong giờ ngồi lo người đâu mà gan lớn thật"

Lúc này trên xe Seo-jun nhìn biểu cảm trên mặt Sung-ho thì không thể nhịn được mà cười tươi như hoa lắc lắc đầu,một người trước nay không hề có một biểu cảm nào trên mặt cho dù đó có là việc nguy hiểm đến cỡ nào nay lại vì một câu nói của một cô gái làm cho bận lòng mặt mày đen xịt lại thế kia thật là lạ nha.Ngay lập tức Seo-jun nhận lại ánh nhìn sát thủ của Sung-ho làm anh thấy hơi ớn lạnh lập tức nghiêm túc chở lại

"Chú?là chú sao?so với anh em già đến vậy sao?"

Sung-ho chau đôi mày kiếm lại mặt lạnh như băng nhìn sang Seo-jun đang cười mình,Seo-jun không trả lời anh chỉ nhún vai một cái cố gắng nhịn cười rồi im nặng lái xe.

Ở đồn cảnh sát,Seo-jun và Sung-ho vừa về đến nơi thì Aera và Hana cũng vừa đến,bốn người họ tám mắt nhìn nhau mỗi người một ý nghĩ cùng bước vào.

Thấy Sung-ho nhìn mình chằm chằm với ánh mắt không hài lòng,anh ta bị cái gì vậy?sao lại nhìn mình bằng ánh mắt hình viên đạn đó?Hana nghĩ vậy cũng nhíu mày nhìn lại anh.

Aera và Hana được mời đi lấy một số thông tin cơ bản và viết bản tường trình còn Seo-jun và Sung-ho thì đi thẩm vấn tên thư ký Soo.Tên này rất cứng đầu hỏi thế nào hắn cũng không trả lời, hắn giữ im lặng chờ luật sư.Dù có bị uy hiếp hắn cũng không khai ra kẻ chủ mưu đừng sau hắn là ai,hết cách Seo-jun đành tạm giam hắn lại chờ điều tra.

Thấy thẩm vấn không thu được kết quả mong muốn, Sung-ho giao lại cho Seo-jun còn anh ra ngoài đi đến phòng của Hana và Aera.Sung-ho gõ cửa phòng rồi thảm nhiên mở cửa bước vào,anh đi đến bên cạnh đội trưởng Nam Chung Cha lấy tờ tường trình của Hana và kéo ghế ngồi xuống đọc.

“ Họ tên: Kim Hana – Kim Lan Anh Tuổi: 18 Giới tình: Nữ

Quốc tịch: Việt – Hàn

Ngày tháng năm sinh: 28/08/1994

Số CCCD: xxx

Địa chỉ: Số nhà xx ngõ xx quận Hai Bà Trưng - Hà Nội - Việt Nam

Nghề nghiệp: Không có

Số điện thoại: xxx

Người giám hộ:

Họ tên bố: Kim Chung Hee

40 tuổi Giới tính: Nam

Quốc tịch: Hàn – Việt

Số CCCD: xxx

Đọc đến đây Sung-ho đá một bên lông mày, môi cong nhẹ thành một đường rất giống tên lưu manh đưa ánh mắt thích thú nhìn Hana nghĩ thầm

“Con gái của Kim Chung Hee sao,thật thú vị”

Đội trưởng Chung Cha không khỏi tò mò, quan sát Hana thật kĩ từ đầu đến chân một lần nữa và hỏi

“Cô đã sử dụng súng bao lâu rồi?Cô học từ đâu?”

Câu hỏi của đội trưởng Nam thành công thu hút được sự chú ý của Sung-ho, anh vừa đọc bản tường trình của cô vừa lắng nghe câu trả lời

“Dạ,8 năm ạ.Tất cả đều được học từ mẹ và anh trai ngoài ra còn học từ các thầy cô dạy chuyên nghiệp khác tại Việt Nam ạ”

Nghe vậy đội trưởng Chung Cha và anh đã có đáp án cho sự thắc mắc của mình hóa ra là cô cũng đã trải qua sự đào tạo bài bản từ rất lâu rồi cho nên thân thủ mới nhanh nhẹn cùng với động tác chuẩn sác như vậy.

Sau 2 giờ làm việc thì mọi thủ tục đã hoàn tất,Aera và Hana mệt mỏi ra về.Một ngày trải qua biết bao nhiêu truyện phức tạp,giờ họ chỉ ước rằng ngay lúc này được ngâm mình trong bồn nước nóng và nằm dài trên chiếc giường thân yêu ngủ một giấc thật thoải mái để bù lại năng lượng.

Hana và Aera nhanh chóng chuẩn bị ra xe để về nhà nghỉ ngơi,họ vừa ra đến cửa thì nghe thấy tiếng Sung-ho nói vọng ra:

"Không phiền khi tôi mời hai cô đi ăn tối chứ,tôi đã đặt bàn rồi"

“Cảm ơn nhưng tôi không đói ạ” Hana nói

Sung-ho ra ngoài trước cùng lúc này gặp Aere và Hana đi ra muốn mời họ đi ăn tối,Hana muốn từ chối để về nhà nhanh nhất có thể vì cô đang rất mệt.Nhưng đúng lúc này chuyện ngoài ý muốn lại xảy ra khiến Hana mất mặt đó là cái bụng của cô lại kêu òn ọt vì quá đói,hết cách Hana đành đồng ý lời

mời của Sung-ho.

Sung-ho thấy bụng của Hana kêu thì thầm cười trong lòng bên ngoài lạnh lùng nói

“Cái bụng của cô nó còn thành thật hơn cô đấy”

Aera cũng biết không phải ai cũng may mắn được Sung-ho đích thân mời đi ăn và trước giờ chưa có ai giám từ chối anh bất cứ điều gì, nhưng do Hana không biết điều này nên mới từ chối anh,cô lên tiếng giúp mọi người thoát khỏi tình cảnh ngượng ngùng này,cô nói

“Thật xin lỗi anh.Vậy bây giờ chúng ta đi ăn ở đâu ạ”

Hân nghe vậy tỏ ý không hài lòng nói thầm với Aera

“Sao chị lại đồng ý rồi?”

Aera nhìn Sung-ho miệng cười gượng,mắt không đổi hướng nói nhỏ với Hana

“Nếu em không muốn gặp rắc rối thì hãy im nặng làm theo đi”

Mặc dù bất mãn nhưng Hana vẫn nghe theo Aera cô lườm Sung-ho một cái rồi đi ra xe trước,Aera khó xử ra mặt vội vàng bước theo Hana.Sung-ho nhìn thái độ của Hana thì càng tăng thêm phần hứng thú,anh cười như không cười.