Chào Em Cô Gái Việt Nam

Chương 45: Làm thêm




Ga-in và Ye-jun tiếp tục đi học,Hana được Sung-ho xin cho nghỉ ngày học và đưa về nhà cô.

“Việc còn lại cứ giao cho anh…và Aera xử lý,em mau đưa Hana về nghỉ ngơi đi” Seo-jun nhìn thấy ánh mắt của Aera anh ngập ngừng thay đổi quyết định nói

“Để anh đưa em về nghỉ ngơi” Sung-ho không đáp lại Seo-jun anh chỉ chăm chăm quan tâm đến Hana nhẹ nhàng nói

Hana còn chưa hết bàng hoàng với sự việc vừa xảy ra với mình,trên đường về nhà Sung-ho luôn lặng lẽ an ủi cô,một tay anh lái xe tay còn lại luôn nắm lấy tay cô.Hana một lần nữa nói lời cảm ơn anh vì đã luôn âm thầm

quan tâm lo lắng cho cô,nếu như lần này không có người của anh chắc chắn cô đã không thể nào thoát khỏi bọn buôn người đó được rồi,cô nhìn anh bằng ánh mắt dịu dàng.

“Cảm ơn anh vì đã luôn quan tâm em”

Sung-ho cười nhẹ nhàng đưa tay lên xoa đầu cô,anh cũng không quên chọc cho cô dịu bớt tâm trạng.

“Nêu em thật sự muốn cảm ơn anh thì hãy lấy hành động cụ thể để cảm ơn,anh không nhận lời cảm ơn không vậy đâu”

Hana nghe vậy có chút bối rồi,cô thật thà hỏi lại anh

“Anh muốn em làm gì để cảm ơn anh đây?”

Sung-ho đánh ngay xe đỗ vào lề đường,Hana ngơ ngác khi thấy anh đột ngột đỗ xe lại.

“Anh định mua…”

Lời còn chưa kịp nói hết cô đã bị anh kéo vào lòng bịt kín môi,anh ngấu nghiến hôn cô,lưỡi như con rắn không ngừng di chuyển bên trong miệng cô.Anh hôn cô cho đến khi cảm giác được cô không thể hô hấp được anh mới buông cô ra.Cô thở gấp gáp,cố gắng hít thở lấy nhiều oxi nhất có thể.

Đến lúc này cô mới thấy anh đang nhìn mình,một ánh mắt khó hiểu.Cô vội vàng đẩy anh ra nhưng đã không kịp nữa rồi,anh lại tiếp tục hôn cô.Không biết anh cứ như vậy hôn cô đã qua bao lâu,cô cảm nhận được nhiệt độ trên cơ thể anh đang không bình thường,người anh khá nóng.Hana có chút lo ngại,vội đẩy thật mạnh anh ra lên tiếng.

“Anh…anh không sao chứ?Sao đột nhiên người anh nóng quá vậy?Không phải anh lại bị sốt rồi”

Sung-ho cũng cảm nhận được sự thay đổi của cơ thể mình,con mãnh thú trong người anh đã dần mất kiểm soát.Anh không nói gì mà chỉ dùng ánh mắt chứa đầy dục vọng nhìn cô,anh biết lúc này mình cần phải bình tĩnh và kiềm chế lại anh vội hạ kính xe xuống,giọng ấp úng cười gượng gạo đáp lại lời cô.

“Không…anh không phải bi bệnh…chắc tại hôm nay thời tiết nóng quá thôi,hahaha…”

Hana nhìn anh bằng ánh mắt khó hiểu,Sung-ho thấy cô nhìn mình như vậy lại càng ngại ngùng,anh vội hít thở vài hơi thật sâu sau đó lại kéo kính xe lên và tăng nhiệt độ điều hoà lên.

“Giờ chúng ta về nhà nhé”

Về đến nhà Sung-ho rót cho Hana một cốc nước cam,cô ngồi mệt mỏi trên ghế sofa nhận lấy ly nước cam của anh uống một hơi cạn hết.Sung-ho thấy cô như vậy lại càng thêm xót,anh ngồi xuống bên cạnh cô nhẹ nhàng ôm cô vào lòng vỗ về.

“Em không ngại từ giờ anh sẽ cử thêm người bảo vệ em 24/24 chứ?”

Hana nhắm mắt tựa cả người vào anh,cô biết anh làm vậy là vì quá lo lắng cho mình và mọi việc anh làm đều muốn tốt cho mình nên cô cũng không phản đối,cô nhẹ nhàng đáp lại.

“Vâng.Em ổn anh cứ làm như vậy nếu điều này khiến anh cảm thấy yên tâm hơn”

Sung-ho nhẹ nhàng vuốt ve lưng cô và đặt một nụ hôn lên mái tóc của cô,anh nhìn cô có vẻ đã mệt muốn ngủ.

“Được rồi,em mau ngủ một giấc cho khỏe lại,mọi việc đã có anh lo em cứ yên tâm tin tưởng anh nhé bé con của anh”

“Vâng” Hana mỉm cười rồi từ từ chìm vào giấc ngủ

Sung-ho thấy cô đã ngủ say thì nhẹ nhàng bế cô đặt vào giường cho cô ngủ thật thoải mái,sau đó anh ra ngoài phòng khách gọi điện cho Seo-jun.

Cùng lúc đó Seo-jun và Aera sau khi từ chỗ Hana rời đi thì đến thẳng nơi đang giam giữ tên đầu sỏ của băng đảng xã hội đen chuyên bắt cóc người.Khi hai người đến nơi thì hắn đã bị người của Sung-ho chói vào và tra tấn rất thảm hại,Aera nhìn thấy cảnh này không khỏi sợ hãi,Seo-jun vội lấy tay che mắt cô lại.

“Em ra ngoài chờ anh nhé”

Aera cảm thấy mình cần can đảm hơn vì có thể tương lai cô còn phải chứng kiến những cảnh còn đáng sợ hơn như thế này nữa,cô không thể cứ mãi yếu đuối lấp sau lưng người khác mãi được.Cô nhìn anh với ánh mắt kiên định đáp.

“Em không sao,chúng ta cứ tiếp tục đi”

Seo-jun nhìn cô đấy lo ngại,anh sợ cô sẽ bị ám ảnh tâm lý nếu như sau chuyện này cô lại sợ anh và người nhà của anh thì sao đây.

“Em không cảm thấy anh và người nhà anh đáng sợ chứ?Anh sợ em sẽ vì chuyện này mà bị ám ảnh tâm lý…”

Aera hiểu những gì Seo-jun đang lo sợ,cô vội ngăn anh lại.

“Em sẽ không sợ đâu anh đừng lo”

Seo-jun nghe cô nói vậy cũng có chút an tâm hơn,anh miễn cưỡng nhìn cô đáp.

“Được rồi,vậy chúng ta sẽ tiếp tục khi nào em không thể tiếp tục được nữa hãy báo anh ngay nhé”

“ Vâng”

Sau một hồi tra tấn hắn không chịu khai ra bất cứ thông tin gì,đúng lúc này Aera lại nhớ ra hắn có một người mẹ già đang ở trung tâm dưỡng não,hắn rất quan tâm đến mẹ mình tuần nào cũng vào thăm.Sở dĩ Aera biết được điều này là do lúc nghỉ giải lao cô đã nghe được đồng nghiệp nói chuyện về vụ án này,vậy là cô đã quyết định thử dùng phương pháp tâm lý để uy hiếp hắn.Cô cố tỏ ra bình tĩnh ngồi vắt chéo chân khoanh tay trước ngực ra vẻ nguy hiểm nói

“Mẹ anh hiện đang dưỡng não tại trung tâm dưỡng não *** *** vẫn tốt chứ?....Không biết anh có hài lòng với dịch vụ của trung tâm không?Tôi lại cảm thấy dịch vụ của trung tâm không được tốt có lẽ mẹ anh cần chúng tôi chuyển…”

Aera còn chưa kịp nói hết câu hắn ta dã vùng vẫy muốn xông đến chỗ cô,hắn nhìn cô bằng ánh mắt vô cùng giận giữ.Seo-jun thấy vậy vội chắn trước mặt cô,người của Sung-ho cũng tiến đến giữ chặt hắn lại.Aera rất sợ hãi nhưng cô vẫn cố giữ bình tĩnh và tỏ ra là mình ổn,Seo-jun vội vã hỏi

“Em không sao chứ?”

“Em không sao?” Aera gấp gáp thở và nhìn anh đáp

“Con khốn,tao cấm mày động đến bà ấy.Nếu mày dám động đến bà ấy tao sẽ gi* mày” hắn giận giữ dằng co với người của Sung-ho và gào to

Seo-jun nghe thấy hắn đe dọa sẽ gi* Aera thì vô cùng giận dữ,lúc này anh như biến thành một người khác,anh để cô đứng sau lưng mình và nhìn hắn bằng ánh mắt ch* người.

“Mẹ anh cần chuyển viện rồi”

Hắn ta là một tên giang hồ khét tiếng không biết sợ gì,nhưng ngay lúc này nhìn vào đôi mắt Seo-jun hắn lại cảm thấy sợ hãi.Người của Sung-ho nghe vậy lập tức đáp lại “Vâng”.Hắn vội vã ngăn lại,hắn mặc dù là giang hồ thật đấy nhưng hắn lại không phải là một kẻ máu lạnh.

“Không…không…tôi…tôi sẽ khai.Xin các người đừng động đến mẹ tôi,làm ơn.”

Hắn vừa khai ra toàn bộ sự việc,thì Sung-ho cũng gọi điện đến,Seo-jun nhanh chóng bắt máy.

“Anh,mọi việc sao rồi?Hắn ta có khai ra thông tin gì có giá trị không?”

“Hắn đã khai ra toàn bộ thông tin mà chúng ta cần rồi,em định xử lý hắn thế nào?Hãy dao hắn cho anh được chứ”

Với Sung-ho những người đã động đến người thân của anh thì tuyết đối anh sẽ không tha cho kẻ đó,anh chậm rãi gõ gõ nhịp tay xuống bàn,ánh mắt đầy sát khí.

“Được”

Sung-ho tắt máy sau đó ngay lập tức gọi điện cho ai đó,Seo-jun nhận được sự đồng ý của Sung-ho anh ra lệnh cho người của Sung-ho đưa hắn đến đồn cảnh sát.

Aera lúc này vẫn đang ngồi run rẩy trên ghế,cô vẫn chưa thể thoát ra được khỏi cái ánh mắt giận giữ và lời đe doạ của hặn.Seo-jun vội trấn an cô và bế cô ra xe.

“Không sao đâu em đừng lo,có anh ở đây em sẽ luôn được an toàn”

Aera bất ngờ bị anh bế lên cô chỉ kịp vòng tay qua cổ ôm lấy anh,sau đó ngoan ngoãn để anh bế ra xe.

Sau sự việc Hana xuýt bị bắt cóc thì bố mẹ và anh trai cô vô cùng lo lắng,họ đã khuyên cô về ở cùng ông bà và sẽ cho người âm thầm bảo vệ cô 24/24.Aera cũng không tránh khỏi sự lo lắng của gia đình,cô cũng được gia đình phái người âm thầm bảo vệ 24/24.

Sung-ho và Seo-jun đã đề nghị được làm việc này vì người của hai anh sẽ chuyên nghiệp hơn và đáng tin tưởng hơn những vệ sĩ mà gia đình Hana và Aera thuê bên ngoài.Gia đình Hana và Aera sau khi được cả Sung-ho và Seo-jun thuyết phục thì đã đồng ý để hai anh chịu trách nhiệm cho an toàn của Hana và Aera.

Về phần bác cả Hyun-ki và chú Dong-chan sau khi biết chuyện này đã cho người nhanh chóng điều tra ra kẻ đứng sau toàn bộ sự việc,kẻ đầu sỏ nhắm vào gia đình họ Park nhưng lại lấy những người thân quen bên cạnh họ ra để uy hiếp.Hana và Aera chính là mục tiêu mà hắn ta nhắm tới để uy hiếp khống chế Sung-ho và Seo-jun.

……………………

Dưới sự bảo vệ của Sung-ho và Seo-jun sau đó Hana và Aera không còn gặp bất cứ nguy hiểm nào,gia đình họ Kim rất cảm kích về điều này.

Thời gian cứ thế trôi qua,ngày Hana được nghỉ hè đã đến.Hana muốn tích luỹ thêm kinh nghiệm thực tế nên đã nộp hồ sơ xin làm thêm ở một số công ty nhưng đều không được nhận.Cô chỉ nghĩ đơn giản chắc do năng lực của mình chưa phù hợp với trình độ công việc của họ cần,cô không hề biết rằng mình không được nhận là vì có sự can thiệp của Sung-ho.Ga-in thấy vậy đã rủ Hana về công ty của gia đình mình làm việc cùng cô,Hana sau nhiều lần xin việc thất bại cuối cùng cô quyết định nhận sự giúp đỡ của Ga-in.

Dưới sự sắp xếp của bố Ga-in thì Hana và Ga-in cùng nhau vào làm tại chi nhánh công ty của gia đình Ga-in ở Seoul,điều kiện ông đưa ra là hai Ga-in phải dấu thân phận của mình để đến đó thực tập.Đây cũng là điều Ga-in mong muốn nên cô lập tức đồng ý ngay,ngoài ra Ga-in còn nhờ bố mình giữ bí mật giúp việc cô và Hana làm việc ở công ty của gia đình mình.Ga-in biết tính anh họ mình mà nếu như Sung-ho biết Hana làm việc ở công ty của gia đình mình thì có lẽ cô sẽ bị anh cho ra đảo mất,nghiêm trọng hơn nữa là anh sẽ mua luôn cái chi nhánh công ty này cũng nên.

Ngày đầu tiên đi làm,Hana và Ga-in hồi hộp bước vào sảnh công ty, điểm danh xong cô lập tức bước vào phòng CEO như đã được sắp xếp. Đây là cơ hội làm việc mà cô mong đợi từ lâu.

“Chào cô Hana,Ga-in tôi rất vui được gặp hai cô. Chúng ta sẽ bắt đầu công việc ngay nhé,” ông chủ - một người đàn ông trung niên có vẻ ngoài lịch lãm - chào đón hai cô.

“Vâng tôi cúng rất vui được gặp ngài”Hana gật đầu đáp, cố giấu sự hồi hộp.

“Rất vui được làm việc cùng ngài” Ga-in tươi cười tự tin đáp

Cô và Ga-in bắt đầu công việc của mình, học hỏi từng công đoạn, hăng say hoàn thành mọi nhiệm vụ.

Thế nhưng, chẳng bao lâu sau, một sự kiện bất ngờ đã xảy ra…

“Nghe nói công ty chúng ta có sếp mới” một nữ nhân viên nói

“Đúng vậy.Tôi nghe nói sếp mới vừa trẻ lại vừa đẹp trai” một nữ nhân viên khác nói

“Tôi còn nghe nói sếp chưa có bạn gái.Ôi trời! Động lực để tôi đi làm mỗi ngày đây rồi” một nữ nhân viên khác nói

Hana và Ga-in vừa đi ăn trưa về thì nghe thấy mọi người đang tụ tập bàn tán gì đó,hai người cũng đến hóng hớt.

“Mấy chị đang nói gì vậy?” Ga-in nhanh nhảu hỏi

Đúng lúc này vị nữ trưởng phòng đi vào,cô ấy niềm nở thông báo với toàn thể nhân viên.

“Mọi người tập chung nghe thông báo”

“Vâng thưa trưởng phòng Song”

“Ngày mai công ty chúng ta sẽ đón CEO mới nhận chức,đề nghị các bạn hãy đến sớm và tập trung ở sảnh của tầng mình để chào đón sếp mới.Ngày mai những ai hay đi muộn thì nhớ sách cái mông nên chạy thật nhanh đến trước tám giờ cho tôi đấy,ngày mai mà còn đi muộn được nữa thì các cô các cậu tự giác nộp đơn xin nghỉ việc đi nhé.”

Nghe xong mọi người có chút phấn khích,còn những người hay đi muộn lại lo sợ.Hana nhìn Ga-in như muốn hỏi sếp mới là ai,Ga-in hiểu ý Hana nhưng bản thân cô cũng chưa được nghe đến việc này,cô chỉ biết nhìn Hana lắc đầu nguây nguẩy.

“Nghe nói sếp mới trẻ và đẹp trai lắm đúng không trưởng phòng Song” một nam nhân viên hỏi

Đám nữ nhân viên nghe vậy hai mắt bắt đầu sáng nên,trưởng phòng Song nhìn đám người họ chỉ biết lắc đầu ngao ngán.

“Ôi trời,ôi trời trời…làm không lo làm chỉ vậy là nhanh thôi.Đúng rồi,sếp mới vừa trẻ vừa đẹp trai vừa tài giỏi,nhưng cũng rất rất nghiêm khắc đấy.”

Nói rồi cô đi ra đẩy đám nhân viên hám giai của mình về chỗ làm,vừa đẩy cô vừa quát.

“Được rồi hết chuyện rồi mau về chỗ làm việc đi.Nhanh,nhanh lên nào.Ôi trời,chắc tôi không sống nổi với cái đám này mất.”

Sau khi mọi người đã gần về hết chỗ,trưởng phòng Song không quên dặn lại một lần nữa.

“Ngay mai các cô các cậu nhớ đến sớm tốt nhất là trước tám giờ cho tôi đấy nhớ chưa,ngày mai ai mà đến muộn tôi cũng mất việc như chơi chứ đừng có nói tôi cứu được ai.Nhớ cho kỹ đấy biết chưa?”

“Vâng”

Trưởng phòng Song là một người phụ nữ trung niên,tuy cô hay quát mắng mọi người nhưng thực tế cô rất tốt bụng và luôn bao che những lỗi nhỏ cho cấp dưới,mọi người đều biết khi cô đã nhắc kỹ như vậy cũng đồng nghĩa với việc sếp mới rất khó tính thật.

………………

Sung-ho sau khi biết Hana đến làm thêm tại chị nhánh công ty của bác mình thì vô cùng tự hào về cô,anh biết cô lo sợ mọi người sẽ hiểu lầm cô chỉ lợi dụng mối quan hệ của anh và cô để được vào làm ở công ty anh làm việc.

Anh biết cả Gai-in và Hana đến làm việc ở đó bằng cách ứng tuyển thông thường, bởi vì cô không muốn được đối xử ưu ái chỉ vì có mối quan hệ.Anh biết cô luôn cố gắng vươn lên bằng chính năng lực của mình,điều này làm cho Sung-ho cảm thấy xót xa. Anh muốn được chia sẻ với mọi người về tâm nguyện cao đẹp của Hana, nhưng lại sợ điều đó sẽ khiến bác của anh hiểu nhầm.

Thay vì mua cả công ty anh quyết định sẽ mua cổ phần của công ty để có thể nắm quyền điều hành công ty đó,bác Lee Myung-hwan bố của Ga-in cũng vui vẻ đồng ý giao lại quyền điều hành công ty đó cho anh.

Đúng tám giờ sáng hôm sau, một người đàn ông điển trai lịch lãm bước vào cửa chính của công ty trong ánh hào quang. Không ai khác đó là Sung-ho, anh họ của Ga-in.Anh thu hút mọi ánh nhìn từ những bước chân đầu tiên,anh đi lướt qua từng tầng và dừng chân tại tầng Hana và Ga-in đang làm việc.

Khi anh bước vào thư ký Go tuyên bố rằng

“Xin chào mọi người,xin giới thiệu đây là CEO Park Sung-ho,là một trong những cổ đông lớn của công ty này và từ giờ sẽ trở thành sếp mới của mọi người.”

Sau màn giới thiệu của thư ký Go mọi người nhiệt liệt vỗ tay chào mừng,Hana và Ga-in đứng ở giữa,sau khi cúi chào vào ngẩn đầu nên nhìn thấy anh thì cả hai đều vô cùng kinh ngạc.Tất cả mọi người đều vô cùng phấn khích khi lần đầu tiên được gặp vị CEO trong truyền thuyết ngoài đời thật,lại còn được vinh hạnh làm việc cùng tầng với ông chồng quốc dân như này thì cũng đã thỏa mãn ước mơ rồi.

Trưởng phòng Song hồi hộp và lo lắng bước ra giới thiệu

“Xin chào ngài Park,tôi là trưởng phòng Song rất vui khi được làm việc cùng ngài ạ”

Sung-ho từ khi bước chân vào đến giờ chỉ tập trung nhìn Hana,sau màn giới thiệu của trưởng phòng anh chỉ gật nhẹ đầu coi như đã hiểu sau đó anh lấy điện thoại ra bấm bấm gì đó rồi cười nhếch mép.

Mọi người đều mê mẩn cái vẻ đẹp lạnh lùng này của anh vậy mà bây giờ anh lại cười nên nữa trông lại càng cuốn hút hơn rất nhiều,nhất là các cô gái,bọn họ đều nhìn ngắm anh đến đứng hình luôn rồi.

Hana ngỡ ngàng không hiểu chuyện gì đang xảy ra,bất chợt tiếng thông báo tin nhắn điện thoại của cô vang nên làm cho mọi người bừng tỉnh lại.Hana vội móc điện thoại ra định tắt chuông thì lại nhìn thấy tin nhắn đến là của Sung-ho nhắn tin cho cô,vậy là cô ngẩn đầu nên nhìn anh đầy khó hiểu.Sung-ho cũng đang nhìn cô,anh ra hiệu cho cô đọc tin nhắn.Cô vội lắc đầu tỏ ý không được làm như vậy trong lúc này,cũng vì ánh mắt của mọi người cũng đang hướng về cô.

Sung-ho thấy cô không chịu đọc tin nhắn của mình thì ngay lập tức đi đến gần cô và lấy luôn điện thoại cô đang cầm trên tay,anh cố tình mở đoạn tin nhắn ra và dơ ra trước mặt cho cô đọc,nội dung đoạn tin nhắn.

“Bé con em giỏi lắm,em định trốn khỏi anh sao?”

Trong mắt mọi người thì đây là hành động mà Sung-ho đang cô tình cảnh cáo Hana,ai lấy cũng đều nín thở chờ đợi sự phẫn nộ của Sung-ho vì trước đó bọn họ đã được nhắc nhở và nghe đồn là anh rất khó tính và nghiêm khác.Người thì thầm cầu mong cho Hana được bình an,kẻ lại mong cô bị anh đuổi việc luôn,chỉ có duy nhất Ga-in hiểu anh đang làm gì lúc này.

Hana cảm thấy vô cùng lo lắng và bối rối trước hành động bất ngờ của Sung-ho.Cô cố gắng tìm cách thoát khỏi tình huống này nhưng Sung-ho luôn tìm cách ngăn cản.

“Tôi rất xin lỗi ngài vì sự bất tiện này” Hana vồi cúi đầu lịch thiệp nói

Sung-ho cảm thấy thích thú với cách xử lý nhanh nhẹn này của Hana,anh cố tình để mọi người thấy anh đang gây khó dễ cho cô,mặt anh lạnh như băng nghiêm nghị cầm theo điện thoại của cô vừa đi vào văn phòng riêng vừa nói.

“Cô mau đi theo tôi”

Sau khi anh đi được một đoạn,Hana vội cầu cứu thư ký Go và Ga-in bằng ánh mắt nhưng thư ký Go lại cố tình vờ như không thấy cô,anh cũng vội bước đi theo Sung-ho còn Ga-in thì cũng nhanh chân chạy về chỗ ngồi.

Mọi người cùng nhau nhìn theo hướng Hana chuẩn bị đi,người tỏ ra vui mừng,người lại vỗ vai an ủi động viên cô.Trưởng phòng Song vô cùng lo lắng cho Hana,cô nhìn thấy Hana đang rất sầu não và khổ sở thì vội nói.

“Ôi trời,sao cái số cháu lại khổ như vậy chứ.Thôi mau vào đó đi không lại bị ghi lỗi nặng hơn đấy,đợi lát nữa ta sẽ nói đỡ với thư ký Go giúp cháu nhé.”

Hana rất ghi nhận lòng tốt và sự giúp đỡ của cô Song nhưng cô sợ sẽ ảnh hưởng đến cô Song nên vội từ chối sự giúp đỡ của cô ấy,vì Hana biết anh chì đang cố tình làm vậy thôi sẽ không có chuyện cô bị đuổi việc nên nếu như cô Song can thiệp vào việc này lại khiến anh không thích cô Song cũng nên.

Trong khi đó, Ga-in vô cùng thản nhiên khi biết Sung-ho mua lại công ty của gia đình cô. Cô đã biết trước điều này sớm muộn cũng sẽ xảy ra,vì cô biết cái tính chiếm hữu của anh họ cô vô cùng vô cùng cao. Hana phân vân không biết nên làm gì, liệu cô có nên từ chối lời đề nghị của Sung-ho hay không?

Sung-ho đã đi đến cửa phòng nhưng vẫn chưa thấy Hana có dấu hiệu đi theo mình anh lại tiếp tục dục cô.

“Cô còn không mau đến đây”

Hana nhăn nhó nhìn anh rồi cũng phải miễn cưỡng nghe theo lời anh vì đây là công ty cô không thể làm trái lệnh của cấp trên được,dưới ánh mắt động viên cổ vũ của mọi người Hana nhanh chân bước vào phòng anh.

Thư ký Go đứng ngoài cửa đưa tay ra làm động tác mời cô vào phòng,Hana cúi nhẹ đầu tỏ ý cảm ơn sau đó bước vào phòng riêng của anh.Cô cứ nghĩ rằng thư ký Go sẽ vào sau cô nhưng không,cô vừa bước chân vào phòng thì cánh cửa cũng được thư ký Go đóng lại ngay lập tức,chỉ có điều khi cô quay lại nhìn lại không thấy thư ký Go đâu.

Hana từ từ bước đến gần chỗ của Sung-ho,anh thích thú ngồi hiên ngang trên sofa quan sát từng hành động nhỏ của cô hệt như con mãnh thú đang dình mồi vậy.Khi Hana đến gần anh nhanh chóng đưa tay ra khéo mạnh cô ngồi vào lòng mình,Hana bất ngờ bị anh kéo mất đà ngã nhào về phía anh khiến cho tư thế hiện tại của hai người vô cùng vô cùng ám muội.

Cả người Hana đang nằm hẳn trên người của Sung-ho,cô vội vàng muốn đứng dậy nhưng anh lại cố tình giữ cô nằm yên vị trên người mình như vậy.Anh cạ cạ chóp mũi mình vào chóp mũi cô cười tươi nói

“Bé con em giỏi lắm,em tưởng cố tình trốn đến đây thì anh không bắt được em sao?

Hana đang rất ngại ngùng mặt đã bắt đầu phiến hồng, nhưng vẫn cố gắng tỏ ra đáng thương nhất có thể để tránh khỏi sự trừng phạt từ Sung-ho,giọng cô ấm ức đáp.

“Em không cố ý mà,anh tha cho em đi mà năn nỉ đấy”

Sung-ho không thể cưỡng lại được bộ dạng đáng yêu này của Hana,anh cười tươi hôn cái chụt vào môi cô rồi đảo người đứng dậy bế cô ngồi vào lòng mình.

“Em muốn anh tha cho em cũng được nhưng em phải đồng ý với một yêu cầu của anh trước đã”

Hana nghe vậy cũng không nghĩ nhiều vội đồng ý luôn vì cô rất sợ sự trừng phạt của Sung-ho,mỗi lần cô mắc lỗi anh đều đè cô ra hôn đến khi đầu óc cô quay cuồng tưởng chừng như sắp tắc thở anh mới chịu buông tha cho cô.

Anh thấy cô gật đầu đồng ý nhanh như vậy thì cười đầy mùi nguy hiểm,cô thấy anh cười như vậy lại bắt đầu thấy hối hận vì cô biết mỗi lần anh cười như vậy là sắp có chuyện không mấy trong sáng đến với cô rồi.

“Yêu cầu của anh là gì vậy?Anh mà đưa ra yêu cầu quá đáng là em không đồng ý đâu đấy nhé”

Sung-ho biết ngay cô sẽ nói vậy nên đã phải gài bẫy cô từ trước rồi,mỡ đã dâng đến miệng sao lại để tuột mất được.

“Từ mai em hãy làm thư ký của anh,em mà dám từ chối thì ngày mai anh sẽ cho em nghỉ việc ở nhà anh nuôi luôn đấy nhé”

Đùng…đoàng…Hana đơ người khi nghe Sung-ho nói vậy,anh muốn cô làm thư ký cho anh thì có khác gì cô tự dâng mình đến cho anh ăn mỗi ngày đâu kia chứ.Đầu cô nghĩ vậy miệng bất giác thốt ra câu.

“Biến thái”

“Em đang nói anh biến thái đấy à?Vậy anh không ngại để cho em biết anh biến thái đến cỡ nào đâu”

Sung-ho cười tà mị đáp lại lời Hana,vừa nói anh vừa đưa tay xoa xoa tấm lưng của cô.Hana giật mình đứng phắt dậy,ôm mặt đỏ bừng bừng vội vàng chạy ra khỏi phòng anh.Mọi người sau khi thấy bộ dạng này của Hana lại nghĩ chắc cô vừa bị Boss mắng khủng khiếp lắm,chỉ có mình Ga-in là nhìn theo bóng Hana chạy rồi che sách lại cười thích thú.