Chào Em Cô Gái Việt Nam

Chương 52: Ngạc nhiên




Sáng hôm sau,tại bàn ăn có sự hiện diện của một người khiến cả nhà phải ngạc nhiên.Thư ký Kim So Hyun ngại ngùng và có chút lo sợ không dám thở mạnh,cô đứng cạnh Joon-su mặt cúi gằm xuống hai tay bấu chặt vào nhau.

“Ôi trời.Thư ký Kim hôm nay đến sớm vậy Joon-su hôm nay có lịch trình quan trọng sao?” chủ tịch Park cố tình chọc ghẹo hỏi

Cô bị nhắc đến tên thì ngay lập tức tỏ ra lúng túng,mặt đỏ như trái cà chua,giọng ấp úng không dám ngẩng mặt lên đáp lại.

“À…Hôm nay…tổng giám đốc Jang…”

“Cháu thì làm gì có lịch trình gì quan trọng chứ.Chỉ là hôm qua cô ấy đã ngủ lại đây thôi ạ” Joon-su tự hào đáp

“Chắc bố chưa biết,hôm qua thư ký Kim và Ye-jun suýt nữa bị đuối nước ở bể bơi nhà mình đấy ạ” bác Sang-Hee nhìn Kim So Hyun đáp

“Vậy sao?Lại còn có chuyện đó nữa sao?Joon-su cháu phải kiểm điểm lại bản thân và bồi thường xứng đáng cho thư ký Kim đấy biết chưa?” chủ tịch Park nghiêm gọng nhìn Joon-su nói

“Vâng.Cháu sẽ chịu trách nhiệm với cô ấy.Từ ngày hôm nay So Hyun sẽ là bạn gái chính thức của cháu ạ” Joon-su đắc ý đáp

Lời Joon-su vừa dứt làm tất cả mọi người đều vô cùng ngạc nhiên đổ dồn ánh mắt về So Hyun,trước giờ anh quen ai chưa từng thông báo với cả nhà.Người sốc nhất lúc này có lẽ là So Hyun và bố mẹ Joon-su,hai người họ ngạc nhiên đến mắt chữ o mồm chữ a nhìn Joon-su.

“Con đang nói gì vậy?con không đùa đấy chứ?” bà Yoon-suh nói

Nhìn thấy ánh mắt và thái độ của mọi người đối với mình hiện tại làm cho So Hyun rơi vào sợ hãi,So Hyun nhìn Joon-su với ánh mắt cầu xin,cô gượng cười đáp.

“Ha…ha…Tổng giám đốc Jang chỉ đang nói đùa chút thôi ạ.Tôi và……”

“Thư ký Kim,….Joon-su con không đùa đấy chứ?con thật sự nghiêm túc?” ông Dong-Chan nghắt ngang lời So Hyun sắc mặt nghiêm túc nói

Thấy thái độ này của bố mẹ Joon-su,So Hyun chỉ biết khóc thầm trong lòng.Thật ra lúc tỉnh dậy phát hiện mình và Joon-su ngủ chung trên một chiếc giường So Hyun đã vô cùng hoảng sợ,cô vội vàng bật dậy và phi vào nhà tắm.

Phải mất hơn một tiếng đồng hồ cô mới có thể thuyết phục bản thân mình và tìm ra một lý do thích hợp cho việc mình có mặt ở đây khi bị ai đó bắt gặp.Khi cô bước ra khỏi phòng tắm với trang phục chỉnh tề thì Joon-su lại ung dung nằm trên giường nhìn cô cười đầy mùi nguy hiểm,thật ra anh đang nằm ngắm nhìn cô ngủ ngon lành trong vòng tay mình bất chợt thấy cô động đậy anh đã vội vàng giả vờ ngủ.

So Hyun thấy Joon-su đang nhìn mình thì ngại ngùng,cô cúi thấp mặt cố gắng tỏ ra bình tĩnh nói.

“Tổng giám đốc,xin lỗi anh về chuyện tối qua.Anh có thể xem như chưa có chuyện gì xảy ra và tha lỗi cho tôi lần này được không?Tôi đảm bảo……”

Joon-su vừa rồi còn cố tình cởi phăng chiếc áo ngủ của mình vất xuống đất,không những vậy anh còn cố tình tạo hiện trường gần giống như tối qua giữa anh và cô đã xảy ra quan hệ rồi vậy. Cũng may cho cô là tối qua cô mệt anh mới tha cho cho đấy nếu không với cái bộ dạng quyến rũ chết người này anh đã đè cô ra thịt rồi,giờ này anh đã không phải diễn như này nưa. Anh thấy cô định cho qua chuyện tối qua một cách dễ dàng như vậy thì vô cùng khó chịu đáp.

“Không.Tôi sẽ không thể nào tha thứ cho người đã cướp đi lần đầu của tôi được,cô phải chịu trách nhiệm cho việc này.”

Nghe vậy đầu So Hyun bắt đầu ong ong cô thầm mắng chửi What the F*?Anh ta đang nói cái quái gì vậy?Lần đầu ư?Một tay chơi khét tiếng như anh ta mà còn dám nó đây là lần đầu,tôi khinh.Tôi mới là người thiệt thòi,tôi còn chưa bắt anh chịu trách nhiệm thì anh lấy cái tư cách gì bắt tôi phải chịu trách nhiệm với anh.Hơn nữa quàn áo trên người cô vẫn còn,cơ thể cũng không cảm nhận được điều gì bất thường như vậy có thể tối qua giữa anh và cô chưa hề đi quá giới hạn như anh đang nói.

Cô cố dặn ra một nụ cười công nghiệp đáp

“Tổng giám đốc…”

Khi cô còn chưa kịp nói hết câu thì Joon-su lật chăn đứng dậy,một vệt máu đỏ chót đập vào mắt khín So Hyun cứng họ không thể nào tin vào những gì cô đang nhìn thấy.Cô bủn rủn chân tay lảo đảo lùi về phía sau vài bức gần như ngã khuỵu xuống,Joon-su thấy vậy vội vàng lao đến đỡ lấy cô.

So Hyun sợ hãi nhìn Joon-su,cô biết mình không đủ tư cách và trình độ để làm dâu giới tài phiệt.Hơn nữa người sảy ra quan hệ với cô lại có địa vị vô cùng cao cô càng không thể nào với tới,không chừng cô sẽ bị xử lý như mấy cô người mẫu diễn viên trước đó mất.

“Không…không thể nào…Anh hãy nói với tôi đây không phải sự thật đi.Huhu…Tại sao?tại sao anh lại làm thế với tôi?” So Hyun đã không còn giữ được bình tĩnh nữa cô khóc nghẹn nhìn Joon-su nói

Joon-su thấy cô như vậy thì vô cùng xót xa nhưng thôi cũng kệ,anh đã chờ cơ hội này từ lâu thì sao có thể bỏ qua cho cô được.Joon-su ôm chặt So Hyun vào lòng nhẹ nhàng đáp.

“Không sao đâu,nếu cô không muốn chịu trách nhiệm với tôi thì để tôi chịu trách nhiệm với cô,đừng lo lắng nữa”

So Hyun đang khóc lóc cố gắng vùng vẫy nghe anh nói vậy cô dừng mọi động tác lại ngước mặt lên nhìn anh đáp

“Anh đang nói gì vậy?”

Joon-su biết cô đang nghĩ tới và lo lắng điều gì,những mối quan hệ trước đây của anh đều được đích thân Sung-ho và chủ tịch Park ra lệnh cho cô giải quyết.Bởi những cô gái đó bám lấy anh đều có âm mưu và thủ đoạn không thể tưởng tượng được,nhưng cô đều dùng cách của mình để hoàn thành nhiệm vụ một cách xuất sắc,người thì bị đưa ra nước ngoài,người thì bị hủy hoại sự nghiệp phải sống chật vật,người thì bị đi tù.Cô không nghĩ nó sẽ xảy ra với mình,bây giờ cô không dám nghĩ chuyện gì sẽ đến với mình nếu như để chủ tịch Park và Sung-ho biết chuyện này.

Điều này khiến cho cô sợ hãi là điều hết sức bình thường,nhưng cô không hề biết đó chỉ là vỏ bọc mà anh và Sung-ho cố tình tạo ra.Trên thực tế anh chưa hề phát sinh quan hệ với bất kỳ cô gái nào kể cả cô,anh nhìn cô với ánh mắt đầy yêu thương nhẹ nhàng đưa tay lau nước mắt cho cô và đáp.

“Làm bạn gái của anh nhé”

So Hyun ngạc nhiên đẩy anh ra,lúng túng đáp

“Anh đang nói đùa tôi đúng không?”

“Anh đang rất nghiêm túc”

“Không.Tôi không muốn như vậy,anh hãy coi như giữa chúng ta chưa từng có chuyện gì xảy ra đi.Làm ơn hãy tha cho tôi,bây giờ tôi lập tức đến công ty xin nghỉ”

Joon-su nghe cô nói vậy có chút thất vọng,nhưng anh quyết không để cô rời xa mình.Anh lập tức kéo So Hyun lại trao cho cô một nụ hôn say đắm,So Hyun bất ngờ bị anh hôn cô chẳng kịp phản ứng cứ đứng đơ ra đó tiếp nhận nụ hôn của anh.

Một lúc sau cô mới kịp phản ứng lại thì cũng là lúc anh buông cô ra,anh tựa trán mình vào trán cô giọng thâm tình.

“Em yên tâm làm bạn gái của anh nhé,anh đảm bảo người nhà anh sẽ không gây khó dễ cho em.Họ se rất thích em cho mà xem”

So Hyun có chút dao động,nếu nói cô không có tình cảm gì với anh thì cũng không phải mà bảo có thì cũng không đúng.Hiện tại đầu óc cô đang vô cùng hoang mang và trống rỗ,cô không biết mình nên làm gì tiếp theo lên đành im lặng.

Joon-su không cần nghe câu trả lời của cô,anh cười tươi và đi về phía phòng tắm,anh vừa đi vừa nói còn không quên buông lời đe doạ cô.

"Em chuẩn bị giúp anh một bộ quần áo,đợi anh đi tắm rồi chúng ta cùng xuống nhà.Em mà đi trước thì đừng trách anh ác nhé”

Vậy nên giờ mới có cảnh anh hùng hổ tuyên bố cô là bạn gái anh khiến cho cả nhà ai nấy đều vô cùng vô cùng ngạc nhiên.Gương mặt mọi người vô cùng nghiêm túc,ánh mắt nghiêm nghị nhìn cô khiến cô có cảm giác như mình đang bị đốt cháy vậy,cảm giác sợ hãi bao trùm lấy cô.

“Vâng.Con đang rất nghiêm túc ạ” Joon-su đưa tay ra nắm lấy tay So Hyun đang run sợ đứng cạnh mình đáp

So Hyun lúc này vô cùng sợ hãi,cô sợ đến mức quên cả việc hít thở.Joon-su đột nhiên nắm tay cô trước mặt mọi người càng khiến cô rơi vào sợ hãi và lo lắng hơn,cô đang nghĩ đến những trường hợp xấu nhất có thể xảy ra với mình khi bị cả tập đoàn WIN nhắm tới.

“Ha…ha…ha…Tốt quá rồi.Tốt quá rồi.Cuối cùng con cũng nghĩ thông suốt rồi sao” bà Yoon-suh sung sướng nói

“Ha…ha…ha…Thằng nhóc,cháu mà cũng biết làm những việc khiến ta yên lòng sao?Thật không ngờ đấy,thư ký Kim cô làm tốt lắm” chủ tịch Park phấn khích đáp

“Bố,phải gọi là So Hyun chứ” bà Sang-Hee cười nói

“Đúng đấy bố,từ giờ phải gọi là cháu dâu.Ha…ha…ha…Vậy là em đã có con dâu trước chị Sang-Hee rồi nhé.Ha…ha…ha…So Hyun mau qua đây ngồi,nhanh nên qua đây” bà Yoon-suh nói

Đúng lúc này Seo-jun và Sung-ho cùng nhau đi đến,Joon-su đưa mắt nhìn hai anh cười tươi nói.

“Anh,em có bạn gái trước hai anh rồi nhé”

Seo-jun và Sung-ho không có gì ngạc nhiên,hai người họ cũng đã biết bạn gái mà Joon-su muốn nói đến là ai,Sung-ho nhìn Seo-jun nói

“Em chậm một bước rồi.Tối qua anh ấy có bạn gái rồi”

“Anh,thật sao?tối qua anh đã…không thể nào” Joon-su như không tin thốt lên

“Cháu đang nói gì vậy?Có thật Seo-jun có bạn gái rồi không?” bà Sang-Hee ngạc nhiên nhìn Sung-ho và Seo-jun nói

“Cháu có bạn gái rồi?Là con cái nhà nào?” Chủ tịch Park tò mò hỏi

“Vâng” Seo-jun nhẹ nhàng đáp

“Có phải Aera không?cháu mau nói đi” Cô Yoon-suh sốt ruột hỏi

Seo-jun thảm nhiên gật đầu thừa nhận,mọi người ai nấy đều vui mừng.

“Ôi trời,ôi trời.Hôm qua đúng là một ngày tốt lành nha,chỉ sau một đêm nhà chúng ta có tận hai cô cháu dâu.Ha…ha…thật tốt bố nhỉ,ngày con sinh Joon-su không thể ngờ lại là một ngày tốt như thế”

Chủ tịch Park nheo mắt nhìn Sung-ho,đột nhiên anh cảm thấy có điềm vội vàng muốn rời đi.

“Hôm nay cháu có việc quan trọng không thể ăn sáng cùng với mọi người được,cháu xin phép đi trước ạ”

“Chẹp…chẹp…chẹp…cháu tự xem lại bản thân mình đi thật là…hài…” chủ tịch Park thấy Sung-ho có thái độ thờ ơ như vậy vô cùng không hài lòng quát rồi lại thở dài

“Bố đừng tức giận như vậy hại sức khỏe” bà Sang-Hee lo lắng nói

“Bố cứ yên tâm sớm muộn gì Sung-ho cũng sẽ mang cháu dâu về thôi,bố đừng có tứcgiận như vậy không tốt chút nào.” Ông Dong-Chan nói

“Ôi trời mấy cái đứa này không biết đến khi nào mới khiến ta hết lo được đây,cái thân già này thật là khổ mà” chủ tịch Park nói

Đang lúc cả nhà vui mừng thì một người giúp việc chạy vội tới nói thì thầm điều gì đó vào tai bà Yoon-suh,vừa nghe xong bà đứng bật dậy nhìn Joon-su và So Hyun sau đó quay ra xác nhận lại với cô gái giúp việc.

“Cô có chắc những gì cô nói là thật chứ”

“Vâng thưa phu nhân.Phu nhân có thể trực tiếp đi kiểm tra ạ”

Bà Yoon-su vội vàng rời đi trong sự ngạc nhiên và tò mò của mọi người,đặc biệt là So Hyun lúc này trong lòng có chút chột dạ nhìn sang Joon-su.Anh nhẹ nhàng đến bên cạnh cô vỗ về an ủi,ông Dong-Cha nhìn con trai mình và cô rồi lại nhìn theo bóng lưng vợ mình.

“Có chuyện gì mà cô ấy phải đi gấp gáp như vậy?”

Trong bầu không khí im lặng ấy chủ tịch Park hắng giọng bình tĩnh nói

“Được rồi mọi người mau ngồi vào ăn sáng đi,Sung-ho cháu bận gì thì cung đi đi”

Một lúc sau bà Yoon-suh quay lại với gương mặt nghiêm trọng khiến mọi người lo lắng,bà Sang-Hee vội hỏi.

“Có chuyện gi vậy?”

“Joon-su mẹ không thể chấp nhận được việc con và So Hyun đã làm tối qua,hai đứa có điều gì muốn nói không?”

Joon-su nghe vậy thì hiểu ngay vấn đề,anh vội vàng đứng dậy muốn đến giải thích với mẹ mình,anh còn chưa kịp nói thì So Hyun đã nói trước.

“Tôi xin lỗi phu nhân,xin lỗi chủ tịch.Tôi…”

“Mẹ chuyện không như những gì mẹ nghĩ đâu,là con chủ động…”

“Con chủ động,được con giỏi lắm.So Hyun lập tức gọi bố mẹ cháu đến đây ta có chuyện muốn nói”

“Có chuyện gì em cứ bình tĩnh để mọi người ăn xong rồi nói tiếp được không?” bà Sang-Hee nhẹ nhàng nói

“Mẹ nghe con nói hết đã được không?” Joon-su lo lắng chạy đến bên cạnh mẹ mình nói

“Con đi ra kia mẹ không muốn nói chuyện với con.So Hyun cháu mau gọi bố mẹ cháu đến đây ngay nhé,bây giờ không có thời gian chờ đợi”

“Cô à,có chuyện gì có thể từ từ nói chuyện được không?” Seo-jun đỡ lời

“Không được” Bà Yoon-suh hất tay Joon-su ra nói

So Hyun nghẹn ngào tủi nhục đáp lại “Vâng” sau đó cô lập tức lấy điện thoại ra gọi cho bố mình.

“Alo…Bố ạ…bây giờ bố có rảnh không…”

So Hyun còn chưa kịp nói hết câu thì đã bị bà Yoon-suh lấy mất điện thoại khiến cô vô cùng ngạc nhiên và lo sợ,nước mắt bắt đầu chảy không thể kiềm chế nổi.

“Alo.Ông là bố của So Hyun đúng không?” bà Yoon-suh nói

“Vâng tôi là bố của So Hyun,bà là ai?con gái tôi đâu?” bố So Hyun lo lắng đáp

“Tôi là Yoon-suh mẹ của Joon-su.Không biết bây giờ ông có thời gian không chúng ta gặp nhau một chút,tôi có việc quan trọng liên quan đến con trai tôi và So Hyun cần trao đổi với ông.”

“À vâng” Bố So Hyun đáp

“Vậy ông cứ ở yên đó tôi cho người qua đón ông ngay nhé”

Nói xong bà Yoon-suh qua ra nói với chồng và bố mình.

“Bố à,mình à chúng ta phải chuẩn bị quà thật lớn cho gia đình So Hyun ngay.Bố chọn ngày đẹp cho Joon-suh và So Hyun làm đám cưới nhanh nhất có thể nhé

Mọi người hết đi từ ngạc nhiên này đến bất ngờ khác,chủ tịch Park chau mày vì chưa nghe ra hỏi lại

“Con đang nói cái gì vậy?”

“Bố thằng nhóc này đã…đã…Ôi trời,Nó phải cưới So Hyun ngay không mấy nữa bụng con bé to ra thì khổ” Bà Yoon-suh chỉ tay về phiá Joon-su và So Hyun nói

So Hyun hiện tại không biết nên vui hay buồn,cô sốc đến độ đứng hình đơ luôn tại chỗ nhìn bà Yoon-suh đang nói.

“Thật sao?” chủ tịch Park hỏi lại

“Vâng.Bồ con vừa đích thân đi kiểm tra rồi không thể nào sai được”

“So Hyun,những gì Yoon-suh nói là thật chứ?Cháu và thằng nhóc này đã đến bước đó rồi sao?”

So Hyun vẫn còn đứng đơ ra chưa kịp hoàn hồn,bà Yoon-suh thấy vậy gọi cô mấy câu

“So Hyun…So Hyun…So Hyun à…cháu đừng sợ cứ nói đi cô sẽ làm chủ cho cháu”

“Vâng ạ” So Hyun dật mình đáp

“Ha…ha…ha…làm tốt lắm làm tốt lắm.Ta lại sắp cháu bế rồi”

Joon-su thì thở phào nhẹ nhõm anh lại cứ tưởng mẹ anh thay đổi ý định sau khi biết So Hyun đã ngủ với anh rồi,anh chạy đến bế bổng So Hyun lên quay một vòng.

“Em sắp làm vợ anh rồi,ha…ha…ha”

Phía Hana sáng hôm sau tỉnh dậy cô bị anh Nhật Minh mắng cho một trận lên bờ xuống ruộng,cô cũng tự thấy bản thân mình quá chủ quan và thiếu phòng bị lên tự giác kiểm điểm lại bản thân mình.

Sung-ho nói có việc gấp rời đi nhưng thực chất anh đến nhà quản gia Kim để xem tình hình của Hana,anh lo cô sẽ mắng vì chuyện tối qua.Anh đứng cửa ngập ngừng một lúc lâu mới nhấn chuông,gia đình Hana đang ăn sáng thì có tiếng chuông bà Tuyết Lan vội đứng dậy ra mở cửa.

“Cậu Sung-ho.Câu mau vào nhà đi”

“Vâng.Cháu chào cô ạ”

Bà nội Kim có chút ngạc nhiên khi thấy Sung-ho xuất hiện ở đây vào giờ này.

“Thiếu gia cậu đến có việc gì sao?”

“Dạ không ạ.Cháu đến đón Hana đi làm ạ”

“Cậu đã ăn sáng chưa?chưa ăn thì mau qua đây ăn cùng” anh Nhật Minh nói

“Vâng.Vậy làm phiền cho cháu xin một xuất ạ”

“Ừ,cậu mau qua đây ngồi” ông Chung Hee nói

Hana vừa thay quần áo xong xuống ăn sáng thì thấy Sung-ho đang ngồi ăn sáng ở nhà mình thì không khỏi thắc mắc hỏi.

“Sao anh lại đến đây ăn sáng vậy?”

Bà Tuyết Lan đưa mắt ra hiệu cho Hana rừng lại sau đó lấy cho cô một phần bữa sáng.

“Con mau đến ăn sáng rồi đi làm cùng cậu Sung-ho đi,cậu ấy đến đón con đi làm đấy”

“Ông bà đi đầu rồi ạ?” Hana cố tình lờ anh đi đáp

“Ông bà vừa đi ăn đám cưới nhà người quen rồi” ông Chung Hee đáp

Đang ăn sáng Hana chợt nhớ ra điều gì vội vàng nói

“Khoan đã,anh đến đón tôi đi làm?”

Sung-ho nhìn cô gật đầu đáp,Hana lắc đầu chép miệng đáp lại.

“Anh quên là tôi đang trong thời gian xin nghỉ ak,hai ngày nữa tôi mới hết phép mà”

Sung-ho quên béng mất điều này,anh vẫn tỏ ra bình tĩnh đáp

“Hôm nay thư ký Go có việc quan trọng cần làm,em phải đi cùng anh đến gặp đối tác quan trọng”

Hana bất mãn nhìn Sung-ho đang ăn sáng ngon lành,cô vẫn còn tức vì cái tội anh bắt cô đi cùng anh trong buổi tiệc khiến cô phải uống rượu và bị anh Nhật Minh mắng.

“Tôi bận rồi không thể đi cùng anh được,anh gọi người khác đi”

Sung-ho nghe vậy cũng không có phản ứng gì,anh biết cô đang giận mình nên cũng nhường cô.

“Hôm nay bàn về dự án khu nghỉ dưỡng do em phụ trách”

“Cậu ấy đã nói vậy rồi thì em anh nhanh rồi đi cùng đi” Nhật Minh nói

Hana không nói gì chỉ lườm Sung-ho rồi tập chung vào ăn sáng,ăn xong anh chở thẳng cô đến bãi biển.Thật ra bàn hợp tác là phụ anh muốn dỗ cô là chủ yếu,anh đã cho người chuẩn bị bữa tối lãng mạn bên bờ biển dành tặng cho cô.

Hai người đang ăn tối thì Joon-su gọi điện đến,Joon-su tự hào khoe với Seo-jun và Sung-ho là đám cưới của mình và So Hyun đã được bàn bạc và quyết định một cách nhanh chóng,điều này khiến Seo-jun và sung-ho phải học hỏi thằng em trai của mình.

Hana nghe xong thì không tin nổi,sao cô quen chị So Hyun lâu như vậy mà không hề hay biết hai người họ hẹn hò đã vậy giờ lại còn cười nữa chứ.Chuyện gì đang diễn ra vậy?đây là đâu tôi là ai?Không lẽ mới qua một đêm cô đã chở thành người tối cổ rồi sao.

Ngay lập tức cô gọi điện thoại cho Ga-in để xác nhận lại thông tin xem cô bạn thân của mình có biết chuyện này không.Ga-in nghe xong thì cũng phản ứng hệt như Hana,cô cũng không biết chuyện gì cả.Cô chỉ biết tối qua hai người họ ở cạnh nhau,Joon-su bảo cô về để anh chăm sóc chị So Hyun cho.Vậy mà hôm nay sao hai người họ đã chuẩn bị làm đám cưới rồi là sao?Joon-su không phải nổi tiếng đào hoa thay người yêu hơn thay áo,yêu quý tự do hơn mạng sống sao giờ lại chấp nhận kết hôn rồi?Chuyện quái gì đang xảy ra vậy trời.Cả Ga-in và Hana cùng đồng thanh nói.

“Thật khiến người ta ngạc nhiên mà”