Đoàn Nam Phong vui vẻ hân hoan cọ mũi vào mặt nàng, nghiêng người mắt đối mắt nhìn sâu vào mắt nàng ôn nhu và tình tứ. Tim Tinh Vân bỗng chốc đập mạnh, hồi hộp đến đôi chân mềm nhũn chỉ còn biết dựa sát vào người Đoàn Nam Phong để mặc cho anh dẫn dắt đến những cảm xúc tuyệt diệu say lòng của hôn lễ mà họ đã mong đợi từ lâu.
Dẫu biết rằng khi yêu nhau thì cảm giác ở bên cạnh nhau là quan trọng nhất nhưng danh phận là cái không thể không có. Mặc dù thân phận của Tinh Vân hiện nay so với lúc đầu khi gặp Đoàn Nam Phong đã khác đi rất nhiều nhưng với người đàn ông mạnh mẽ như hắn mà nói thì nếu không yêu cũng không ai ép buộc được hắn cho cô danh phận.
Bằng chứng là suốt hai năm trời khi cô trở về nhà họ Hoàng, hắn vẫn không đoái hoài đến chuyện hôn ước, cũng lờ đi cháu gái của Hoàng chủ tịch. Mặc kệ cho sức ép kinh tế lúc khốn khó hắn cũng vẫn không chịu bán rẻ tình cảm của mình. Nhất định chỉ vì Tinh Vân mà lao vào bất chấp mọi điều kiện của ông ngoại cô.
Tinh Vân không biết chuyện hắn hợp tác làm mạng lưới tiền ảo với ông ngoại mình nhưng cô cảm nhận được hắn yêu mình. Thời gian sống chung với hắn đủ để người tinh tế như Tinh Vân nhận ra nguyên tắc sống và con người của hắn. Có nhiều chuyện hắn không nói với cô, có nhiều chuyện không mong đợi bày ra trước mắt nhưng Tinh Vân vẫn tin tưởng người đàn ông bên cạnh mình và nhân phẩm của hắn. Mặc dù, ba của cô không thích chuyện hắn từng có nhiều phụ nữ bên cạnh, cũng không muốn cô đi vào vết xe đổ của Lưu Uyển Linh nhưng Tinh Vân tin mình không phải là người vô vị lướt qua trong cuộc đời hắn. Cho nên cô nguyện ở bên cạnh hắn, dùng trái tim yêu thương để soi rõ người đàn ông của đời mình.
Hôm nay, nhìn hắn căng thẳng tiến hành hôn lễ với cô trông thật khác dáng điệu của bốn năm trước đây khi hắn ký chi phiếu cho cô. Có lẽ bây giờ nhìn hắn già hơn lúc ấy, chững chạc hơn nên gương mặt cũng lộ rõ vẻ căng thẳng hơn. Bản thân Tinh Vân so với lúc ấy cũng thay đổi rất nhiều, chỉ là cô không biết mình thay đổi như thế nào trong mắt người đàn ông này. Chỉ biết rằng mỗi lần hắn nhìn cô đều là dùng ánh mắt tình tứ đong đầy như khắc ghi tận tâm can khiến cô không thể không dùng nhu tình đáp lại hắn.
Sau màn khiêu vũ tuyệt đẹp của cô dâu, chú rể. Những cặp đôi khác cũng bắt đầu tiến ra sàn nhảy. Ưng Túc là người đầu tiên dìu Bảo Vy bước ra. Phía kia Vương Minh Kỳ, Lâm Thiên Vũ, Hoàng Cao Thừa Hiên, Hân Lam, Ngọc Lam, Lâm Thanh, Trần Khải Nam cùng bạn nhảy của mình cũng bắt đầu tiến ra sàn khiêu vũ.
Trong tiếng nhạc xập xình, đôi chân Hoàng Gia Khiêm lúc này đang sốt ruột chạy tìm khắp nơi hình bóng anh chờ đợi. Lúc sáng, miễn cưỡng giữ tay cô thật chặt để cô đứng cạnh anh trong suốt buổi lễ thành hôn của Tinh Vân, giờ vừa xổng ra lại không biết cô chạy đi đâu. Hoàng Gia Khiêm đảo mắt khắp sàn nhảy nơi tụ tập của các thanh niên trẻ không nhìn thấy cô liền chạy vòng qua sảnh tiệc thì thấy cô nàng tham ăn đang say mê nhìn ngắm những chiếc bánh trang trí đẹp mắt trên bàn.
“Đáng ghét! Cũng may cô ta chưa manh động ăn vụng thức ăn trước giờ khai tiệc. Nếu không thì... Thật là...” - Hoàng Gia Khiêm vừa nghĩ vừa bước lại gần chỗ Yên Di đang đứng. Cánh tay dài đưa ra, anh chộp lấy khuỷu tay Yên Di khiến cô giật mình. Cô gái ngây thơ tròn mắt quay lại giật mình nhìn anh. Truyện Ngôn Tình
Người đàn ông nghiêm giọng hỏi: “Em làm gì ở đây?”
Cô gái mũm mĩm tròn mắt nhìn anh trả lời: “Tôi thấy cái bánh này tạo hình rất lạ nên nhìn ngắm chút thôi.”
Sau đó cô liền lắc lắc tay nói: “Tôi không phải ăn vụng đâu.”
Hoàng Gia Khiêm nhìn bộ dáng của cô liền phì cười, đoạn anh lại cố tình nghiêm giọng nói: “Tôi đâu có nói em ăn vụng. Mau đi ra sàn nhảy với tôi.”
Vừa nói, Hoàng Gia Khiêm vừa đẩy cô gái nhỏ về hướng có tiếng nhạc xập xình, trai gái dập dìu khiêu vũ. Yên Di ngơ ngơ thành thật hỏi: “Anh đẩy tôi ra đây làm gì? Tôi đâu có biết khiêu vũ.”
Hoàng Gia Khiêm trong bộ vest chỉnh tề cắt may sang trọng nở nụ cười xã giao nói rằng: “Tôi dạy em.”
Ba tiếng này khiến Yên Di giật mình nhưng có vẻ đã muộn khi cô đã đứng ở giữa sàn nhảy. Hoàng Gia Khiêm rất nghiêm túc dìu cô, còn những đôi khác thì bắt đầu dạt ra cho nấm lùn và cao kều khiêu vũ. Vài tiếng cười ý nhị phát ra, đôi lời bình phẩm khiến Yên Di càng lúng túng hơn. Tinh Vân nhìn thấy tình huống này thì liền ra hiệu cho dàn nhạc đổi nhạc. Từ điệu Waltz dịu dàng trở thành nhạc Jazz phóng túng. Trên sàn nhảy ai nấy đều tự do nhảy theo ý mình. Vài tiểu thư con nhà giàu được dạy dỗ khuôn phép không thích kiểu nhạc Jazz ngẫu hứng đường phố này và xem thường nó nhưng Tinh Vân không quan tâm lắm những cái nhíu mày của người khác. Tiệc cưới của cô chủ yếu là để mọi người được vui vẻ, cũng không phải cuộc thi nhảy mà buộc ai cũng phải khiêu vũ đúng và đẹp.