Chị Vợ, Anh Yêu Em

Chương 113-3: Vũ công Flamenco (3)




Đúng lúc này tiếng của một tràng súng từ dưới sân vọng lên khiến cả hai người giật mình buông nhau ra. Đoàn Nam Phong nhanh chóng đưa tay xuống gối lấy ra khẩu súng ngắn hiện đại của mình. Một tay anh ôm Tinh Vân, một tay cầm súng và mắt thì nhìn đảo quanh phòng.

Tinh Vân muốn đưa tay lên mở đèn nhưng đã bị Đoàn Nam Phong chặn lại.Anh ra hiệu cho cô ngồi yên trên giường còn mình thì chậm rãi bước ra khỏi giường. Khẩu súng cầm ngang má trái, Đoàn Nam Phong từng bước tiến lên trước. Xác định căn phòng an toàn, anh liền lấy thêm một khẩu súng nữa từ túi áo khoác treo trên giá đưa cho Tinh Vân.

Tinh Vân lúc này đã mặc xong quần áo, cô đưa mắt ra hiệu cho Đoàn Nam Phong là mình ổn. Lúc này, anh mới nhẹ bước về phía cửa sổ lá sách ở phía ngoài để do thám tình hình. Nhìn thấy một bóng đen bên ngoài cửa sổ đang chuẩn bị mở cửa vào phòng, Đoàn Nam Phong liền nép vào một bên, hai tai giữ súng đưa lên ngang tai chờ đợi.

Cánh cửa sổ lá sách vừa mở ra, một kẻ mặc đồ đen bịt mặt nhanh chóng nhảy vào trong phòng. Đoàn Nam Phong phản xạ rất nhanh, ngay lập tức anh dùng báng súng đánh vào đầu tên áo đen. Hắn vừa ngất đi thì tức khắc có ngay một tên nữa từ phía sau nhảy vào, túm cổ Đoàn Nam Phong. Đoàn Nam Phong xoay người ra một thế võ bẻ gãy tay tên thứ hai. Tiếng xương gãy rôm rốp vang lên khiến Tinh Vân rùng mình sởn óc.

Như không để Đoàn Nam Phong nghỉ ngơi, lập tức hai tên nữa liền nhảy vào. Một tên dùng dây thừng siết cổ Đoàn Nam Phong. Tên còn lại khống chế hai tay anh. Nhưng Đoàn Nam Phong liền dùng chân đá vào hạ bộ tên phía sau và nhanh chóng dùng hay ngón tay thọc vào mắt tên phía trước. Hai tên này cũng nhanh chóng bị hạ dưới tay anh. Gần như cùng một lúc bốn tên nữa lại nhảy vào phòng. Trong đêm tối bọn chúng không dám manh động dùng súng nhưng súng mà Đoàn Nam Phong dùng luôn là loại có bóng đèn laser hiện đại cho nên nhanh như cắt anh liền bắn hạ bọn chúng không chút tiếng động. Mùi máu tanh nhanh chóng lan ra khắp phòng khiến Tinh Vân muốn nôn nhưng cô kiềm xuống để tránh đánh động bọn người kia.

Đoàn Nam Phong vừa hạ xong bốn tên thì lại có một tốp khác gần chục tên nhảy cửa sổ lao vào. Anh bị vây giữa những tên sát thủ lực lưỡng khỏe mạnh lại là sát thủ chuyên nghiệp. Bọn chúng ra ám hiệu rồi cùng lúc xông vào chế trụ anh. Đoàn Nam Phong chống cự rất quyết liệt, lần lượt hạ từng tên một. Nhưng bọn chúng lại có thêm một tốp khác nhảy cửa sổ tiến vào. Lần này, bọn chúng dùng bao tải đen từ phía sau trùm đầu Đoàn Nam Phong lại và bắt đầu lao vào chế ngự tay chân anh.

Đoàn Nam Phong bị mất đà trượt ngã xuống sàn đau điếng. Bao tải thành công che đi đôi mắt tinh nhạy của anh khiến tay chân anh bắt đầu lọng cọng.

Một tên trong số đó bắt đầu lên đạn, hướng Đoàn Nam Phong bắn xuống. Tiếng lên đạn răng rắc khiến Tinh Vân lạnh người. Cô ngồi trên giường, mắt cũng dần quen với bóng tối cộng thêm ánh sáng từ bên ngoài cửa sổ rọi vào khiến cô nhìn thấy rõ mọi chuyện đang xảy ra.

Tiếng đau phát ra từ miệng của Đoàn Nam Phong dù nhỏ nhưng khiến tim cô như ngừng đập. Cô biết nếu không phải rất đau, người đàn ông chai lì như anh cũng sẽ không kêu lên như vậy.

Khi tận mắt nhìn những tên mặt áo đen còn sống vây quanh anh và bắt đầu lên đạn để chuẩn bị bắn hạ Đoàn Nam Phong thì Tinh Vân như được tăng thêm lòng dũng cảm và có thêm sức mạnh to lớn. Cô dựa vào những gì được dạy, lập tức tháo chốt an toàn của cây súng mà lúc nãy Đoàn Nam Phong đưa, lên đạn và nhắm đúng tên đang cầm súng.

“Đoàng!” - Một tiếng súng đanh thép vang lên ngay tim tên cầm súng. Bọn áo đen bị đánh động lập tức lao về hướng cô. Tinh Vân sợ hãi bắn loạn lên nhưng không sao hạ được hết bọn chúng.

Bọn áo đen nhanh như cắt túm lấy cổ cô. Một cái tát đau điếng hạ xuống gương mặt xinh đẹp. Sau đó dí súng sát đầu cô.

“Đoàng!” - Lại một tiếng súng nữa vang lên.

“Đoàng!” - Thêm mệt phát súng nữa.

Trong bóng đêm, hai phát súng liên tục phát ra phá đi vẻ lãng mạn nên thơ của khách sạn sân vườn kiến trúc Nam Mĩ. Không khí tốt đẹp nhanh chóng lan tỏa mùi máu tanh kinh tởm.