Chị Vợ, Anh Yêu Em

Chương 144-2: Nhiệm vụ thứ một trăm (2)




Amy nghe xong, mơ hồ nhíu mày không biết đó là thứ gì. Giọng Lập Thế Khang lạnh lùng riết ra như gió rét: “Nó đang nằm trong phòng thí nghiệm sinh học của tập đoàn Đoàn Thị. Bản đồ đi đến đó, tôi đã có trong tay. Giờ giấc và các thiết bị bảo vệ nơi đó tôi cũng cho người vẽ lại. Điều cần nhất bây giờ là một người liều mình đi trộm về. Em có làm nổi hay không?”

Lời của Lập Thế Khang vừa dứt, Amy liền ngắn gọn lên tiếng: “Amy làm nổi.”

Lập Thế Khang nghe xong lời đáp của Amy, hai mí mắt anh liền nhắm lại, đáy lòng kêu gào sự mất mát nhưng anh vẫn cố giữ vẻ lạnh lùng lạnh nhạt hỏi: “Đoàn Nam Phong là người tính toán tỉ mỉ lại cẩn thận vô cùng. Nơi chứa mẫu virus này của hắn chắc chắn khó đi hơn lên trời. Cô chắc bản thân mình sẽ trộm được sao?”

Amy nghe Lập Thế Khang hỏi thì liền quả quyết nói: “Amy quyết không từ bỏ nhiệm vụ này. Dù khó khăn đến mức nào cũng sẽ không phụ lòng chủ nhân.”

“Bộp... bộp... bộp” - Tiếng vỗ tay của Lập Thế Khang nặng nề vang lên, không lộ ra một chút nào là khen tặng mà chỉ chất chứa những tia chua xót.

“Cô là vì Lâm Cát Vũ mà cái gì cũng dám làm phải không?”

Amy nghe Lập Thế Khang hỏi vậy thì không dám trả lời, chỉ cúi đầu cho qua chuyện đó, nhẹ giọng lảng sang chuyện khác: “Chủ nhân, khi nào người muốn Amy đi trộm về thì Amy sẽ đi làm. Chỉ mong sau đó chủ nhân cho Amy một con đường sống thì Amy đã mang ơn người.”

Lập Thế Khang nhắm mắt nghĩ ngợi. Gương mặt anh lộ ra những nếp gấp của toan tính, của bất lực và có cả nhói đau. Hóa ra ngày Amy rời bỏ anh lại đến nhanh như vậy.

“Được lắm Amy! Thì ra em chưa từng nghĩ đến tôi. Vậy thì nhiệm vụ lần này em hãy lao vào đi.” - Lập Thế Khang nghĩ thầm. Hơn ai hết anh biết nhiệm vụ này khó lòng hoàn thành. Như vậy có nghĩa là Amy không thể rời xa anh.

Lập Thế Khang khi đó đã tính toán như thế nhưng anh không ngờ biến cố luôn xảy ra vào lúc bản thân mình không ngờ nhất.

...

Vài ngày sau, tin tức đính hôn của Đoàn tổng tài Đoàn Nam Phong cùng với ái nữ của tập đoàn Viễn Phương được tung ra. Lập Thế Khang ngồi trên ghế tựa bọc nhung màu xanh lục trong phòng làm việc của mình, khẽ nhếch môi cười. Anh biết rằng, đây là cơ hội tốt để anh có thể cho người đến trộm lấy mẫu virus WTv2556.

Mặc dù Amy đồng ý đi trộm mẫu virus này về nhưng Lập Thế Khang vẫn cử thêm nhiều sát thủ tinh nhuệ đi cùng để trợ giúp cô. Tuy nhiên, theo lệnh của Lập Thế Khang, họ sẽ không để cho cô mang được mẫu virus ấy về mà sẽ giữa đường ra tay đánh cướp. Như vậy thì Amy vẫn là không hoàn thành được nhiệm vụ thứ một trăm và cô không thể rời khỏi anh.

Kế hoạch này đã được Lập Thế Khang tính toán cẩn thận tỉ mỉ, chỉ có thành không thể bại.

“Chủ nhân, người gọi Amy.” - Từ phía cửa phòng, Amy khẽ gõ lên cánh cửa gỗ rồi lên tiếng.

Lập Thế Khang nhẹ giọng ra lệnh: “Vào đi.”

Amy cẩn thận mở cửa bước vào. Gương mặt cô vẫn lạnh lùng như mọi khi, nghiêm người đứng ở trước bàn làm việc của anh chờ đợi.

Lập Thế Khang đặt tờ báo trên tay xuống, điềm đạm nói: “Ngày lễ đính hôn của Đoàn Nam Phong đã được định vào cuối tháng sau. Đó sẽ là ngày chúng ta ra tay đoạt lấy mẫu virus. Cô đã chuẩn bị cho kế hoạch này đến đâu rồi?”

Amy cúi đầu, cung kính đáp: “Thưa ngài, mọi chuyện đang diễn ra rất tốt. Amy đã học thuộc được bản đồ đột nhập vào phòng thí nghiệm của tập đoàn Đoàn Thị.”

Lập Thế Khang khẽ chớp mắt tỏ vẻ hài lòng, chậm rãi hỏi lại: “Bao gồm tất cả các cơ quan trong phòng chứa mẫu virus hả?”

Amy gật đầu rất nhanh tỏ ra chắc chắn nói: “Amy đã nhớ hết tất cả.”

Lập Thế Khang gật đầu khen ngợi: “Tốt lắm! Hôm đó sẽ có thêm vài người nữa hỗ trợ cô thoát ra an toàn.”

Dừng một lúc, anh lại trầm giọng nói thêm: “Sau khi hoàn thành kế hoạch này. Cô có thể đi.”

Amy nhắm mắt gật đầu, hứa hẹn: “Chủ nhân, xin ngài hãy yên tâm. Amy nhất định sẽ mang mẫu viris WTv2556 đặt lên bàn làm việc trước mặt ngài.”

“Được lắm Amy! Tôi tin tưởng cô.” - Lập Thế Khang nhẹ giọng nói ra một câu động viên nhưng ẩn giấu bên trong ánh mắt của anh là những tính toán khác.