Chị Vợ, Anh Yêu Em

Chương 147-2: Ngày mai không đến (2)




Suốt mấy ngày liền Lâm Cát Vũ không liên lạc được với Amy cho nên lòng anh vô cùng lo lắng. Tuy nhiên, vài ngày trước cô có nhắn tin cho anh. Một tin nhắn rất dài nói rằng sáng ngày mai cô sẽ bay đến New York. Cô nói rằng cô đã bàn điều kiện với ông chủ của mình để được đổi lấy tự do. Cô muốn anh hãy đợi cô để cùng nhau đến nơi chân trời mà hai người họ mong đợi.

Sau tin nhắn rất dài và cảm động đó, Lâm Thiên Vũ đã gọi ngay cho Amy nhưng điện thoại của cô không bao giờ liên lạc được. Mãi đến sau này anh mới biết thì ra đó là tin nhắn cuối cùng của Amy.

Tuy nhiên, tại thời điểm đó, Lâm Cát Vũ vẫn thu xếp đồ đạc, nộp đơn xin nghỉ việc và liên tục nhắn tin cũng như gọi vào máy của Amy. Chỉ có điều, anh không nhận được điện thoại của Amy mà lại nhận được điện thoại của anh mình.

“Cát Vũ, không hay rồi. Amy đã bị Nam Phong bắt.” - Trưa hôm ấy, Lâm Thiên Vũ sau khi nhận được tin tức liền gấp rút gọi điện báo tin cho Cát Vũ.

Lâm Cát Vũ lúc ấy đã không nghĩ ngợi bất cứ điều gì cũng như không muốn biết đến ân oán trong hắc đạo mà lập tức mua vé máy bay đến Los Angeles tìm Amy.

Lâm Thiên Vũ không yên tâm chuyện của Amy và em trai minh cho nên cũng ngồi chuyên cơ đến Los Angeles đợi sẵn để hội họp với Lâm Cát Vũ.

...

Tối hôm đó, vào khoảng chín giờ, quản gia của nhà họ Lập hối hả chạy lên phòng làm việc của Lập Thế Khang. Lúc ông bước vào bên trong đã nhìn thấy cậu chủ của mình chuẩn bị vũ khí sẵn sàng đặt vào trong chiếc cặp màu đen. Bên trong chiếc cặp là hộp đựng mẫu virus WTv2556.

Người quản gia thấy Lập Thế Khang đang hồ hởi chuẩn bị đồ đạc thì liền tức tốc nói: “Thưa, năm mươi triệu đô la đã gom đủ.”

Nói đoạn ông cầm chiếc cặp đưa lên trước mặt Lập Thế Khang. Anh có vẻ hài lòng liền gật đầu cho ông đặt chiếc cặp lên bàn.

Người quản gia nhìn thấy Lập Thế Khang cầm hai chiếc cặp bước ra thì liền lo lắng hỏi: “Cậu chủ... chuyện này... hay là để tôi phái người đi làm?”

Lập Thế Khang nhìn vẻ e dè ấp úng của ông thì không nỡ lớn giọng, anh chỉ lạnh lùng nói: “Tôi không an tâm giao cho ai.”

Nói xong anh sải bước dứt khoát rời đi. Chiếc xe màu đen kiểu cổ điển đã chờ sẵn ở sân vừa ra khỏi cổng thì những chiếc xe con khác cũng nối đuôi nhau đi theo cùng.

Mẫu virus, vũ khí, tiền bạc tết cả đều được Lập Thế Khang chuẩn bị đầy đủ.

“Amy, anh nhất định đưa em bình an quay về.” - Lập Thế Khang ôm một lòng tràn đầy hy vọng nhìn chiếc xe tiến về phía đồi chong chóng.

Vừa đến chân đồi, lối vào khu vực hẹn thì anh đã gặp xe của Đoàn Nam Phong lao tới. Chưa đầy nửa phút sau xe của anh em nhà họ Lâm cũng tiến lại gần xe của Đoàn Nam Phong. Lập Thế Khang nhìn thấy bọn người của Đoàn Nam Phong - Lâm Thiên Vũ thì liền nhếch môi cười khẩy rồi lạnh lùng quay mặt đi. Ba đoàn xe cùng nhau bon bon trên con đường mòn hướng về một phía đó là căn nhà gỗ nơi giam giữ Amy.

Lâm Cát Vũ ngồi trong xe, hồi hộp hỏi anh trai mình: “Anh à, vì sao anh Phong nhất định phải giam Amy ở đây?”

Lâm Thiên Vũ chậc lưỡi giải thích: “Theo quy định trao đổi con tin trong hắc đạo thì khi Nam Phong ra giá và Lập Thế Khang đồng ý chuộc người thì chúng ta không được phép đưa Amy rời khỏi nơi bị bắt quá xa để tránh chuyện giết người diệt khẩu hay bày trò lươn lẹo.”

“Nói như vậy thì Amy đang ở trên núi một mình?” - Lâm Cát Vũ hỏi dò.

Lâm Thiên Vũ liền lắc đầu nói: “Bên ngoài đương nhiên có người của chúng ta canh giữ để tránh cho cô ta chạy trốn hay người của Lập Thế Khang đến cứu người.”

Lâm Cát Vũ lại hỏi thêm: “Vì sao Lập Thế Khang không cử người đến cướp lại Amy mà phải mang tiền va hàng đến chuộc?”

Lâm Thiên Vũ nghe câu hỏi ngớ ngẩng thì liền phì cười nói: “Xã hội có pháp luật thì hắc đạo cũng phải có quy tắc. Lập Thế Khang xuất thân từ gia tộc buôn vũ khí và sát thủ sừng sỏ trong hắc đạo sẽ không làm chuyện tiểu nhân bỉ ỏi. Còn anh và Nam Phong tuy mới bước chân vào ngành này nhưng cũng phải nghĩ đến chuyện lâu dài. Đâu thể làm trái luật được...”

Lâm Thiên Vũ đang nói được nửa câu thì bên tai liền nghe thấy một tiếng nổ lớn rung chuyển đất trời. Tiếp theo đó là đất đá từ bốn phía trên đỉnh đồi thi nhau đổ xuống khiến tất cả mọi người hốt hoảng. Tài xế của những chiếc xe ở lưng chừng đồi liền sợ hãi de xe quay ngược lại để nhanh chóng xuống được chân đồi.

Theo phía sau tiếng nổ lớn vang trời cùng trận đất lở ấy là ngọn lửa hừng hực thi nhau cháy. Trong tích tắc, những chiếc cối xay gió bị dư chấn của thuốc nổ trên đỉnh đồi làm cho chập mạch điện tạo ra những luồng điện như sấm sét chói lóa cả một góc trời. Cảnh tượng đỏ ói rực lửa cùng những vệt điện chếch choáng khiến cho ai nhìn thấy cũng kinh hoàng hoảng sợ.