Tùy tiện mời một người đàn ông thuê nhà cùng thật sự có hơi kỳ lạ.
Tố chất tâm lý của Trương Hân Nghiêm rõ ràng không tốt, không giấu được vẻ mặt đang đỏ lên, mất tự. nhiên nói: “Hai người đừng hiểu lãm, để Vương Hâm Dao sống cùng tôi, như vậy tôi có thể cùng đi học cùng tan học với em ấy, sẽ không bị đám thiếu niên hư hỏng kia dẫn đi, hơn nữa tôi là giáo viên tiếng Anh, có thể dạy kèm cho em ấy, hai người chỉ cần chia tiền thuê. nhà là được, tôi sẽ không thu bất kỳ phí dạy kèm nào, thế nào?”
Những lời này được nói ra một cách cẩn thận, Trương Hân Nghiên chớp mắt, cảm thấy có chút bối rối!
Cô ấy hoàn toàn không chắc liệu mình có thể thuyết phục được Trần Phong và Vương Hâm Dao hay không!
Người phản đối đầu tiên đương nhiên là Vương. Hâm Dao, cô ấy cau mày bĩu môi, thật sự sắp phát điên.
“Em đã quen sống một mình rồi, không cần phải chuyển, hơn nữa tại sao lại muốn em ở cùng với cậu?”
Đến sàn nhảy của quán bar lắc lư, nửa đêm xem. các anh đẹp trai livestream đã sớm trở thành thú vui hàng ngày của cô ấy sau giờ học.
Nếu dọn đến nhà cô giáo Trương, vậy thì chỉ có thể là một cô gái ngoan, không thể làm gì nữa, cuộc. sống còn gì ý nghĩa!
Hơn nữa Trần Phong chỉ là một ông cậu giả mà cô ấy mời tới, nếu thật sự phải ở cùng nhau thì lại là chuyện gì!
“Đúng vậy, tại sao lại muốn tôi ở cùng hai người? Nếu như muốn dạy kèm cho Hâm Dao thì một mình cô. giáo Trương là được rồi, một người đàn ông trưởng thành như tôi sống cùng hai người không phải có chứt bất tiện sao?"
Mượn lời của Vương Hâm Dao, Trần Phong dùng ánh mắt đầy ẩn ý nhìn Trương Hân Nghiên.
Ánh mắt đảo qua người đẹp có một không hai này, trong lòng thăm nghĩ, nếu thật sự phải sống cùng nhau, chắc chắn là chuyện tốt khiến ai cũng phải ghen.
_____
Trương Hân Nghiên chột dạ, mập mờ nói: "Dù sao Vương Hâm Dao cũng còn là trẻ vị thành niên, xa nhà lâu ngày nhất định phải có người giám hộ!
Mặc dù lý do này hơi kỳ lạ, nhưng dù sao cũng có lý do!
Trần Phong liếc nhìn Vương Hâm Dao, cô nhóc kia mím môi, trên mặt viết chữ “khó chịu” thật lớn.
Hắn không vội trả lời Trương Hân Nghiên, nhưng trong lòng thầm đoán, Trương Hân Nghiên trải qua nhiều biến cố như vậy, rõ ràng là đang nhắm vào hắn, chắc chẳn cô ấy nhìn trúng bản lĩnh của hẳn, muốn có một vệ sĩ ở bên cạnh.
Tính toán này, mẹ nó thật đúng là rất vừa ý!
Nhưng nếu là như vậy, vụ bắt cóc ngày hôm qua chắc hẳn là có người sai khiến, đây chính là lời mà ba tên bắt cóc đã nói, bọn chúng muốn đổi Trương Hân Nghiên lấy tiền.
Nói như vậy, kim chủ đứng sau lưng mới là người muốn bắt cóc Trương Hân Nghiên!
Ngoại trừ dáng vẻ xinh đẹp ra, Trương Hân Nghiên còn là một nhà giáo nhân dân an phận thủ thường, đương nhiên sẽ không gây thù chuốc oán với người khác.
Kim chủ cũng không nhẳm vào nhan sắc của cô ấy mà tới, bằng không ba tên bắt cóc kia đã không dám làm cần như vậy.
Đây là hy vọng cuối cùng của cô ấy.
Trần Phong cười khổ lắc đầu, đôi mắt to đầy vẻ khẩn cầu của Trương Hân Nghiên thật sự khiến hẳn mềm lòng muốn đồng ý.
Nhưng mà hẳn chỉ là một ông cậu giả, là kẻ giả mạo, hoàn toàn không thể quyết định thay cô nhóc này.
Tuy nhiên, hắn thật lòng hy vọng Vương Hâm Dao có thể được quản lý, nỗ lực trong năm cuối cùng này một lần, thị đậu vào một trường đại học tốt, như vậy mới có thể khiến Vương Vũ đã chết cảm thấy được an ủi.
Sau khi hạ quyết tâm, Trần Phong quyết định thuyết phục cô nhóc đang không an phận này.
“Cục cưng, có tin nhắn!”
'Vừa định nói chuyện, lại nghe thấy tiếng thông báo tin nhắn trên điện thoại di động của Vương Hâm Dao vang lên.
Tiếng chuông báo này rất có cá tính, có lẽ là giọng nói của một anh trai cực phẩm nào đó tải xuống từ trên mạng, rất dịu dàng, khiến Trần Phong nghe đến nổi da gà!
Nghe thấy âm thanh này, Trương Hân Nghiên cũng cau mày chán ghét, cảm thấy vô cùng ấu trĩ!
'Vương Hâm Dao mím môi lấy điện thoại di động mặt sau được đính đá sáng lấp lánh ra, sau khi nhìn vài giây, sắc mặt cô ấy đột nhiên thay đổi, trở nên hoảng hốt.
“Hửm?"
Sự thay đổi biểu cảm trên gương mặt của Vương Hâm Dao khiến Trăn Phong hơi nghĩ ngờ, hẳn nheo. mắt nhìn sang điện thoại di động của Vương Hâm Dao.
Nhưng cô nhóc này lại rất nhanh tay, trực tiếp. khóa màn hình.
“Cô Trương, cô vừa nói sẽ để em và cậu em đến ở, nhà cô, có thật không?"
Sau khi lấy lại tinh thần từ trong vẻ hoảng hốt, dáng vẻ của Vương Hâm Dao chợt trở nên chân thành,lộ ra hai lúm đông tiền trên má, có chút nịnh nọt hỏi.
“Là thật"
Trương Hân Nghiên gật đầu, sự thay đối thái độ của Vương Hâm Dao khiến cô ấy hơi ngạc nhiên!
“Vậy thì em đồng ý. Hôm nay tan học em sẽ chuyển, nhưng mà cậu em, em cũng không thể quyết định thay cậu ấy!”
Vương Hâm Dao vừa rồi còn liều chết chống cự bây giờ lại trực tiếp đồng ý.
Trần Phong dùng ánh mắt nghiền ngắm nhìn 'Vương Hâm Dao, nhưng cũng không nói gì, chỉ cảm thấy mình có thể tiết kiệm vài lời