Vương Hâm Dao lập tức lộ ra vẻ cực kỳ kinh ngạc, kêu lên: "Mẹ kiếp, cậu, chẳng lẽ cậu cũng nhìn lén ta nội y của cháu à? Đúng là đồ biến thái!"
Đây quả thực là thần kỳ!
“Cút con bê đi!”
Trần Phong tức giận, trực tiếp trở về phòng mình đi.
Vương Hâm Dao lập tức nhào tới bên cạnh
Trương Hân Nghiên, kích động nói: "Cô giáo, em thật sự là 74A!"
Trương Hân Nghiên tỏ vẻ khinh bị, cậu cháu này cởi mở đến mức cô ấy không thể chịu đựng được.
Nhưng mà nhìn dáng vẻ của Vương Hâm Dao, hình như không phải đang nói dối.
Cái tên Trần Phong này, thật sự có thể nhìn xuyên qua quần áo thấy được ngực của cô ấy và Vương Hâm Dao sao?
Thật kinh khủng.
Chẳng trách có nhiều lúc Trần Phong nhìn cô ấy, cô ấy luôn có cảm giác như mình không mặc quần áo.
Nghĩ tới đây, Trương Hân Nghiên nhìn bộ đồ ngủ màu trắng của mình, thậm chí cô ấy còn có thể nhìn thấy sợi dây màu đỏ bên trong chứ đừng nói đến kẻ biến thái Trần Phong kia.
Thay đồ thôi!
Sau khi hạ quyết tâm, cô ấy cuống quýt chạy vẽ phòng!
Chỉ chốc lát sau, Trần Phong bưng một cái chậu, bên trong là quần áo hẳn mới vừa đi giao đồ ăn bên. ngoài.
Hãn nhìn Trương Hân Nghiên đã đổi thành áo tay lỡ và quăn thể thao thì không khỏi cười nói: "Mặc cái gì cũng vô dụng thôi, trừ khi cô mặc áo giáp sắt, cô nghĩ bản lĩnh luyện mười mấy năm của tôi chỉ là hư danh à? Đây là quần áo hôm nay của tôi, giặt sạch đi”
Nhìn chiếc chậu Trần Phong đưa tới, Trương Hân Nghiên nén cảm xúc, nhận lấy.
Cô ấy bưng chậu đi về phía nhà vệ sinh, trong lòng thầm mắng Trần Phong một ngàn lần!
Mà cảnh tượng này lại một lần nữa khiến Vương Hâm Dao sợ ngây người, cô ấy ngẩng đầu tò mò hỏi: “Chú Trần, chuyện gì xảy ra vậy? Bắt được nhanh như vậy sao?"
“Cô cho rằng tôi đang khoác lác à? Quá dễ mà!”
Trần Phong dương dương đắc ý, ánh mắt nhìn thấy một bát mì và một bao thuốc lá trên bàn ăn.
Cô gái này còn rất tuân thủ ước định, về sau thuốc lá và cơm cũng không cần lo nữa!
Hắn đi qua, cầm cái bát bên cạnh bao thuốc lên, nhìn chằm chằm vào mì ăn liền trong bát, chán ghét nói: "Cô gái này chỉ biết nấu mì ăn liền à, chẳng đảm đang gì cát"
Trên miệng thì ghét bỏ nhưng lại ăn rất ngon.
Sau khi đánh bại tên cậu ấm giàu có và để cô giáo xinh đẹp giặt quần áo, Vương Hâm Dao quả thực sắp sùng bái Trần Phong điên rồi, đây quả thực là thần tượng trong thần tượng của cô ấy!
“A~Trần Phong, anh là đồ khốn nạn!”
Bỗng nhiên, trong nhà vệ sinh truyền đến tiếng gào thét cưỡng loạn của Trương Hân Nghiên.
Chỉ thấy Trương Hân Nghiên tức giận ngút trời lao ra khỏi nhà vệ sinh và ném chiếc quần lót màu xanh lam vào người Trần Phong, mắng to nói: “Đồ không biết xấu hổ, dám để tôi giặt quần lót cho anh, anh cứ: nằm mơ đi, ghê tởm quá!"
Trần Phong nhặt chiếc quần trên mặt đất lên, vẻ mặt vô tội.
Không phải nói giặt quần áo sao, quần lót không phải là quần áo à?
'Vương Hâm Dao ở bên cạnh cười ha ha!
Ầm ĩ một ngày, sau khi tắm rửa xong, Trần Phong. thoải mái nằm ở trên chiếu.
“Gâu gâu gâu~"
Một hồi tiếng chó sủa vang lên nhưng lại là tiếng chuông điện thoại của Trần Phong.
Hắn lấy điện thoại ra nhìn, là Đại Dũng gọi tới.
“Phong Tử, chiều nay có một nhóm đòi nợ từ: công ty cho vay trực tuyến tới nhà tôi, muốn tìm Vương Hâm Dao nhưng bị tôi xử lý rồi!"
“Cho vay trực tuyến?” Trần Phong nhất thời tức lận nở nụ cười: 'Xem ra mấy năm nay cô gái này thật sự làm rất nhiều chuyện xấu, tiền thuê nhà mỗi tháng ba đến bốn nghìn, còn có trợ cấp hàng tháng của thân nhân liệt sĩ hơn một nghìn mà nhóc con này vẫn phải đi vay tiền qua mạng, thật sự là phục luôn
Bây giờ nghĩ lại, ngày hôm qua Trương Hân Dao bỗng nhiên lại thay đổi thái độ, muốn chuyển đến nhà Trương Hân Nghiên ở, tám phần là nhận được tin nhắn đòi nợ nên đến đây trốn nợ.
Nhưng mà những công ty cho vay qua mạng này, cũng quá vô pháp vô thiên rồi
Biết rõ Vương Hâm Dao còn đang đi học nhưng lại dám cho cô ấy vay.
“Vậy bây giờ phải làm sao?” Đại Dũng hỏi.
Trần Phong nói: "Tạm thời mặc kệ chuyện này, cũng để cho nhóc con này chịu chút đau khổ, không chịu chút giáo huấn thì sẽ không thể trở thành người tốt được!"
“Tôi biết rồi” Đại Dũng tiếp tục nói: "Tôi đã theo dõi một thủ lĩnh nhỏ liên quan đến chuyện Thiên Lang bang, trong khoảng hai ngày, tôi nhất định sẽ giải quyết anh ta!"
“Được, anh vất vả rồi, nghỉ ngơi sớm đi”
Vừa cúp máy, hẳn đã nhận được một tin nhẳn rất dài
Mở nội dung ra xem, bên trong là tin tức ba tên bắt cóc Trương Hân Nghiên ngày hôm qua.
Trên đó viết, ba người này vốn là dân liều mạng, được Thiên Lang bang thu nhận giúp đỡ, chuyên làm một số hoạt động giết người bắt cóc phóng hỏa.
“Thật đúng là Thiên Lang bang làm, nói như vậy, sau này Thiên Lang bang nhất định sẽ còn hành động!”
Suy nghĩ một lúc, Trần Phong gõ tin nhắn và trả lời
"Dương Vĩ, Đường Hùng, tôi muốn tất cả thông tin về họ và cha họ, cũng như những chuyện mà những mấy người này không để lộ ra ánh sáng!"