Chiến Thần Bất Bại

Chương 99: Áp lực




Đến khi thân thể Nhị Trụ ngã xuống đất, mọi người mới hồi phục lại tinh thần.

Hắc y nam tử cùng Đại Dư một trái một phải, xếp thành đội hình tấn công hướng Đường Thiên tiến tới. Tiểu Lô tay cầm phi đao nhưng không có lập tức ném ra mà lại kiên nhẫn chờ đợi cơ hội. Vừa rồi bọn họ tận mắt thấy một màn Đường Thiên đánh chết Nhị Trụ. Trong mắt bọn họ, trận chiến này lúc trước không có một tí nguy hiểm nhưng bây giờ chỉ sơ ý một chút sợ rằng sẽ toàn quân bị diệt.

Hắc y nữ tử rút ra một mũi tiên khác. Nhưng mà ả liền nghe thấy Tỉnh Hào hừ lạnh một tiếng, tiến lên vài bước. Vừa vặn chắn giữa Đường Thiên và hắc y nữ tử.

Tỉnh Hào ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm đối phương. Một tiễn vừa rồi kỳ thực là do hắn sai lầm. Lúc nãy hắn chỉ nghĩ phong tỏa đường lui của hắc y nữ tử. Thế nhưng hắn lại không ý thức được tuy rằng hắc y nữ tử không phải đối thủ hắn nhưng lại có thể mang tới nguy hiểm trí mạng cho Đường Thiên. Chỉ một sai lầm như vậy cũng đủ khiến Tỉnh Hào vô cùng xấu hổ. Nếu như sai lầm này lặp lại lần thứ hai thì hắn không phải Tỉnh Hào rồi.

Hắc y nữ tữ tâm trầm xuống. Tỉnh Hào kiếm thuật cao cường, có thể dễ dàng ngăn cản mũi tên của nàng. Nếu không phải khinh công nàng mạnh hơn Tỉnh Hào một chút, nàng hiện tại đã thua rồi. Còn lại hai mũi tên, chỉ sợ không có cơ hội tuyệt diệu như vừa rồi nữa. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://

Mà ba người kia….

Nàng trong lòng âm thầm lắc đầu. Với họ nàng không có chút hi vọng.

Truyền nhân của Quỷ Trảo Nông, lại có thể dễ đối phó sao? Hơn nữa vừa rồi Đường Thiên biểu hiện ra sức chiến đâu kinh người, vô cùng cường hãn. Hắc y nữ tữ liền cảm thấy không có niềm tin tất thắng.

Nhưng mà ấn tượng mà nàng khắc sâu nhất là phong cách chiến đầu tàn nhẫn hung hãn của Đường Thiên. Phương diện này, ngay cả Tỉnh Hào cũng không thể so sánh cùng.

Thiếu niên này là chiến đấu cuồng nhân điển hình. Là loại người sinh ra để chiến đấu. Chỉ là…Cái tên gia hỏa này, rốt cuộc là từ nơi nào chui ra (từ bụng mẹ nó, hỏi ngu thế =="!)

Nàng luôn rất tự tin về năng lực tình báo của bản thân. Nhưng nàng chưa từng nghe nói có một nhân vật lợi hại thế này ở Quang Minh Võ Hội.

Hiện tại phiền phức lớn rồi.

Qủa nhiên, chiến cuộc phát triển đúng như nàng dự liệu. Ba người vây công và mà lại bị một mình Đường Thiên áp chế.

Đấu pháp hung hãn của Đường Thiên càng được biểu hiện vô cùng thuần thục. Hắn công kích với tần suất nhanh được kinh người. Tốc độ phản ứng càng khiến người khác tán dương. Tuy rằng vũ kỹ không được tính cao giai, nhưng mà sự phối giữa các vũ kỹ đó lại lưu loát tới kinh người. Luôn luôn chính xác, diệu đến cực đỉnh.

Hắc y nữ tử lại càng kinh hôn táng đảm (kinh ngạc đến mức hoảng sợ)

Hắc y nữ tử không biết, không phải chỉ có một mình nàng kinh hồn táng đảm, mà Tỉnh Hào ở một bên áp trận cũng kinh tâm động phách.(đồng nghĩa với kinh hồn táng đảm)

Kiểu này về sau luận bàn cùng tên gia nào này phải thật cẩn thận… Ngàn vạn lần không nên làm hắn nổi điên a….

Đường Thiên đối mặt với vô số côn ảnh cùng chưởng ắn nhưng lại không có nửa điểm e sợ. Nhưng mà vết thương vừa rồi tuy nhẹ nhưng ảnh hưởng lại không nhỏ. Đường Thiên phát hiện chỉ cần bản thân thôi động chân lực quá mạnh, kinh mạch cảm giác đau đơn như bị đao cắt. Hơn nữa hai người trước mặt thủ thế cẩn thận từng chút một. Lại thêm phi đao xuất quỷ nhập thần khiến Đường Thiên nhất thời khó mà nhất cử phá địch trong thời gian ngắn.

Điều này khiến Đường Thiên có chút tức giận.

Thê thảm trong tay đám thập bát đồng nhân, trong lòng hắn đã đầy oán khí. Đầu trọc chết lại khiến hắn vô cũng đau buồn. Đường thiếu niên vốn không phải là người có tính khí tốt, vậy mà lại tốn mất nửa ngày không có biện pháp đánh bại hai con rùa này, trong lòng vô cùng tức giận

Mới nãy, bản thân còn nói nếu tên đầu trọc trên trời có linh thiêng, Đường Thiên báo thù cho hắn.

Đường Thiên liền quyết định kiên trì. Không phải chơi trò tiêu hao sao? Xem ai tiêu hao ai nào?

Hắn bắt đầu khống chế chân lực tiêu hao, vận dụng càng nhiều lực lượng thân thể. Thân thể cường hãn là nguyên nhân giúp Đường Thiên am hiểu chiến đấu kéo dài. Chân lực thu mà không thả, tiêu hao lập tức giảm mạnh. Mà chân lực đối phương cũng không thể phá vỡ phòng ngữ mà đánh vào kinh mạch hắn.

Thế tiến công của Đường Thiên không có nửa điểm chậm lại, thậm chí còn tăng tốc.

Ba ba ba!

Song phương bùng nổ âm thanh từ trầm thấp tới vang dội.

Hắc y nữ tử bỗng nhiên trong mắt sáng ngời. Nàng nhận thấy xem ra Đường Thiên chân lực sắp tiêu hao hết rồi. Nàng vốn thông minh, vừa nghĩ liền minh bạch huyền cơ trong đó. Kích thước tứ giai đan điền so với ngũ giai nhỏ hơn nhiều. Sau một hồi chiến đâu, khuyết điểm thiếu hụt chân lực của Đường Thiên sẽ bộc lộ hoàn toàn ra.

Đây là cơ hội thủ thắng !

Chỉ là…

Nàng lườm sang Tỉnh Hào một cái, thấy Tỉnh Hào vẻ mặt cười nhạt.

Chẳng lẽ cái tên gia hỏa còn sát chiêu? Nàng trong lòng chợt hoảng. Nhưng mà một lát sau, Đường Thiên vẫn không có dùng sát chiêu gì. Nàng càng lúc càng nghi hoặc, nàng không tin Tỉnh Hào nhìn không ra khốn cảnh của Đường Thiên.

Vậy tại sao Tỉnh Hào vẫn b ình tĩnh như vậy?

Thời gian không ngừng trôi qua. Nhưng mà sát chiêu hắc y nữ tử luôn cảnh giác chờ đợi vẫn không có xuất hiện.

Khoan, chờ chút!

Hắc y thiếu nữ bỗng nhiên ánh mắt ngưng tụ. Vì sao tên gia hỏa kia đến bây giờ còn chưa thua?

Nàng chăm chú nhìn kỹ. Cục diện trong cuộc chiến làm nàng thất kinh. Tồi Tâm Chưởng của hắc y nam tử cùng côn ảnh của Đại Dư đều quang mang ảm đảm. Nàng thấy coi bộ họ đã nỏ mạnh hết đà. Phi đao Tiểu Lo quang mang cũng nhạt dần, bất kể tần suất xuất thủ hay tốc độ của phi đao đều đồng loạt giảm xuống.

Trái lại Đường Thiên vẫn sinh long hoạt hổ. Thế tiến công của y vẫn giống như cuồng phong bão táp (không bằng Việt Nam =))). Từng quyền đánh lên da thịt phát ra thanh âm, càng khiến người khác run sợ. Qua một khoảng thời gian, Đường Thiên vậy mà lần nữa chiếm thế thượng phong. Hơn nữa hai người không chỉ rơi vào thủ thế mà thậm chí cận kề nguy hiểm.

Làm sao…Làm sao có thể…

Hắc y thiếu nữ ngơ ngác mà nhìn chằm chằm vào thân ảnh đang vui vẻ chiến đấu kia. Trên mặt y không có nửa điểm mệt mỏi rã rời. Thời gian trôi qua đúng hai mươi phút, hắn làm thế nào mà có thể bảo trì tiết tấu công kích nhanh như vậy.

Hắn không mệt sao?

Tên gia hỏa này không biết mệt à?

Một màn trước mắt hoàn toàn vượt qua sự hiểu biết của nàng. Dù cho Đường Thiên chân lực hùng hậu, tuổi trẻ đã tiến vào ngũ giai, không, cho dù là lục giai cũng không khiến nàng giật mình. Thứ nàng đang chứng kiến là một tên gia hỏa cứng đầu dùng lực lượng cơ thể đánh bại địch nhân hai người cao hơn hắn một giai và một người đồng giai với hắn.

Cái này, cái này đòi hỏi thân thể tới mức nào?

Dã thú đều phải xấu hổ muốn chết á....

Chờ chút!

Hắc y thiếu nữ linh quang chợt lóe trong đầu (Đèn điện trong đầu bật á). Không tự chử mà hiện lên hai chữ HUYẾT MẠCH!

Chỉ có những huyết mạch cường đại mới có khả năng khiến thân thể con người trở nên mạnh mẽ như vậy.

Ánh mắt nàng nhìn Đường Thiên lập tức phát sinh biến hóa. Không sai, chính minh sao không nghĩ đến sớm hơn chứ? Thân thể biến thái như vậy, ngoại trừ sở hữu lực lượng huyết mạch thì làm sao có được?

Huyết mạch a!

Ánh mắt nàng lập tức trở nên tham lam vô cùng. Tại hắc hồn, cường hãn huyết mạch so với vài loại trân bảo đáng giá hơn nhiều. Chỉ cần nàng có thể thu thập được loại huyết mạch này thì nàng tin tưởng nàng muốn gì được nấy.

Chỉ là, đối phương thuộc Quang Minh Võ Hội. Phải hảo hảo nghĩ kỹ biện pháp a!

Chiến đấu không có quá nhiều gay cấn. So với đau khổ trong thập bát đồng nhân, đối với Đường Thiên mà nói chiến đấu cường độ này chỉ coi như làm nóng người. Xét trên thực lực, Đường Thiên kỳ thực chỉ mạnh hơn hắc y nam tử một chút. Nhưng thêm vào Đại Dư, Tiểu Lô thì Đường Thiên muốn thủ thắng cũng không dễ dàng.

Đường Thiên bởi vì kinh mạch thụ thương, bất đắc dĩ mới vào chiến đấu kéo dài. Nhưng chó ngáp phải ruồi, sức chịu đựng biến thái của Đường Thiên qua đó được phát huy triệt để.

Hắc y nam tử cùng Đại Dư đều đã mệt đến thở hổn hển, trạng thái như bị tra tấn khổ hình. Thế cho nên khi Đường Thiên giải quyết họ, trên mặt hai người đều lộ vẻ giải thoát.

Tiểu Lô mặt không còn chút máu, vận dụng dư lực. Hắn chuẩn bị bỏ chạy về hướng hắc y nữ tử. Nhưng mà hắn vừa mới chuyển động, một mũi tên xuyên qua thân thể hắn. Tiểu Lộ lộ ra vẻ bất ngờ, ầm ầm đổ nhào xuống.

Hắc y nữ tử sắc mặt như thường, hạ cây cung xuống.

Đường Thiên cùng Tỉnh Hào đều bị sự tàn nhẫn của hắc y nữ tử hù dọa. Bọn họ không thể ngờ hắc y nữ tử thế mà lại hạ thủ với đồng bọn.

"Ta nghĩ chúng ta giờ có thể nói chuyện." Hắc y nữ tử bỗng nhiên mở miệng.

Thanh âm từ sau chiếc mặt nạ lộ ra vẻ lãnh khốc nồng đậm.

"Không có gì để nói!"

Tỉnh Hào hừ lạnh một tiếng, ép chặt lộ khẩu hướng hắc y nữ tử tiến tới. Hắn tuy rằng tính cách cũng tương đối lạnh nhưng là ngoài lạnh trong nóng, trọng tình trọng nghĩa. Nhìn thấy hắc y nữ tử ra tay với đồng bọn của chính mình, trong mắt hắn không từ chủ toát ra vẻ vô cùng chán ghét.

Đường Thiên càng là giận không thể kiềm được, chửi ầm lên: "Cái ả nữ nhân nhà ngươi quả nhiên cứng đầu! Hiện tại người đừng nghĩ còn sống mà ra khỏi đây!"

Hắc y nữ tử cũng đã sớm đoán được phản ứng của hai người. Ả bình tĩnh thong dong nói: "Các ngươi sẽ bỏ qua cho hắn saoo? Dù sao hắn cũng rơi vào tử lộ rồi, chết trong tay ta hay các ngươi đều như nhau, có gì khác biêt?"

"Nói bậy! Đi chết đi!" Đường Thiên giận dữ, toàn thân liền phóng tới hướng hắc y nữ tử.

Hắc y nữ tử trong mắt hiện lên một tia trào phúng. Nàng khinh công mạnh hơn Tỉnh Hào, so với Đường Thiên thì càng vượt trội. Chỉ thấy thân ảnh nàng chợt lé, liền tiêu thất tại chỗ. Bỗng nhiên khóe mắt nàng chợt giật. Gần như cùng lúc một đạo thân ảnh mơ hồ như tia chớp, không hề có dấu hiệu báo trước vọt tới bên cạnh nàng.

Hắn, hắn thế nào lại xuất hiện ở đây…

Vô cùng hoảng sở, hắc y nữ tử bỗng điểm nhẹ đầu ngón chân, thân ảnh quỷ dị chợt chuyển mang theo một tàn ảnh.

Xuy!

Một tay nắm một mảnh góc áo nàng, tàn bạo kéo rách một mảng

Hắc y nữ tử vẫn đang sợ hãi, tiếp tục di chuyển mang theo một mảnh tàn ảnh, kéo dài khoảng cách. Nàng cúi đầu nhìn thoáng qua bên hông thấy một góc áo bị xé rách.

Hắn … Hắn làm sao làm được?

Điều đó không có khả năng…

Phía sau chiếc mặt nạ, khuôn mặt hắc y nữ tử trắng bệch ra, ánh mắt kinh nghi bất định*

*: hoảng loạn không ngừng.

Đường Thiên bất mãn hừ lạnh một tiếng. Trong tay ném xuống một mảnh vải rách. Trong lòng vô cùng bất mãn, vừa rồi lại chậm một chút!

Tỉnh Hào ở ngoài thấy được vô cùng rõ ràng. Kỳ thực là Đường Thiên sau khi hắc y nữ tử di chuyển mới bắt đầu đuổi theo. Đường Thiên không phải dựa vào khinh công, mà là nhờ trong nháy mắt phán đoán ra phương hướng di chuyển của hắc y nữ tử. Từ đó mới hình thành một màn dọa người như vậy.

Trực giác của hắn thực sự quá đáng sợ!

Tỉnh Hào trong lòng vô cùng tán thưởng. Hắc y nữ tử chuyển động cước bộ trong nháy mắt, cả hắn cũng không thấy rõ ràng. Vậy mà Đường Thiên lại có thể phán đoán chuẩn xác phương hướng của nàng.

Ánh mắt Tỉnh Hào nhìn Đường Thiên hiện rõ vẻ tán thưởng.

Đường Thiên một lần nữa cúi xuống thấp, làm bộ dáng nhào tới. Trong mắt hắn thoáng qua một tia quang mang gọi là "Không chịu thua". Vừa rồi thất bại, không hề khiến Đường Thiên có nửa điểm uể oải. Chỉ có ý chí chiến đầu cường liệt, không chịu thua.

Tên kia.. đến tột cùng sẽ phát triển thành cái dạng gì?

Hắc y nữ tử trong mắt hiện lên một tia hoảng loạn. Trong nháy mắt nàng cảm thụ được áp lực cường đại. Nàng trăm triệu lần cũng không có nghĩ đến, khiến nàng cảm thấy áp lực lớn như vậy không phải là Tỉnh Hảo mà là cái tên thiếu niên đến cả tên cũng không biết.

Trong mắt đối phương hiện rõ vẻ không phục, ý chí chiến kiên định, khiên cho nàng khẽ run lên.

Không xong! Vậy mà lại gặp một tên gia hỏa cố chấp như thế!

Lúc này nàng bất chấp mọi thứ, quăng ra con bài chưa lật của bản thân: "Lẽ nào Thiên Cầm bảo khố cũng không thể làm cho các ngươi có hứng thú ngồi xuống nói chuyện?"

Truyện convert hay : Người Ở Rể Rời Núi