Đám nguời máy nằm lăn lóc trên đất như đống sắt rỉ. Mọi nguời thì đều an toàn. Shen: “ Rút lui thôi mọi người.”
Nhanh chóng chạy theo hướng đi cũ, Shen đưa được mọi người tới chiếc xe thiết giáp. Minh Thiện: “Nổ máy đi Nhất Thắng.” Nhưng không có tiếng trả lời, Nhất Thắng vẫn đang ở trong toà nhà. Ái Ngân: “ Cái tên tóc xanh đó làm gì mà lâu vậy ?” Minh Thiện mở thiết bị liên lạc: “Nhất Thắng, có nghe không. Cậu đâu rồi ?” Phía bên kia, Nhất Thắng trả lời bằng giọng nói có phần phấn khởi. Nhất Thắng: “ Cứ rời khỏi trước đi, mình tìm được thứ này hay lắm. Lái xe vòng qua sau toà nhà bên ngoài bức tường, mình sẽ xuống ngay.” Không hiểu Nhất Thắng đang mưu tính gì, Minh Thiện: “ Yên Tử, cậu lái xe ra ngoài đi rồi vòng ra sau cái trại giam này.” Yên Tử: “Được”. Chiếc xe thiết giáp phóng nhanh ra ngoài đâm qua cổng kiểm soát. Lũ drared canh cổng: “Cái khỉ gì vậy, kẻ địch sao ? Báo động.” Trong tiếng loa cùng ánh đèn chớp đỏ cảnh báo, chiếc xe thiết giáp của nhóm Shen đã vòng ra sau trại giam. Từ trên không, Nhất Thắng phóng đoản kiếm có buộc một sợi dây cắm vào thân chiếc xe rồi theo nó mà nhảy xuống cùng một thanh đại kiếm. Một người lính được cứu đã nhận ra ngay đó là vũ khí của Khiêm Bá. Minh Thiện: “ Cậu ở lại để lấy nó sao ?” Nhất Thắng: “ Ai nói, như thế thì lỗ quá rồi. Nhìn nè.” Trên tay cầm một thứ như kíp nổ, Nhất Thắng ấn nút kích hoạt và… BÙM. Trại giam phát nổ, toà nhà kiên cố tưởng chừng không thể phá vỡ bỗng đổ sụp. Yên Tử vội cho xe lui ra xa, Nhất Thắng: “ Xoá sạch dấu vết trước đã, vì chúng ta chưa được về vội đâu.” Dứt lời Nhất Thắng đưa lên một mẫu giấy, đó là kế hoạch chế tạo Drabot ngay tại DradCity để dễ bề xâm lược.
Nhóm Shen tìm một hang động để nghỉ ngơi vì không thể di chuyển khơi khơi trong lòng kẻ địch mãi được. Shen nói với những người vừa được cứu: “Hy vọng các bạn sẽ giúp chúng tôi.” Jhon:” Dĩ nhiên rồi, chúng tôi được cứu không phải là để về nhà nghỉ ngơi mà là tiếp tục chiến đấu chống kẻ thù mà.” Sau đó Jhon đưa tay ra và bắt tay Shen.