Nhận nhiệm vụ nguy hiểm là mở lồng cho con Sa Xích Thú hung bạo, Nhất Thắng như đang đem sinh mạng đùa cợt với tử thần.
Và cửa lồng được mở, Nhất Thắng vội lao nhanh ra cánh cửa nơi mà Shen và Minh Thiện đang đợi ở đó. Phía sau, Sa Xích Thú đã ra khỏi cái lồng và đang đuổi theo Nhất Thắng. Biết mình phải làm gì, Nhất Thắng: “ Mau đóng cửa đi, nhanh !”. Shen không hiểu Nhất Thắng đang nói điều ngu ngốc gì thì Minh Thiện đã nhanh chóng ấn nút đóng cửa rồi vỗ vai Shen, Minh Thiện: “Đừng lo, cậu ta sẽ an toàn thôi. Tránh xa nơi này ra.” Shen tin tưởng Minh Thiện, cùng cậu lui ra đứng trên một cột trụ dẫn điện trong nhà máy nhìn cánh cửa đang hạ dần với một hy vọng Nhất Thắng sẽ ra khỏi trước khi cửa hoàn toàn đóng lại.
Nhất Thắng đang chạy trước miệng của tử thần khi con Sa Xích Thú đang rượt đuổi phía sau cùng cánh cửa sắp đóng hoàn toàn. Nhưng Nhất Thắng không thể đến kịp cánh cửa nữa bởi một viên đá văng trúng chân cậu. Nhất Thắng ngã quỵ: “ Chết tiệt nhở ? Tưởng mình nhanh vậy mà…” Trong hoàn cảnh tiệt vọng nhất của con người thì Nhất Thắng lại bình thản ngồi dậy. Cậu biết rõ chỉ có bản thân mình mở lồng cho Sa Xích Thú thì mới có tỉ lệ sống, còn nếu người khác thì tỉ lệ đó là Zero.
Bên ngoài, Minh Thiện lo lắng không yên: “ Tên này thường ngày nhanh lắm sao bây giờ lại chậm như rùa thế ?” Shen: “Xuống cứu cậu ta thôi !” Shen sau đó chuẩn bị nhảy xuống thì bỗng nhận ra hình ảnh một người xuất hiện trước cánh cửa dần khép, đó là Yên Tử. Nhất Thắng bất ngờ: “Sao không đợi ? Vô đây làm…” Nhưng Yên Tử đã ngắt lời, cô gái mạnh mẽ nhất Thục Đông đã rơi nước mắt. Yên Tử: “Cái tên ngốc nhà anh, không có gì chơi hết hả ?” Nhất Thắng như chết lặng rồi cúi mặt xuống và mỉm cười, đó là cảm giác khó tả đang diễn ra trong long Nhất Thắng. Đột ngột một sợi xích quấn quanh người Nhất Thắng, đó là sợi xích của Yên Tử. Yên Tử nhanh chóng kéo Nhất Thắng ra khỏi chỗ chết. Shen và Minh Thiện nhanh chóng đỡ Nhất Thắng. Nhất Thắng:” Nhanh chạy đi, cánh cửa này không bền như cái lồng nhốt Sa Xích Thú đâu.” Cả nhóm liền lập tức ra xa khỏi đó.Cánh cửa khép lại nhưng đã vội bật tung ra, con Sa Xích Thú gào thét làm kinh động cả nhà máy. Những nhân viên Drared vội cầm bình chữa cháy, sung gây mê, gậy điện,… tấn công con quái vật nhưng vô dụng. Con Sa Xích Thú bắt đầu phá nát những gì nó thấy và đè bẹp những gì nó đi qua. Nhanh chóng xuất hiện, những chiếc xe chở đầy kim loại lỏng đang chuẩn bị phun vào con quái vật một lần nữa. Nhưng từ phía xa, Jhon cùng những người lính đã lên đạn cho những khẩu súng xung lực và bắt đầu bắn phá những chiếc xe Drared đó. Kim loại lỏng tràn ra, không những không làm gì được Sa Xích Thú mà còn khiến những chiếc xe bọc thép vừa tiến vào bị kẹt lại.
Không còn gì phải lo ngại, Shen cùng mọi người lên xe và ra khỏi DradCity bằng cây cầu băng của Ái Nhân và cũng không phiền khi A Vân kích điện phá huỷ toàn bộ dây chuyền cầu từ trường của địch. DradCity không còn lối vào cũng như lối ra.