Chiến Thần Phong Vân

Chương 1252




**********

Từ Lam Khiết lo lắng nói: "Huyền Tần, anh... anh là trụ cột quốc gia, cho nên, anh tuyệt đối không thể ngã xuống." "Nếu như anh ngã xuống, Đại Hạ cũng sẽ khuynh đảo." "Nếu như thật sự xảy ra chuyện bất đắc dĩ... anh hãy bảo vệ tính mạng của bản thân trước, có đất nước, mới có gia đình."

Diệp Huyền Tần cười an ủi: "Lam Khiết, cứ yên tâm." "Hôm nay, anh và Tiểu Quân Quân, sẽ đều bình an vô sự."

Cùng lúc đó,

Tin Thần Soái ban bố lệnh Long Vương khiến Đại Hạ chấn động.

Thậm chí còn có không ít phản ứng trên toàn thế giới.

Từ trước đến nay, đây là lần đầu tiên Thần Soái ban lệnh Long Vương.

Rốt cuộc là người nào, đáng để Thần Soái ban lệnh Long Vương?

Đáp án rất nhanh đã được công bố.

Kẻ thù của Thần Soái, đều bị bao vây trên tòa cao ốc thương mại.

Tổng cộng năm người, trong đó có bốn tên mạnh cấp vị Chiến Thần.

Bọn hắn bắt một bé gái.

Theo tin tức đáng tin, Thần Soái sẽ đích thân đến tòa cao ốc thương mại để đối phó với kẻ thù.

Trong lúc nhất thời, đám đông tuôn ra hướng về phía tòa cao ốc thương mại, bao vây lấy ba tầng tòa cao ốc, đều muốn một lần được thấy phong thái của Thần Soái.

Tầng trên cùng của tòa cao ốc thương mại, đang có Yamano Ichiro và bốn vị Chiến Thần bảo vệ, bốn tên

Ninja.

Lúc này, Yamano Ichiro không ngừng tức giận. Vạn lần không thể ngờ, Thần Soái vậy mà vẫn còn sống.

Thậm chí còn vì mình mà ban bố "lệnh Long Vương. Tên Sát Thần Bạch Khởi đáng chết lừa mình!

Nhưng, cũng may trong tay mình còn có con tin. Chỉ cần Thần Soái không phải là kẻ vô tình máu lạnh thì mình liền có thể sống sót.

Ầm ầm ầm!

Tiếng nổ vang rền của một đoàn máy bay trực thăng, từ trên không trung xa xa truyền đến.

Không lâu sau, một chiếc máy bay trực thăng nhanh chóng bay đến, cuối cùng lơ lửng ở tầng trên cùng của tòa cao ốc thương mại.

Máy bay trực thăng mở cửa, một người đàn ông trực tiếp nhảy xuống. Hơn ba mươi mét, chớp mắt liền biến mất.

Người đàn ông có dáng người cao ráo, mạnh mẽ, mái tóc dài phất phơ, hai tay đặt sau lưng, tác phong nhanh nhẹn.

Đôi mắt sâu thẳm, làm lộ ra phong thái của bậc quân vương thiên hạ,

Đám người bị áp chế đến không thở nổi.

Đám người hai mắt rực cháy, vẻ mặt điên cuồng.

Vị này, chính là thần tượng của bọn họ, Thần Soái! Diệp Niệm Quân nhìn thấy Diệp Huyền Tần, kêu khóc: "Bố ôm, con muốn bố ôm." "Con không thích mấy chủ xấu xa này, bố ôm Quân

Quân."

Ngậm miệng!

Yamano Ichiro lập tức bịt miệng Diệp Niệm Quân: "Con dám kêu bừa, tao cắt cổ họng mày."

Diệp Huyền Tần vừa tức giận vừa đau lòng.

Nhưng, anh không thể biểu hiện ra trước mắt mọi người.

Hiện tại anh là đại biểu, là hình ảnh của Đại Hạ. Nhất định phải ổn định, cảm xúc không thể quá khích.

Anh ra vẻ bình tĩnh nói: "Quân Quân, đừng nghịch." "Đợi chút nữa bổ dẫn con đi ăn kem con thích ăn nhất, được không?"

Diệp Niệm Quân nhẹ nhàng gật đầu, gật đầu buồn bực nói: "Dạ, Quân Quân nghe bố"

Diệp Huyền Tần nhìn về phía Yamano Ichiro: "Thả người ra, cho bọn mày một con đường sống." "Nếu không, giết hết."

Ngậm miệng!

Hai mắt Yamano Ichiro đỏ hoe, nghiến răng nghiến lợi: "Bây giờ, lập tức, lập tức bố trí máy bay cho bọn tao, đưa bọn tao về Nhật Bản. "Nếu không, bây giờ ta sẽ ném nó xuống dưới."

Ôi.

Diệp Huyền Tân thở dài: "Đần độn không hiểu, thật đáng thương đáng tiếc."

Yamano Ichiro: "Mẹ mày nói nhảm ít thôi." "Rốt cuộc là thả bọn tao đi, hay là đem con mày đi chân, tranh thủ thời gian mà chọn đi."

Diệp Huyền Tần lắc đầu: "Xin lỗi, mày không có tư cách uy hiếp tạo."

Diệp Huyền Tần lắc tay một cái, một thanh kiếm dài từ trong tay áo trượt xuống, cuối cùng bị anh nắm chặt trong tay. Trên chuôi kiếm, một chữ "Rồng" lóng lánh phát sáng, xuyên thẳng vào mắt người nhìn.

Kiếm Long Vương.

Vũ khí tay sai của Thần Soái.

Truyền rằng thanh kiếm này được chế tạo từ huyền thiết nghìn năm, sức mạnh vô địch, cực kỳ sắc bén, nên được coi như thanh kiếm số một thiên hạ.

Chỉ là, chỉ ở chiến trường, Thần Soái mới sử dụng thanh kiếm này.

Người ngoài chưa từng tận mắt chứng kiến Thần Soái đích thân thi triển kiếm này.