Chiến Thần Phong Vân

Chương 1258




Anh mơ hồ cảm giác được một luồng linh khí tòa ra từ chỗ sâu trong hang núi.

Chân núi đã sớm bị quân thủ đô của Tham Lang vây lại.

Giờ phút này, Tham Lang đang ngồi xổm ở cửa hang, nhắm mắt nghỉ ngơi.

Sắc mặt cậu trắng bệch, cơ thể trở nên cứng ngắc, rõ ràng là trúng độc.

Một quân y đang chữa thương cho Tham Lang.

Nhìn thấy Diệp Huyền Tần, Tham Lang vô thức muốn đứng lên.

Diệp Huyền Tần vội đưa tay đè bả vai cậu xuống: "Đừng nhúc nhích" "Vết thương thế nào rồi?"

Tham Lang khó khăn cười nói: "Không việc gì đâu, anh không cần lo lắng." Diệp Huyền Tán bắt mạch cho Tham Lang, sau khi xác nhận cậu không có gì nguy hiểm cuối cùng cũng buong duoc noi lo lang. "Nói cho tôi biết, Sát Thần Bạch Khởi mấy chiêu thi thắng cậu?"

Tham Lang thở dài liên tục: "Haiz, em vô dụng, không đỡ nổi ba chiều của đối phương "

Ba chiêu!

Diệp Huyền Tần nghiêm túc.

Tham Lang là Chiến thần Địa Giai.

Mà sau khi Sát Thần Bạch Khởi bị mình đánh trọng thương thì thực lực đã rơi xuống Chiến thần Huyền

Giai.

Ông ta không thể là đối thủ của Tham Lang. Nhưng hiện tại, ông ta chỉ dùng ba chiêu đã thắng

Tham Lang.

Chỉ có một lý do: Ông ta hấp thu linh khí, khối phục thực lực.

Thậm chí còn có khả năng tiến bộ hơn.

Ông ta bây giờ, thực lực cao nhất có thể là Chiến thần Thiên Giai đỉnh cao.

Diệp Huyền Tần vôi nói: "Cậu dẫn theo người canh cửa hàng, tôi đi vào gặp Sát Thần Bạch Khởi

Anh!

Tham Lang gọi Diệp Huyền Tấn: "Em đã nói đói cảm từ Lang Vương đến đây tụ họp, nếu không thì để đội cảm từ Lang Vương đi tiêu diệt Sát Thần Bạch Khởi di."

Cậu biết bây giờ căn cơ Diệp Huyền Tấn bị hao tổn, tuyệt đối không có khả năng là đối thủ của Sát Thần Bạch Khởi.

Nếu anh muốn thắng Sát Thần Bạch Khởi thì chỉ có thể hao tổn căn cơ, bộc phát thực lực đình cao.

Nhưng nếu nói như vậy thì sau này Thần Soái sẽ hoàn toàn bị phế bỏ.

Diệp Huyền Tần trịnh trọng lắc đầu: "Chờ không kịp nữa rồi." "Bây giờ nếu kéo dài thêm một giây thì xác suất Sát Thần Bạch Khởi đạt được Vương cảnh sẽ lớn hơn một chút." "Một khi ông ta đạt được Vương cảnh thì khó tránh khỏi cảnh Đại Hạ bị ông ta chèn ép... Đến lúc đó, cho dù Thần Soái tôi còn sống thì còn có thể thể nào?".

Tham Lang im lặng.

Cậu biết Diệp Huyền Tần nói sự thực. Đối với Đại Hà bây giờ mà nói,

Lựa chọn tốt nhất chính là bị sinh Thần Soái, diệt trừ Sát Thần Bạch Khởi.

Thần Soái, có khả năng ngã xuống hôm nay.

Nhận ra điều này khiến tâm trạng Tham Lang vô cùng bị thương.

Diệp Huyền Tần nhặt đèn pin lên, nhanh bước tiến vào hang núi.

Hai mắt Tham Lang phiếm hồng.

Cậu biết Diệp Huyền Tần đi vào có khả năng rất lớn là không thể đi ra.

Cậu đứng dậy, kinh cần chào theo nghi thức quân đội tiêu chuẩn. "Anh yên tâm! Sau này em sẽ lấy mạng bảo vệ an toàn của anh và Đại Hạ"

Trong hang núi là một mảnh đen kịt, mùi nấm mốc khó ngửi tràn ngập, khiến người ta ngạt thở.

Hai bên hành lang rất dài là vô số phòng trận bảo

Trong đó cất giữ vô số thiên tài địa bảo.

Tuy nhiên, Diệp Huyền Tần không có lòng dạ đề ý những thứ này,

Hiện tại trong đầu anh chỉ có một chấp niệm: Tìm Choong

Sát Thần Bạch Khởi, giết chết ông ta

Đi hơn nửa giờ, cuối cùng Diệp Huyền Tấn cũng đến cuối đường.

Cuối đường không phải mò linh thạch trong tưởng lượng của Diệp Huyền Tần, mà là một cánh cửa lớn nang ně khép kín.

Một bóng người áo trắng, ngồi dưới cửa lớn, hai mắt nhắm nghiền, hít thở đều đặn.

Bóng áo trắng này chính là Sát Thần Bạch Khởi. Phía sau cánh cửa lớn nặng nề không ngừng tòa ra linh khí.

Sát Thần Bạch Khởi chắc là đang hấp thu linh khí.

Diệp Huyền Tần cảm nhận rõ ràng được,

Sát Thần Bạch Khời vô hình trung phóng ra uy áp mạnh hơn rất nhiều so với trước kia.

Điều này nói rõ rằng thực lực ông ta đã hoàn toàn khôi phục, thậm chí còn tăng thêm.

Sát Thần Bạch Khởi chậm rãi mở mắt ra. "Thật không ngờ mày trúng hàn sương độc của tao mà vẫn có thể thoát khỏi vụ no." "Như thế cũng tốt, tạo đang muốn tự tay giết mày, làm nên uy danh hiển hách của tao