Chiến Thần Phong Vân

Chương 1288




Người đàn ông kia chính là quân chủ của bộ đội đặc chủng chống vượt tường lửa.

Ôi đệch! Sao chúng tôi lại chọc phải nhân vật thần thánh này chứ!

Để xử đẹp mấy tên đầu đường xó chợ chúng tôi mà phải gọi đến cả bộ đội đặc chủng chống vượt tường lửa thì quả thực là quá lãng phí.

Giết

Người dẫn đầu cao giọng hô lớn.

Đám lưu manh liền vô thức quỳ xuống đất: “Xin tha mạng...

Còn chưa dứt lời, tiếng súng đã liên tục nối tiếp nhau vang lên.

Đám lưu manh bị bắn thành cái sàng ngã rạp trong vũng máu.

Hòa Mạnh Trường cùng Thiên Hành Quân bước ra khỏi quán bar. “Cậu Thiên này, để tôi kêu người đưa cậu về.” "Được.” Thiên Hành Quân nhận lời: “Đúng rồi, còn có chuyện này nữa. "Diệp Huyện Tân căn bản đã bị... hiện giờ hắn là đang dưỡng thương ở Kính Lang “Ở trong Kinh Lang thì anh cũng không có cơ hội ra tay nên nhất định phải dẫn dụ anh ta ra ngoài.” "Cậu có cách dụ anh ta ra ngoài?”

Hòa Mạnh Trường cười đáp: "Chuyện này thì anh cứ yên tâm đi, tôi đã sớm lên kế hoạch sẵn sàng rồi. "Cậu chỉ cần đợi tin tức tốt của tôi là được “Được!"

Thiên Hành Quân cười cười rời đi. rồi.”

Sau khi Hòa Mạnh Trường trở lại xe quân dụng, phó quan của anh ta liền đưa cho anh ta một xấp tài liệu: "Anh Hòa, đây chính là thông tin mạng lưới quan hệ của Diệp Huyền Tần mà anh kêu tôi thu thập. Mời anh xem qua! "Được!"

Hòa Mạnh Trường nhận lấy bắt đầu tỉ mỉ xem xét. Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net

Lát sau, anh ta liền chỉ vào cái tên “Trình Bắc Phong", nói: "Điều Trình Bắc Phong đến Thủ đô làm việc. “Đã rõ!"

Trình Bắc Phong chính là anh trai ruột của Trình Hạ Anh ta hiện đang làm việc ở quân khu Bắc Cương, là

Vũ. người tài hiếm có trong quân sự, giờ cũng đã lên đến thượng tá

Anh ta muốn lợi dụng Trình Bắc Phong để cậu ta dẫn dụ Diệp Huyền Tân ra khỏi Kinh Lang.

Anh ta biết Diệp Huyền Tần vẫn luôn đối đãi với Trình Hạ Vũ như em gái ruột nên nếu anh trai ruột của Trình Hạ Vũ - Trình Bắc Phong xảy ra chút chuyện “ngoài ý muốn thì Diệp Huyền Tần chắc chắn sẽ ra mặt.

Anh ta không ra tay với Từ Khiết Lam và Diệp Niệm Quân là bởi anh ta vẫn luôn kiên trì giữ vững nguyên tắc "không liên luỵ đến người nhà.”

Mà Trình Hạ Vũ cũng như Trình Bắc Phong đều không có quan hệ máu mủ với Diệp Huyền Tân cho nên anh ta mới dám ra tay không chút kiêng nể như vậy. Chỉ là anh ta lại không biết Diệp Huyền Tần vốn không tu dưỡng ở Kính Lang mà thậm chí còn đã thắng lên vương cảnh.

Lúc này, anh còn đang điều tra việc đội lính đánh thuê Báo Biển bị tiêu diệt ở tòa lưu trữ hồ sơ bí mật quốc gia. "Chị, chị đừng ăn nữa, chị theo em, em mời chị ăn một bữa ra trò."

Trình Hạ Vũ kích động xông vào nhà Từ Khiết Lam. Từ Khiết Lam còn đang đút cơm cho Diệp Niệm Quân liền ngừng tay lại. “Cá Nhỏ, đang yên đang lành sao bỗng nhiên lại muốn mời chị đi ăn rồi."

Trình Hạ Vũ đáp: "Chị biết anh trai em đang công tác ở Bắc Cương chứ. “Hôm nay anh ấy bỗng nhiên được điều chuyển đến công tác ở thủ đô. “Nên anh trai em đặc biệt mời bọn chị bữa cơm để cảm ơn bọn chị đã chăm sóc em những ngày qua a Từ Khiết Lam cười đáp: "Chúc mừng em nhé, Cả Nhỏ." "Sau này có anh em ở Thủ đô với em rồi, em sẽ không còn cảm thấy cô đơn nữa rồi."

Trình Hạ Vũ cười hì hì rồi ôm Diệp Niệm Quân lên: “Tiểu Quân Quân, mau gọi dì nào." "Dì mua cho con thạch hoa quả con thích ăn nhất nhé."

Diệp Niệm Quân: “Chị ơi, em muốn ăn KFC.

Trình Hạ VŨ: “Hahaha, không hổ là cháu gái ruột của dì, cái miệng cứ ngọt xớt ấy.” “Không thành vấn đề, chị đây mua cho em cả cửa hàng KFC để em ăn cho thỏa nhé."

Không lâu sau, bọn họ đã đến được điểm hẹn: Khách sạn Kinh Thái.

Anh trai Trình Hạ Vũ - Trình Bắc Phong, đã đợi sẵn ở trong phòng riêng sang trọng nhất của khách sạn.

Anh ấy là một chàng trai có làn da ngăm ngăm, tuổi tác cũng không lớn lắm. Vừa thấy Từ Khiết Lam, Trình Bắc Phong liền không chút do dự quỳ một chân xuống. "Trình Bắc Phong thuộc chiến khu Bắc Cương xin chào Thần Soái phu nhân”

Đối với hàng nghìn hàng vạn chiến sĩ Đại Hạ, thần soái cùng với gia đình của người đều là những người có công lớn với quốc gia, bọn họ nhất định phải dùng cả tính mạng bảo vệ bọn họ.

Gặp mặt bọn họ nhất định phải hành lễ bái kiến.