Sau khi rơi xuống đất, chiến thân Côn Luân không ngừng hộc máu, lục phủ ngũ tạng dường như đều bị đập vỡ
Bảy vị cường giả cấp Vương nói không sai, thực lực của bọn họ quả nhiên đã tăng lên mấy chục lần,
Bất kể tốc độ hay là thể lực.
Chiến thần Côn Luân gian nan bò dậy, với
cùng sa sút
Ông ta biết, nếu cứ đối đầu với họ thì hôm nay chính mình sẽ ngã xuống tại đây.
Không còn cách nào khác, chỉ có thể chạy tron
Nhưng quan trọng là tốc độ của mình không kịp bọn họ, chỉ sợ có trốn cũng trấn không thoát
Ông ta liếc nhìn về phía hơn một ngăn chiến sĩ tinh anh của Đại Hạ
Hiện giờ chỉ còn cách duy nhất là lấy chiến sĩ Đại Hạ làm bia đỡ đạn cho mình để mình tranh thủ một ít thời gian sống sót
Ông ta giận dữ hét lên: “Toàn thế chiến sĩ Đại Hạ nghe lệnh.
"Hôm nay, thời khắc chúng ta đền đáp cho
tổ quốc tới rồi."
“Cho dù mất mạng ở đây cũng không thể để quân địch bước vào đất của tổ quốc nửa bước "Dùng máu thịt của chúng ta xảy thành một
bức tường thành
Hơn một ngàn chiến sĩ tinh anh của Đại Hội luồn quyết tâm chiến đấu
Hiện giờ cần phải lấy mạng bảo vệ tổ quốc. đương nhiên bọn họ không nói hai lời
"Giết quân địch, bảo vệ Đại Hạ
Xông lên!”
Chiến sĩ Đại Hạ giống như bị tiêm máu gà, điên cuồng tấn công về phía quân địch Băng
Quốc.
Cho dù biết rõ minh không phải đối thủ của
chúng.
Cho dù biết rõ mình sẽ chết
Tốc độ của họ cũng không chậm lại chút
nào. Thiên Hành Kiện đang định tiến lên phía
trước,
Chiến thần Côn Luân lại bằng nhiên dùng ảnh mất ra hiệu, ngăn cản cậu ta.
Trái tim Thiên Hành Kiện nhảy lên một chút,
Xong rồi, không phải cha cũng không ngăn được tướng quân Mạnh Hải Phong chứ
Quả nhiên, chiến thân Còn Luân vọt tới bên người Thiên Hành Kiện, bắt lấy cánh tay cậu ta điên cuồng chạy trốn về lãnh thổ Đại Hạt
Cái gì!
Chiến sĩ Đại Hạ kinh ngạc sững sở.
Thủ lĩnh xúi giục chúng ta đấu tranh anh dũng bỏ cả mạng sống, mà ông ta lại chạy trốn.
Ông ta chỉ muốn dùng mạng sống của chúng để ông ta tranh thủ một ít thời gian chạy trộn mà thôi
Ông ta muốn hy sinh chúng ta vì chính bản
thân ông ta l
Giờ phút này, ý chí chiến đấu của họ đã sụp đổ, lực chiến đấu lập tức giảm xuống.
Bảy vì cu | giả cấp Vương cùng với chiến sĩ Băng Quốc trong chớp mắt đã giết được mấy trăm chiến sĩ Đại Hạ.
Hiện giờ, Đại Hạ còn sót lại một trăm chiến sĩ dựa vào nơi hiểm yếu chống lại.
Giờ phút này, quan chiến Diệp Huyền Trân vận luôn nấp trong chế tối đang tức giận siết chặt tay
Anh phóng xuất ra khi kình vương giả đập nát mấy tảng đá bên cạnh.
Chiến thân Côn Luân sợ chiến đấu, chạy trốn còn chưa tính, còn muốn hơn một ngành chiến sĩ Đại Hạ làm bia đỡ đạn cho ông ta
Ông ta chính là sự sỉ nhục của Đại Hạ
Nhìn chiến sĩ Đại Hạ bị chém giết gần hết, Diệp Huyền Tẫn không chút do dự nhảy lên
Hiện giờ, chiến thân Côn Luân đã thành công dân lực lượng chiến đấu mạnh nhất của đối phương ra,
Đây cũng là lúc anh nên xuất hiện.
Cú nhảy này của anh đã bay lên vài trăm mét,
Cuối cùng vững vàng dừng lại trên chiến
trường.
Anh rớt xuống giống như một quả bom nổ mạnh khiến cho mấy chục tướng sĩ Băng Quốc, thậm chí cả hòn đảo nhỏ rung động mãnh liệt. “Cường giả cấp Vương rơi xuống, khí chất của anh làm mọi người sợ hãi,
Chiến sĩ Băng Quốc và Đại Hạ không tự chủ được mà tạm ngừng chiến đấu, kinh hồn táng đảm ngước lên nhìn.
Ngay cả chiến thần Còn Luân và Thiên Hành Kiện đang ra sức chạy trốn cùng với bảy vị cường giả cấp Vương đang liều mạng đuổi theo cũng theo bản năng dừng chân xoay
người nhìn qua.
Là một người đàn ông đeo mặt nạ mặc
trang phục dạ hành.
Không thấy rõ khuôn mặt, không biết tên
tuổi, cực kỳ thần bí.
Nhưng có điều có thể xác định.
Dựa vào khi chất trên người anh xuất ra đây là một vị cường giả cấp Vương. Hơn nữa thực lực tuyệt đối mạnh hơn chiến
thân Còn Luân.
Chiến thần Còn Luân và Thiên Hành Kiện
hại mặt nhìn nhau.