Chiến Thần Phong Vân

Chương 1701




Mặc dù quan tài đã được chôn dưới đất một thời gian rồi nhưng màu đỏ bên ngoài vẫn tươi sáng, giống như một lớp máu tươi. Trên quan tài, còn kèm theo mấy chữ “Người khô”. Mấy người của âm phủ vừa bị hút vào hố sâu hình như cũng bị quan tài đỏ hút cạn sức sống nên mời biến thành thấy khô

. Quan tài đỏ rất quái dị, bản thân nó cũng mang uy thế mạnh mẽ khiến người ta sợ hãi. Người âm phủ đều bị ép quỳ dập đầu xuống đất không dám nhìn thắng, tất nhiên cũng bao gồm cả chủ tế đàn tế thứ chín, Cầu Thiên Nhẫn và Lý Hồng Phúc.

Mạnh mẽ như Diệp Huyền Tần cũng cảm nhận được một luồng cảm giác uy hiếp từ quan tài đỏ. Có lần, Diệp Huyền Tần đã nghi chẳng lẽ người trong quan tài kia đã vượt qua cảnh giới tuyệt điện? Vượt qua cảnh giới tuyệt điện, vậy là tiên sao? Đối phương là tiên sao?

Do là linh thủ nên Hổ Vương bẩm sinh đã có cảm giác rất nhạy cảm, cảm giác nguy hiểm mà nó cảm nhận được từ quan tài đỏ rất mạnh, nó sợ hãi cuộn thành một khối, run lẩy bẩy. Độc Lang tức giận vô một cái lên đầu Hổ Vương: “Cái đồ bỏ đi này, mày sợ cái gì chứ!”

“Có ông nội là hậu thuẫn phía sau mày, tao có thể để người khác làm người bị thương sao?” Do chỉ có một hậu duệ duy nhất nên lúc này có thể không sợ trời không sợ đất. Quan tài đổ kia sau khi nổi lên liền xoay tròn.

Mấy phút sau, chiếc quan tài ngừng xoay, đầu quan tài hướng về phía đám người Cầu Thiên Nhẫn và Lý Hồng Phúc lắc lư không ngừng. Cuối cùng, quan tài chỉ thẳng về phía Diệp Niệm Quân. Cầu Thiên Nhẫn hoài nghi không hiểu nói: “Xin hỏi ý của Cầu Bá Vương là gì vậy a?”

Quan tài giống như bị chọc giận, lại lắc lư rồi rơi xuống hố.

Tại hiện trường lại nổ ra một trận động đất nhỏ khác.

Lý Hồng Phúc liền nói: “Xin hỏi Cầu Bá Vương có phải ngài muốn chúng tôi hiến tế cô bé này cho ngài không?”

Quan tài đỏ liền dừng lại, không đập mặt đất nữa. Lý Hồng Phúc liền túm lấy cổ áo Diệp Niệm Quân, đi về phía quan tài đỏ, ông ta vứt Diệp Niệm Quân lên quan tài đỏ.

Diệp Niệm Quân bị dọa, sợ hãi khóc thành tiếng, tức giận giãy giụa. Nhưng con bé chỉ một cô bé, sao có thể thoát khỏi nanh vuốt của Lý Hồng Phúc. Vào thời khắc quan trọng, vẫn là Cầu Thiên Nhẫn ngăn Lý Hồng Phúc lại: “Cầu Bá Vương, tuyệt đối không được đâu ạ.”

“Đứa con nít này là nhân tài võ thuật ngàn năm mới gặp, tôi định bồi dưỡng con bé thành đàn chủ của đàn tế thứ chín của tôi, thậm chí là tổng đàn đàn chủ, phát triển tổng đàn của tôi.”

“Cô ta là tương lai của âm phủ, không thể hiến tế được đầu a.” Quan tài đỏ “giận dữ, lại điên cuồng đập mặt đất. Lý Hồng Phúc vội vàng nói: “Cầu Bá Vương đừng tức giận! “Tôi sẽ hiến tế Diệp Niệm Quân “Cầu Thiên Nhẫn, tôi thấy anh đúng là lão già hồ đồ.

“Cầu Bá Vương rời núi, thiên hạ ai cũng tranh giành: Ông ấy, mới là tương lai của âm phủ chúng ta.

Lấy tương lai của âm phủ giao phó cho một con ranh con, thật quá ấu trĩ Ông ta cướp lấy Diệp Niệm Quân, đi về phía quan tài đồ.

Là thời điểm của một cuộc chém giết lớn: Đúng lúc ngàn cân treo sợi tóc thì Diệp Huyền Tần bay vút lên trời, đồng thời phóng ra nhiều khí kình đại dương.

Khi kình đại dương nhanh chóng bao trùm khắp hiện trường.

Lý Hồng Phúc bị khí kình của Diệp Huyền Tần đánh bay khỏi chỗ, Diệp Niệm Quần thì được khí kình mang vào lòng Diệp Huyền Tần.

Diệp Niệm Quân vẫn chưa hoàn hồn, đến lúc phát hiện là Diệp Huyền Tần, Diệp Niệm Quân liền òa khóc “Ba, con rất nhớ ba.

Diệp Huyền Tân mặt đầy áy náy: “Tiểu Quân Quân, ba xin lỗi, là ba đã chưa bảo vệ tốt cho con!”

“Yên tâm đi, có ba ở đây, không ai dám bắt nạt con đâu.

Độc Lang cũng đau lòng nói: “Tiểu Quân Quân, con xem chú Độc Lang mang quà gì cho con này.”