Chiến Thần Phong Vân

Chương 1710




Diệp Huyền Tần sắp không thể nào chống cự thêm được nữa.

Anh không thể nào chấp nhận kết quả này.

Chính là cái chết của nhóm người này.

Hôm nay, nhóm người chống đỡ vận mệnh của Dai Ha.

Nếu như bọn họ cũng chết đi.

Vậy thì cũng khó mà có thể giữ được Đại Hạ!

Hôm nay, thật sự Đại Hạ sẽ diệt vong, để cho Âm Ti cầm quyền hay sao?

Tôi không phục!

Độc Lang và Hồ Vương nhìn nhau, khẽ gật đầu, dường như là đã đưa ra một quyết định cực kỳ khó khăn.

Hai người đồng thời bộc phát ra kình khí đại dương, chống đỡ năng lượng mây đen của Cầu Bá Vương.

Độc Lang và Hồ Vương, Đã cùng nhau đạt đến thành tựu tuyệt đối. Thuộc tính năng lượng của bọn họ có thể bổ sung cho nhau.

Sau khi hai người kết hợp kình khí đại dương đã tạo ra hiệu quả cộng dồn vô cùng to lớn.

Lại không hề yếu hơn kình khí đại dương của Diệp Huyền Tần chút nào.

Độc Lang hét lớn: “Anh à, anh mau đi đi!”

“Chúng tôi sẽ thay anh gánh vác mảnh thiên địa này.”

Hổ Vương: “Hồng hống hống!”

Nó cũng đang thúc giục Diệp Huyền Tần rời khỏi Diệp Huyền Tần: “Sống thì cùng Sống, chết cùng đây. chết.”

“Tôi cũng đâu phải là người tham sống sợ chết Độc Lang: “Anh à, bây giờ anh không phải chỉ đại diện cho chính bản thân anh đâu!”

“Anh chính là đại diện của Đại Hạ, là của hàng nghìn con dân Đại Hạ.”

“Lại càng là đại diện cho vợ và con của anh!”

“Cho nên, anh tuyệt không thể xảy ra chuyện được. Anh không thể để phụ lòng tất cả mọi người được.

Hổ Vương: “Hồng hống hống!”

Nó như đang giao phó lại di chúc cho Diệp Huyền Tần vậy, Muốn Diệp Huyền Tần chăm sóc thật tốt cho anh chị em của nó trên thần sơn, cùng với tám bà vợ củanó!

Diệp Huyền Tần trầm mặc, Anh biết những gì mà Độc Lang nói chính là sự Nếu giờ phút này mà anh hành động theo cảm Thì không những tất cả bọn họ đều phải chết, Mà Đại Hạ cũng có thể sẽ bị diệt vong!

Chưa kể là còn có vợ và con gái của anh.

Hôm nay, lựa chọn sáng suốt nhất của anh chính là rời khỏi đây.

Anh cố nén sự đau thương trong lòng, nói: “Mọi người cứ yên tâm.”

“Chỉ cần tôi không chết, thì chắc chắn tôi sẽ khắc sâu mối thù này trong lòng.”

“Cho đến khi có thể diệt trừ được người cuối cùng của Âm Ti thì mới dừng lại!”

Được lắm!

Độc Lang sảng khoái cười to: “Em chờ anh xuống Âm Ti tìm em để báo tin vui!”

Ngay khi Diệp Huyền Tần chuẩn bị rời đi.

Thì Cầu Bá Vương lại hừ lạnh: “Muốn chạy trốn sao?”

“Cậu đã hỏi ý kiến của tôi chưa?”

“Hôm nay, tất cả các người đều phải chết!”

Chiếc quan tài màu đỏ bỗng nhiên rơi xuống, đập mạnh lên lớp bảo vệ được tạo ra từ kình khí đại thật dương của đám người Độc Lang.

Sức mạnh của chính chiếc quan tài màu đỏ đó, Cũng không phải là thứ mà lực lượng do năng lượng mây đen phóng ra có thể so sánh cùng. Đám người Độc Lang bất ngờ gặp phải sự chèn ép của lực lượng cường đại hơn, Không thể chịu được mà gần như quỳ xuống, không ngừng ho ra máu, Thậm chí cả xương chân của lão trưởng thôn đích xương bắp chân cũng dần bị nghiền nát.

Ở hiện trường, Diệp Niệm Quân chính là người nhỏ tuổi nhất Đã sớm bị đè đến nghẹt thở, trải qua cơn sốc.

Vô liêm sỉ, đúng là vô liêm sỉ mà!

Diệp Huyền Tần cắn răng chống cự nhưng mà vẫn không thể làm gì.

Anh cứ chết đi như vậy sao?

Đại Hạ cứ như vậy mà bị diệt vong sao?

Người của Âm Ti muốn thống trị cả thiên hạ sao?

Một chuỗi những câu hỏi hiện lên khiến cho Diệp Huyền Tần cảm thấy suy sụp rồi rơi vào tuyệt vọng!

Thật là Vào đúng thời điểm quan trọng này, bỗng nhiên truyền đến tiếng thở dài.

Âm thanh này dường như được truyền đến từ phía chân trời, Lại giống như phảng phất ở bên tại của mọi người, vô cùng chói tai.

Sau khi đám người Diệp Huyền Tân nghe thấy âm thanh này thì bỗng nhiên trong lòng trở nên yên tĩnh và nhẹ nhàng hơn rất nhiều, Thậm chí dường như âm thanh này còn chữa trị những chỗ bị nội thương của bọn họ.

Mà sau khi Cầu Bá Vương nghe thấy âm thanh này, Cảm xúc trở nên kích động.

Chiếc quan tài màu đỏ đột nhiên bay lên cao mấy trăm mét, liên tục gầm thét: “Diệp Tinh Hà! Cuối cùng thì ngươi cũng đã đến rồi!”

“Mau đến đây, hôm nay chúng ta sẽ quyết chiến sinh tử!”

“Hôm nay nếu không phải ngươi chết thì chính là ta mất mạng!”

“Mau cút ra đây cho ta!”

Diệp Tỉnh Hà!

Là sư phụ Ông Tư Bạch!

Rốt cuộc thì sư phụ cũng đã xuất hiện rồi Thật là xa tận chân trời gần ngay trước mắt, quấng thời gian chịu đựng của bọn họ không hề bị uổng phí.

Diệp Huyền Tân lập tức nhìn về hướng mà âm thanh truyền tới, Chỉ là, anh vẫn chưa thể nhìn thấy dấu vết của sự phụ, Trời ơi!