Chiến Thần Phong Vân

Chương 1848




“Lâm Vũ Minh mới là tôn thần bằng sắt nha, mặc cho gió táp mưa sa vẫn lù lù bất động.’

“Ha ha, tên nhãi họ Diệp thật không biết tự lượng sức mình, cường long còn không áp được bọn rắn độc cơ mà, một tên nhóc nhỏ nhoi lại dám trên tới nhà họ Lâm. Thật là tìm đường chết.’

“Giờ thì hay rồi, bị người ta độc chết thẳng cẳng, có hối cũng chỉ có thể hối ở dưới âm tào địa phủ thôi.”

Gương mặt nữ bartender ngày càng nghiêm túc.

Cô ta cũng không có tâm tư pha chế nữa, vội vàng quay sang nói với cô bạn làm cùng bên cạnh: “Mỹ Lệ, cô trực giúp tôi một lúc nhé, bù lại tôi cho cô toàn bộ tiền công hôm nay được không?”

Mỹ Lệ cười hì hì đứng dậy: “Được chị Thanh, khi nào tan tầm em mời chị ăn cơm.”

Đổi ca cho Mỹ Lệ xong, nữ bartender kia vội vã rời đi.

Cô ta đi xuyên qua cả quán bar, cuối cùng chui vào kho hàng, bước tới một góc trong cùng kho hàng, sau đó dịch chỗ một két bia.

Dưới két bia hiện ra một lối vào tầng ngầm.Cô ta vội vàng chui xuống dưới.

Tầng ngầm này rất trống trải, rộng rãi, càng đi càng thoáng.

Gần như mỗi vài chục mét lại có một cánh cửa, mỗi cửa đều có người gác riêng.

Sau khi đi qua vài cánh cửa, nữ bartender bước vào một không gian vô cùng rộng lớn.

Căn phòng ngầm này rất xa hoa, cực kỳ giống căn cứ bí mật trong phim điện ảnh.

Trong căn cứ mật này có vài thanh niên thiếu nữ đang đánh bài, thoải mái vui vẻ.

“Thư ký Quỳnh” cũng nằm trong số này.

“Thư ký Quỳnh” thấy nữ bartender tên Yến Thanh có vẻ kích động thì vội hỏi: “Yến Thanh, có chuyện gì thế? Sao mà vội vã cuống cuồng như vậy.”

Bartender Yến Thanh mạnh nuốt một ngụm nước miếng: “Tin tốt, tin tốt.

“Tôi vừa nghe được tin Diệp Huyền Tần cùng vợ và con gái đều đã chết rồi.”

Cái gì!

Đám người giật mình, quay ngoắt nhìn về phía Yến Thanh, thậm chí ném bài lên trên bàn, nghiêm trang hẳn lên.

“Chuyện này không được nói linh tinh đâu, Yến Thanh chắc chắn không?”

Yến Thanh giải thích: “Tôi cũng vừa nghe người ta nói thôi, còn chưa kịp xác nhận.”

Thư ký Quỳnh nói: “Đường đường Long Soái,quyền thế ngập trời, thực lực siêu phàm, sao có thể dễ dàng chết như vậy được.’

“Yến Thanh, Long Soái chết thế nào?” Yến Thanh nói: “Nghe đâu bị người hạ độc giết chết ‘

“Bây giờ bên ngoài đều truyền điên rồi, bọn họ nói Long Soái chết là vì Lâm Vũ Minh thuê sát thủ trả thù.”

Thư ký Quỳnh chua sót cười: “Chỉ bằng loại mặt hàng như Lâm Vũ Minh sao có thể giết chết Long Soái! Xem ra tin tức này tám, chín phần mười là giả.”

Có người lại không cảm thấy như vậy: “Cũng chưa biết chừng lại là thật ấy. Thủ đoạn trong thế giới ngầm đê tiện bỉ ổi, người quang minh như Long Soái rất có thể không hề phòng bị, thật sự bị độc chết cũng nói không chừng?’

“Tôi cảm thấy cô nên liên hệ Lâm Vũ Minh xác nhận một chút.”

Thư ký Quỳnh trịnh trọng gật đầu: “Đúng, được rồi, tôi lập tức liên hệ Lâm Vũ Minh.

Nói xong, thư ký Quỳnh lấy điện thoại ra gọi vào số của Lâm Vũ Minh.

Nhưng bên kia chỉ có tiếng bảo máy bận.

Nếu cô ta đoán không sai, thì Lâm Vũ Minh đã kéo số cô ta vào sổ đen rồi.

Mặt thư ký Quỳnh tối sầm xuống: “Đồ khốn nạn, dám kéo đen tôi đúng không! Chán sống à! Mấy người ở đây chờ, tôi đích thân đi tìm Lâm Vũ Minh một chuyến.”

Viện này không thể chậm trễ, thư ký Quỳnh đứng dậy đi ngay.

Tòa cao ốc tập đoàn Vũ Minh.

Sau khi xử lý Diệp Huyền Tần, tâm trạng Lâm Vũ Minh rất tốt, nhiệt tình tràn đầy.

Ông ta vừa Hộp xong, biểu đạt ý tưởng Khai phá các gia đình nghèo đằng sau sòng bạc hoàng gia, sau đó quay về văn phòng của chính mình, tiếp tục làm việc.

Nhưng ông ta vừa vào tới văn phòng, đóng cửa lại thì chợt nghe thấy một giọng nói lạnh băng truyền tới.

“Lâm Vũ Minh, có phải ông cho giết Diệp Huyền Tần không? Ông xác định anh ta chết rồi chứ?”

Lâm Vũ Minh giật thót, vội quay đầu nhìn người nói.

Phát hiện đối phương là thư ký Quỳnh đã mất tích mấy ngày thì lâm Vũ Minh giận tím mặt.

“Hừ, là cô à! Cô còn có mặt mũi đến gặp tôi!”

Thư ký Quỳnh không kiên nhẫn nói: “Tôi không có thời gian nói nhảm với ông, mau trả lời vấn đề của tôi đi”