Chiến Thần Phong Vân

Chương 1956




Hai người đưa một nhân viên kinh doanh nhỏ để giao dịch với tổng giám đốc chi nhánh, nghĩ lại cũng thật mất mặt.

Mất mặt chết đi được.

Hai tên bảo vệ bị đánh cười không ra hơi: “Không được, tôi buồn cười chết mất.” “Một tên nhân viên kinh doanh nhỏ, thân phận còn không bằng tôi, lại dám đánh tôi, lại còn uy hiếp sa thải tổng giám đốc của chúng ta... Haha." "Tổng giám đốc, ngài phải lấy lại công bằng cho chúng tôi, giết chết hắn ta đi." Hoa Văn Thịnh lạnh lùng nhìn Diệp Huyền Tần: "Anh biết không, loại người như anh, dù tôi có đem anh nghiền thành tro cũng có thể dễ dàng xử lý"

Diệp Huyền Tần hít một hơi thật sâu: "Quên nó đi, liên hệ trực tiếp với Từ Lam Khiết." “Câm mồm!”

Hoa Văn Thịnh quát lớn: “Anh không đủ tư cách gọi thắng tên giám đốc Từ

Diệp Huyền Tần: "Nói thật với anh, Từ Lam Khiết là vợ tôi, anh cho rằng tôi không có tư cách gọi thẳng tên cô ấy sao?”

Haha!

Đám đông cười ngã ngửa.

Tập đoàn Đạo Vương đứng thứ mười ở Đại Hạ này, mà chồng của tổng giám đốc lại là một nhân viên kinh doanh nhỏ sao?

Truyện cười này khiến người ta phải cười rụng cả răng.

Tống Thanh Nhàn và Hàn Tây Thi đều mang vẻ mặt mờ mịt: “Anh Diệp lại muốn làm gì nữa, còn sợ không đủ mất mặt nữa à?”

Diệp Huyền Tần: "Anh tốt nhất nên liên lạc với Từ Lam

Khiết ngay bây giờ, đừng ép tôi tự làm. “Nếu không, anh không gánh nổi hậu quả đâu.”

Mẹ kiếp!

Hoa Văn Thịnh chửi rủa: “Tôi không có thời gian để đùa cùng với anh!”

Anh chết chắc rồi!

Diệp Huyền Tần nhìn Hoa Văn Thịnh với vẻ chế nhạo: “Dám mắng tôi, anh chết chắc rồi.”

Diệp Huyền Tần lấy điện thoại di động ra và tự mình bấm số gọi cho Từ Lam Khiết.

Điện thoại nhanh chóng được kết nối, giọng nói ngọt ngào của Từ Lam Khiết ở đầu dây bên kia vang lên. “Ông xã, thật là trùng hợp, em vừa định gọi cho anh. Diệp Huyền Tần tỏ vẻ lạnh lùng: “Em gọi cho anh làm gì?”

Từ Lam Khiết nói: “Vừa rồi có người đang điều tra hồ sơ của anh, em đang muốn hỏi một chút, có chuyện gì đang xảy ra vậy?

Diệp Huyền Tần u oán nói:"Tôi chẳng qua chỉ là nhân viên kinh doanh nhỏ, lương không quá 24 triệu, có người tra hồ sơ của tôi lại làm kinh động đến tổng giám đốc Từ cao cao tại thượng, thật làm cho tôi thấy bất ngờ lắm đấy. "Ha ha." Từ Lam Khiết cười thoải mái: "Anh nói với giọng u oán như thế giống như oán phụ vậy"

Diệp Huyền Tần nói: "Em còn nói anh oán giận, dù sao anh cũng vì Tập đoàn Đạo Vương mà đóng góp công lao to lớn như thế, cuối cùng lại để anh trở thành một nhân viên kinh doanh nhỏ, thậm chí còn mấy năm rồi còn chưa phát lương cho anh, anh không phục!” “Được rồi được rồi!”

Từ Lam Khiết nói như dỗ dành đứa trẻ: "Đừng tủi thân nữa. Hãy nghĩ xem, mấy năm nay anh vẫn chưa kiếm được đơn hàng cho tập đoàn Đạo Vương, có thể giữ lại chức vụ nhân viên kinh doanh cho anh đã là giữ thể diện cho anh rồi. Anh còn muốn sao nữa."

Diệp Huyền Tần nói: "Đợi lúc trở về sẽ tính sổ với em sau." "Lam Khiết, bây giờ hãy giúp anh sa thải một tổng giám đốc chi nhánh tên là Hoa Văn Thịnh cùng với người phụ trách dược phẩm cấp dưới anh ta là Hoa Thiên Thành "

Từ Lam Khiết tò mò hỏi: "Ồ, tại sao em phải sa thải họ?" Diệp Huyền Tần nói: "Anh sa thải họ cũng cần lý do sao?"

Từ Lam Khiết: "Đương nhiên không cần lý do. Tập đoàn Đạo Vương này do anh tạo ra. Em cũng là làm việc cho anh. Nếu anh muốn, em có thể đưa cho anh tập đoàn Đạo Vương ngay bây giờ, em mới không thèm làm không công cho anh đâu." "Em chỉ tò mò, làm thế nào một người ở trên cao như anh lại chú ý đến một tổng giám đốc công ty chi nhánh ở đây chứ."

Diệp Huyền Tần "Họ dùng quyền để giải quyết vấn đề cá nhân, coi mạng người như cỏ. Lý do này đã đủ chưa?" “ồ?" Giọng của Từ Lam Khiết nghiêm túc hơn nhiều "Có chuyện như vậy sao?" "Đừng lo, anh sẽ giải quyết mọi chuyện" "Vâng.

Điện thoại tắt.

Hiện trường im lặng hồi lâu, mọi người nhìn Diệp Huyền Tần mà không dám tin.

Anh ta... Anh ta thực sự là người đàn ông của tổng giám đốc đoàn Đạo Vương? Tổng giám đốc của Tập đoàn Đạo Vương thậm chí còn thừa nhận rằng anh ta đã xây dựng Tập đoàn Đạo Vương và tổng giám đốc cũng chỉ làm việc cho anh mà thôi.