Chiến Thần Phong Vân

Chương 444




Người ta có câu thịnh cực tất suy, cái gì nhiều quá cũng không tốt cho nên khả năng cao là Diệp Huyền Tần sắp phải xuống đài.

Người duy nhất biết được sự thật là Phạm Thúy Lan cũng không quan tâm nhiều về chuyện đó.

Tầm mắt cô ta vẫn dán thật chặt vào cánh cửa,

Từ Lam Khiết vừa xuất hiện thì hai mắt cô ta đã sáng ngời, mê đắm nhìn vào ngực Từ Lam Khiết.

“Chậc chậc, bộ ngực này phải ăn bao nhiêu đu đủ mới to tròn được như thế nhỉ, có khi bóp nhẹ là có thể chảy ra nước ấy chứ. Nghe nói Diệp Huyền Tần vẫn chưa được chạm vào Diệp Huyền Tần, thôi thì để Phạm Thúy Lan này là người đầu tiên hái quả ngọt vậy.”

Từ Lam Khiết vừa vào tới không được bao lâu thì Thẩm Hải cũng tới.

Người quản lý xây dựng dự án cũng đã có mặt ở đây để thực hiện nghi thức cắt băng khánh thành.

Người dẫn chương trình nói vào trong micro: “Yên lặng, mọi người hãy giữ yên lặng một chút.”

Hội trường lúc nãy vẫn còn ồn ào náo nhiệt nhanh chóng lặng ngắt như tờ.

Người dẫn chương trình nói: “Bây giờ tôi xin phép tuyên bố dự án Tình Yêu Khuynh Thành chính thức khánh thành, đi vào hoạt động.”

Tiếng vỗ tay như sấm.

Người dẫn chương trình nói: “Tình Yêu Khuynh Thành chính là một nơi tổ chức hội nghị tiệc cưới suy nhất có sức chứa mười ngàn người của Tân Hải này, tôi sẽ không nhắc tới ý nghĩa của nó khi công trình được hoàn thành làm gì nữa vì có lẽ trong lòng tất cả mọi người đều hiểu được điều đó rõ hơn tôi. Bây giờ tôi xin được phép mời người người phát động dự án này, ông Thẩm Hải lên sân khấu phát biểu đôi lời.”

Bộp bộp bộp!

Tiếng vỗ tay lại vang lên.

Ít nhiều gì thì những vị khách đang có mặt ở đây cũng từng có mối quan hệ hợp tác với Thẩm Hải, chủ yếu bọn họ đến đây tham gia là vì nể mặt mũi của Thẩm Hải, tiếng vỗ tay này lớn thế nào thì chắc ai cũng có thể đoán được.

Thẩm Hải nhận micro, cười ha ha nói: “Tôi cũng thấy khá ngại khi là người đầu tiên được quyền phát biểu trong buổi lễ ngày hôm nay, Thẩm Hải không dám nhận.”

“Trong dự án này, tôi chỉ chịu trách nhiệm là người khởi động dự án. Còn bên tiến hành thực hiện dự án chính là tập đoàn Diệp Linh, từ khâu thiết kế bản vẽ cho đến tất cả các giai đoạn trong quá trình hoàn thành dự án này thì người có quyền phát biểu nhất không phải là tôi mà là tập đoàn Diệp Linh.”

“Tiếp theo đây tôi xin được nhiệt liệt mời người phụ trách cũng như nắm giữ quyền điều hành tập đoàn Diệp Linh, cô Từ Lam Khiết lên sân khấu phát biểu đôi lời.”

Mọi người vỗ tay trầm trồ khen ngợi, cố gắng cổ vũ.

Từ Lam Khiết lập tức giật mình.

Những lời Thẩm Hải vừa mới nói ra ngụ ý hạ thấp bản thân mình đi và nâng đỡ tập đoàn Diệp Linh lên.

Thậm chí còn giao quyền phát biểu đầu tiên lại cho cô, đây là một vinh hạnh cực kì lớn.

Từ Lam Khiết hơi ngượng ngùng không dám nhận lấy nó.

Cô vội nói: “Ông Thẩm Hải, trách nhiệm của người có quyền phát biểu đầu tiên trong buổi lễ này quá lớn, tôi không thể nhận được đâu nên ông hãy phát biểu trước đi.”

Thẩm Hải cười nói: “Cô Từ Lam Khiết không cần phải khách sáo với tôi như thế đâu, cậu Diệp Huyền Tần có ơn cứu mạng tôi nên dù có tặng hết dự án này lại cho cô cũng chẳng là gì cả chứ đừng nói là quyền phát biểu đầu tiên này. Vả lại từ đầu đến cuối tôi không hề góp sức vào trong dự án này, hoàn toàn không biết gì về chi tiết dự án nên cũng không biết phải nói gì cả.”

Từ Lam Khiết im lặng.

Lại là Diệp Huyền Tần.

Bất tri bất giác, Diệp Huyền Tần đã bước vào và xuất hiện ở mỗi ngóc ngách trong cuộc sống của cô rồi.

Người dẫn chương trình nói: “Cô Từ Lam Khiết, thế thì phiền cô lên sân khấu giới thiệu về dự án này nhé. Tất cả các khâu từ nhỏ đến lớn đều do tập đoàn Diệp Linh phụ trách nên không có ai thích hợp phát biểu về nó hơn cô cả.”

Thế thì đành phải chấp nhận vậy, Từ Lam Khiết cứ từ chối mãi thì cũng không hay lắm.

Cô lên tiếng: “Được rồi, tôi mạn phép xin được thay thế ông Thẩm Hải giới thiệu cho mọi người về dự án này vậy. Dự án này có sự tham gia của tổng cộng bả mươi tám công ty xí nghiệp, huy động đến một tám mươi chín công nhân viên, tiêu tốn thời gian hơn bốn tháng… Trung tâm tổ chức hội nghị Tình Yêu Khuynh Thành có diện tích lớn nhất Tân Hải, cũng là trung tâm hội nghị lớn thứ hai tỉnh Hà Sơn.”

“Tuy rằng quy mô của chúng tôi không được xếp vào hạng nhất nhưng chất lượng thì lại có thể dõng dạc tuyên bố rằng chúng tôi đứng đầu tỉnh Hà Sơn này…”

Từ Lam Khiết đã học thuộc lòng bài phát biểu này từ rất sớm nên tất nhiên cô đứng nói cực kì lưu loát, giành được những lời hoan hô ủng hộ của mọi người.

Khi cô lại lên tiếng một lần nữa thì cửa hội trường lại bị đá văng thật mạnh.

Sau đó là một đám người cực kì đông ập vào.”