"Là hắn " Cảnh Hồng Xuyên lạnh lùng nói: "Ngươi không nhầm chứ?"
"Tuyệt đối không!" Chương Đào khẳng định như đinh đóng cột."Là ai vậy? Sao lại khiến các ngươi quan tâm đến thế? Hàn sư huynh trầm giọng nói: "Trước khi làm xong chính sự. đừng gây rắc rối nữa...."Cảnh Hồng Xuyên vội vàng nói: "Hàn sư huynh. người còn nhớ. các đại trưởng lão muốn chúng ta lưu ý đến vị ngọc phù sư từng bán quang minh phù lục trong chủ phong không?"Một giọng nói trầm ổn vang lên: "Các ngươi phát hiện ra người này?""Vâng. Hàn sư huynh, người này nhất định đang ở gần đây." Chương Đào hưng phấn nói."Tốt. mau tìm hắn." Vị Hàn sư huynh kia ngang nhiên nói: "Bất kể hắn là người của phong nào, nếu đã được Bá Vương phong chúng ta nhìn trúng, vậy cho hắn một cơ hội, cho hắn chuyển qua Bá Vương phong chúng ta đi."Trong hố sâu. Trịnh Hạo Thiên thở dài một tiếng, hết sức bất đắc dĩ.Nếu sớm biết trong những người này có Chương Đào, hắn đã sớm cao chạy xa bay rồi. Nhưng bây giờ hối hận thì đã quá muộn rồi.Đưa tay khẽ vồ lên trên đỉnh đầu, tấm ván gỗ liền gãy ra thành từng khúc, mà hắn cũng theo những mảnh vỡ bay tán loạn mà nhảy ra khỏi hố.Tuy cái hố của hắn được che dấu khá cao minh, nhưng nếu bị Chương Đào vạch trần, thì những người này chỉ cần tỉm kiếm một chút là hắn không thể nào ẩn nấp được nữa.So với bị người ta lôi ra. không bằng tự minh đi ra.Xung quanh có mấy bóng người lóe lên, hai chân Trịnh Hạo Thiên vừa mới chạm đất đã phát hiện, hắn đã bị một đám người bao vây xung quanh mất rồi.Mười người này phản ứng cực kỳ mau lẹ, ngay trong tích tắc hắn nhảy ra, đã có bốn người chia ra. đứng phong tỏa toàn bộ đường hắn bỏ chạy.Tốc độ ứng biến bậc này, tuyệt đối có thể xưng đến hai chữ "tinh anh".Tinh quang trong con ngươi Trịnh Hạo Thiên lóe lên. Quan Khí thuật đã được sử dụng.Xung quanh hắn có tất cả mười người, bao gồm cả Chương Đào ở bên trong, trên người bọn họ không ngờ đều chỉ chớp động hai tầng quang mang. Chứng tỏ bọn họ đều là nhị giai tu luyện giả.Nhưng lòng Trịnh Hạo Thiên lại càng lúc càng trầm xuống.Bởi vì hắn còn nhớ rất rõ. Chương Đào chính là luyện yêu võ giả tam giai.Ở trong mười người này, có hai người khiến Trịnh Hạo Thiên đặc biệt cảnh giác.Một là người thanh niên mặc áo trắng, khuôn mặt anh tuấn âm lãnh. Hắn được những người khác đứng bảo vệ xung quanh tựa như chúngtinh phụng nguyệt, cho dù là người cao ngạo như Cảnh Hồng Xuyên đứng trước mặt hắn cũng trở nên khúm núm,dè dặt.Người còn lại chính là một trung niên nam tử sắc mặt lúc nào cũng sầu khổ, yên lặng đứng sau lưng người thanh niên kia. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: https://Tuy nhìn qua thì hắn có vẻ rất bình thường, không có gì lạ, nhưng khi Trịnh Hạo Thiên nhìn về phía hắn. trong lòng lập tức khẽ run lên, tựa hồ so với người thanh niên kia. hắn là nhân vật còn khủng bố hơn.Người thanh niên hứng thú nhìn Trịnh Hạo Thiên từ dưới mặt đất nhảy lên. Hắn nhếch miệng, cười nói: "'Thật là thú vị. không ngờ ngươi còn hiểu được thuật ẩn nấp. Nếu không có cái mũi chó của Chương Đào, có lẽ ta cũng không phát hiện ra."Chương Đào cúi đầu. khom lưng nói: "Đa tạ Hàn sư huynh khích lệ."Người thanh niên kia tùy ý phất phất tay, quay mặt về phía Trịnh Hạo Thiên, kiêu ngạo ngếch đầu lên. hỏi: "Nghe nói ngươi là quang minh hệ ngọc phù sư. có thể luyện chế Sinh Mệnh phù. Ngươi có thể luyện chế Linh Quang phù không?"Trịnh Hạo Thiên nhíu mày, không đáp mà hỏi ngược lại: "Xin hỏi tôn tính đại danh sư huynh?"Người thanh niên hừ một tiếng, nói: "Nói cho hắn."Cảnh Hổng Xuyên cung kính ứng tiếng, ánh mắt lạnh lùng nhìn Trịnh Hạo Thiên, nói: "Đây là Hàn Thế Hùng Hàn sư huynh của Bá Vương phong chúng ta. Vị này là Hách Khuynh Thụ Hách sư huynh!" Hắn hơi ngừng lại một chút, nói: "Hiện giờ Hàn sư huynh đã nhìn trúng tiềm lực của ngươi, đồng ý cho ngươi bái nhập Bá Vương phong chúng ta, ngươi còn không mau quỳ xuống tạ ơn."Trịnh Hạo Thiên trong lòng rùng mình. Ở đây ngoại trừ Cảnh Hồng Xuyên và Chương Đào ra, còn có tám người nữa. Nhưng hắn chỉ giới thiệu hai người, từ đây có thể thấy được, thân phận và địa vị hai người này tuyệt đối hơn xa những người còn lại.Hàn sư huynh tất nhiên chính là người thanh niên tự cao tự đại kia rồi, còn Hách Khuynh Thụ Hách sư huynh còn lại chính là nam tử luôn trầm mặc không nói một lời.Trịnh Hạo Thiên tuy tuyệt đối không muốn phát sinh va chạm với bọn họ. nhưng cũng không muốn tự dưng chịu nhục.Hắn gượng cười, nói: "Đa tạ hảo ý của mấy vị. Nhưng tiểu đệ đã gia nhập một phong khác rồi."Sắc mặt Hàn Thế Hùng lập tức trầm xuống, hắn lãnh đạm nói: "Ngươi là môn hạ tòa trung phong nào?"Có lẽ hắn thấy, sau khi nghe thấy đại danh Bá Vương phong mà đối phương vẫn còn đảm lượng nói như thế, khẳng định là đệ tử của mười tòa trung phong còn lại.Trịnh Hạo Thiên hơi ôm quyển. nói: "Tại hạ không phải là môn hạ trung phong, mà là môn hạ một phong vô danh thôi."Biểu tình trên mặt mọi người đều rất ngạc nhiên.Sau một lát. Hàn Thế Hùng khẽ cười nói: "Thì ra là môn hạ phong vô danh, vậy thì tốt rồi." Hắn nhướng mày lên, nói: "Chắc ngươi cũng biết trung phong và phong vô danh chênh lệch thế nào. Không chỉ mức độ linh khí nồng đậm mà ngay cả đãi ngộ thường ngày giữa hai bên cũng cách biệt như trời với đất. Nếu ngươi là người của một phong vô danh, đợi sau khi ra ngoài. Hàn mỗ sẽ xin gia huynh đích thân đi một chuyến, dẫn người gia nhập Bá Vương phong."Ngữ khí của hắn mang theo vẻ cao cao tại thượng, giống như đang thi ân cho người ta vậy.Trong con ngươi Cảnh Hồng Xuyên và Chương Đào đều lộ một tia đố kỵ, nhưng bọn hắn cũng không dám ho he câu nào.Hàn Thế Hùng có lẽ chẳng là gì, nhưng đường huynh của hắn chính là đệ nhất nhân trong thế hệ trẻ tuổi Bá Vương phong. Chỉ cần một đầu ngón út cũng có thể bóp chết bọn họ hàng vạn lần. Vì thế bọn họ tất nhiên chẳng dám lắm lời.Trịnh Hạo Thiên nhíu mày, trầm giọng nói: "Đa tạ hảo ý của Hàn sư huynh, bất quá cuộc sống tiểu đệ trong phong thật không tệ, tạm thời không có ý định thay đổi sơn môn."Sắc mặt Hàn Thế Hùng trầm xuống, trong mắt thoáng lóe lên một tia âm lãnh, nói: "Nể mặt còn không biết xấu hổ. Hừ... Nghe nói lần trước ngươi đả thương đệ tử Bá Vương phong chúng ta. chẳng lẽ ngươi tưởng đệ tử Bá Vương phong chúng ta muốn đánh là đánh ư?"Trịnh Hạo Thiên khẽ lắc đầu, nói: "Tiểu đệ vẫn chưa đả thương người.. song phương chỉ luận bàn một chút thôi."Trong lòng hắn thầm cảm thấy kỳ quái, khi mình giao thủ với Cảnh Hồng Xuyên đã vận dụng đến 81 đạo kiếm quang, đây chính là biểu tượng của cực phẩm linh khí sư, nhưng nhìn thái độ mấy người này, có lẽ còn chưa biết chuyện này.Thoáng liếc mắt nhìn về phía Cảnh Hồng Xuyên và Chương Đào, ánh mắt hai người đối phương đều chóp động không ngừng.Trịnh Hạo Thiên lập tức hiểu ra, hai kẻ kia nhất định đã bóp méo sự thật, đồng thời che dấu thực lực chân chính của mình.Nếu Hàn Thế Hùng biết mình là cực phẩm linh khí sư, tuyệt đối sẽ không lấy thái độ đó mà nói chuyện với mình.Hàn Thế Hùng cười khẩy một tiếng, nói: "Luận bàn? Ta không cần biết các ngươi luận bàn hay làm gì. Tóm lại. đã đả thương người của Bá Vương phong chúng ta, thì ta sẽ cho ngươi hai con đường, một là gia nhập Bá Vương phong chúng ta, có Hàn mỗ chiếu cố, ngươi chỉ cần chuyên tâm luyện chế Linh Quang phù và Sinh Mệnh phù cho ta, ta sẽ bảo đảm ngươi có tiền đồ vô lượng."Trịnh Hạo Thiên trầm giọng nói: "Vậy còn con đường thứ hai?""Con đường thứ hai...." Trong giọng nói Hàn Thế Hùng đã lộ ra một khí tức từ vong lạnh lẽo: "Đả thương người của Bá Vương phong chúng ta, tất nhiên chỉ có một con đường chết."Vị trung niên nam tử đứng sau Hàn Thế Hùng - Hách Khuynh Thụ nhíu mày, đột nhiên nói: "Hàn sư đệ là đường đệ của Hàn Lũy Nguyên sư huynh - đệ nhất hạch tâm đệ tử Bá Vương phong chúng ta. Lời hắn nói trong bản phong là nhất ngôn cửu đỉnh, nếu đã đáp ứng chiếu cố ngươi, đó chính là cơ duyên của ngươi. Tiểu tử, ngươi nên suy nghĩ kỹ. đừng hối hận vì lựa chọn của mình."Trên người hắn tuy cũng chỉ có hai tầng quang mang, nhưng khí độ sâm nghiêm, không thua kém Hàn Thế Hùng chút nào. Mà thái độ của mọi người đối với hắn cùng cực kỳ kính sợ, gần như ngang hàng với Hàn Thế Hùng.Cho nên, khi người đó mở miệng, đồng thời thầm ám chỉ thân thế của Hàn Thế Hùng, sắc mặt mọi người đều lộ ra vẻ kinh ngạc.Không tưởng được, thậm chí ngay đến Hách Khuynh Thụ, cũng nhìn người trẻ tuổi này với ánh mắt khác.Nhưng rồi bọn họ lập tức nghĩ ra nguyên nhân trong đó.Người này chính là quang minh ngọc phù sư. tuy không biết có thể luyện chế Linh Quang phù hay không, nhưng ít nhất cùng có thể luyện chế Sinh Mệnh phù. Mà Hách Khuynh Thụ lại là một vị luyện yêu võ giả, tất nhiên là hy vọng hắn có thể gia nhập Bá Vương phong rồi.Trịnh Hạo Thiên than nhẹ một tiếng, nói: "Đa tạ hảo ý của hai vị, nhưng tiểu đệ vẫn không muốn bị người ta thóa mạ, bỏ nghèo lấy giàu."Dứt lời, hắn chẳng thèm liếc mắt nhìn đối phương thêm một cái, mà xoay người bỏ đi.Ở phía sau hắn, một tên luyện yêu võ giả nở nụ cười trào phúng, nói 'Tiểu tử, ngươi đã không biết tốt xấu. vậy lưu lại đi."Hắn vung tay lên. thanh kiếm linh khí trong tay lập tức bắn ra một đạo kiếm quang khổng lồ.Mà cùng lúc đó, cường độ khí tức trên người hắn cũng tăng lên chóng mặt, chỉ trong nháy mắt đã đột phá cực hạn nhị giai… đạt đến cường độ tam giai.Sau khi nhìn thấy Chương Đào, Trịnh Hạo Thiên vẫn chỉ đoán mà chưa có chứng cứ. Nhưng lúc này, cảm ứng khí tức trên người đối phương biến hóa. trong lòng hắn lập tức hiểu rõ.Thực lực những người này tuyệt đối không chỉ là nhị giai, chỉ không biết trên người có dị bảo gì mà có thể áp chế cường độ đẳng giai trong cơ thể,từ đó tiến vào tầng thứ hai Luyện Yêu động.Người nọ liếc mắt nhìn về phía Hàn Thế Hùng, vị linh khí sư trẻ tuổi này hơi do dự một chút rồi nói: "Cứ bắt giữ trước rồi nói."Nếu như là ngọc phù sư bình thường, có lẽ Hàn Thế Hùng đã ra lệnh hạ sát luôn rồi.Nhưng Trịnh Hạo Thiên chính là quang minh hệ ngọc phù sư cực kỳ khó gặp, giá trị của hắn lớn hơn ngọc phù sư bình thường hàng trăm lần, cho nên Hàn Thế Hùng mới ra lệnh như vậy."Vâng."Bốn người đứng bốn phía xung quang Trịnh Hạo Thiên lập tức ứng tiếng, kiếm mang trong tay lập tức lóe lên, bốn đạo linh khí chi quang hung hăng đâm về phía Trịnh Hạo Thiên.Trịnh Hạo Thiên đưa tay vỗ lên đai lưng, bốn chín đạo kiếm quang đột nhiên bay vút ra.Bất quá bốn người trước mắt rõ ràng không phải là bình thường, bọn họ cũng hét lớn một tiếng, đồng thời yêu hóa biến thân, kiếm mang trong tay lại càng rực rỡ chói mắt.Bốn gã luyện yêu võ giả tam giai không ngờ bất chấp thân phận liên thủ tấn công. Bọn hắn xuất thủ chặt chẽ, không có kẻ hở, linh khí chi quang cường đại thậm chí còn hợp thành một thể.Trịnh Hạo Thiên có thể một kiếm giết sạch đám người Trương Tiêu, bởi vì bọn họ đều là nhị giai hạ phẩm luyện yêu võ giả, hơn nữa trên người cũng thiếu thốn linh khí.Nhưng bốn người này đều là luyện yêu võ giả tam giai thượng phẩm, hơn nữa linh khí chi quang trong tay cũng thể hiện uy lực hơn xa hạ phẩm linh khí.Cho nên khi bốn người đồng thời xuất thủ, uy thế thậm chí còn ép bốn chín đạo kiếm quang xuống một bậc.Nháy mắt, vô số khí lưu kiếm quang va chạm với nhau. Năm người cùng quấn lấy nhau, giao đấu bất phân thắng bại.