Trong đêm tối, một đạo quang mang màu đen thuần thúy, phiêu đãng không chút tiếng động, nó giống như một con u linh, lặng lẽ vượt qua từng ngọn núi. rồi lén lút chui vào trong một cái động không lớn lắm.
"Hò. hô. hô..."Tiếng ngáy như sẩm của Dư Uy Hoa vang vọng khắp cả động, nhìn kỳ hắn còn đang chẹp chẹp miệng như mơ ngủ, không hề phát hiện ra Trịnh Hạo Thiên đã trở về.Khẽ lắc lắc đầu, Trịnh Hạo Thiên bất đắc dĩ cười khổ. cái tên ngố này, trong hoàn cảnh này mà vẫn có thể ngủ ngon lành được, chắc phải xếp hắn vào loại kỳ nhân dị sĩ mất.Tu luyện giả bình thường sau khi yêu hóa biến thân, rất ít khi lại thả lòng hoàn toàn, ngủ say như thế.Đặc biệt là ở ngoài Phiêu Miểu vân Hải, trong cái nơi đẩy rẫy nguy hiểm này, ít nhiều cùng phải có chút cảnh giác. Nhưng Dư Uy Hoa lại coi như không, đánh một giấc ngon lành.Tuy Trịnh Hạo Thiên biết ở bên ngoài còn có một vị cường giả cửu giai bảo vệ nơi này, khả năng phát sinh chuyện ngoài ý muốn là cực nhỏ. nhưng trong lòng vẫn thấy phiền não không thôi.Bất quá, có lẽ chính bởi vì Du Uy Hoa quá ngay thẳng, không có chút tâm cơ nào như thế, cho nên hẳn mới càng có thể tiến xa trên con đường võ đạo.Rón rén bước tới mấy bước, nhưng trong nháy mắt khi khối quang mang màu đen chỉ cách người Du Uy Hoa ba trượng, tiếng ngáy của hẳn đột nhiên biến mắt. hai mắt cũng lập tức mớ ra, đồng thời một cái chân tràn đầy cơ bắp đạp thẳng về phía Trịnh Hạo Thiên.Trịnh Hạo Thiên phản ứng cực nhanh, thân hỉnh hơi nhoáng lên một cái đã nhảy vụt lại phía sau.Hẩn đờ khóc đờ cười nói: "Uy Hoa. là ta." Bạn đang đọc truyện được copy tại Du Uy Hoa chớp chớp mắt. cười thật thà nói: "Hạo Thiên, ngươi trở lại rồi."Trịnh Hạo Thiên khẽ lắc lác đầu. Tuy tên ngốc đang ngũ, nhưng lòng cảnh giác vẫn không mắt đi chút nào. Như vậy cũng làm hắn bớt lo lắng đi rất nhiễu.''Thế nào rồi?" Dư Uy Hoa lập tức chạy tới, ngó nghiêng để phòng bốn phía rồi mới cẩn thận hỏi.Trịnh Hạo Thiên cười ngạo nghễ, nói: "Ta đã đích thân xuất mã. còn có thể thắt thủ được hai sao?"Dư Uy Hoa há ngoác miệng, cười cực kỳ vui vẻ,Khẽ vồ vồ vai tên bạn tốt, Trịnh Hạo Thiên nói: "Uy Hoa. thời hạn một tháng chỉ còn lại một nừa. ta muốn chinh thức bể quan."Lúc trước, hắn nói với An Bàng Hải rằng hắn muốn bế quan, nhưng đó chỉ là viện bừa một cái cớ thỏi. Nhưng hiện giờ chính sự đã xong xuôi, đương nhiên phải giả vờ nốt rồi.Dư Uy Hoa gật đầu như gà mồ thóc: "Cứ yên tâm bế quan đi. ta hộ pháp cho ngươi."Trịnh Hạo Thiên tức giận trừng mắt nhìn hắn một cái, nói: "Ngươi cũng coi lại minh đi. ở cái chỗ này mà cũng dám ngủ cơ đấy."Dư Uy Hoa chỉ thẳng ra bên ngoài, cười nói: "Có An sư tỷ thủ hộ cho chúng ta. nếu có chuyện gì xảy ra thì mới gọi là có quỷ."Trịnh Hạo Thiên cười khổ một tiếng, đành mặc kệ đối phương, tiến vào trong động khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu cái gọi là bế quan.Chậm rãi đưa tâm niệm chìm vào trong khí xoáy. Trịnh Hạo Thiên lập tức cảm ứng thấy một cỗ lực lượng khủng bố, khiến ngay cả hắn cũng phải run rầy.Trong khí xoáy, một cái viên bát màu đen đang xoay tròn cực nhanh. Đây chính là hắc ám thần binh viên bát. được Mộng Yểm khống chế. đang luyện hóa Khốn Long tác cường đại kia.Chỉ là, từ hỉnh huống hiện tại mà xem. kết quả này cũng không khiến hắn hoàn toàn hài lòng.Ớ bên ngoài viên bát, ngoại trừ một màu đen thăm thẳm ra, Trịnh Hạo Thiên còn cảm ứng được một tia quang mang nhù bạch sắc cực kỳ mong manh.Đây chinh là lực lượng quang minh bên trong lực lượng hắc ám. là lực lượng của Khốn Long tác.Mà càng khiến Trịnh Hạo Thiên cảm thấy lo lắng chính là. lực lượng Khốn Long tác rõ ràng không hề yếu đi chút nào."Mộng Yểm. sao rồi." Trịnh Hạo Thiên trầm giọng nói.Thanh âm hơi buồn rưới rượi của Mộng Yểm vang lên: "Cái ngụy pháp khí này cường đại hơn tường tượng của ta. May mấn là nó đã mất đi khí phách, nếu không ta căn bản không thể luyện hóa nó."Trịnh Hạo Thiên bật cười, nếu khí phách Khốn Long tác còn ở đây, chỉ sợ Mộng Yểm còn trốn không kịp nữa là. làm sao lại đám nuốt chửng Khốn Long tác vào tòng thần binh viên bát.''Để ta hồ trợ."Lời vừa vang lên, linh lực trong khí xoáy lập tức xảy ra biến hóa vi diệu." Đại Quang Minh Thánh Linh pháp quyết."''Đại Hắc Ảm Tà Linh pháp quyết."" Hồn Độn Âm Dương quyết."Ba thanh âm mang theo ngũ điệu bất đồng gần như cùng vang lên một lúc, đồng thời vãng vẳng khẳp nào vực không ngùng.Tuy ba loại thanh âm này đều được phóng thích trong não vục Trịnh Hạo Thiên, nhưng mỗi một đạo thanh âm đều mang theo một cảm giác bắt đồng.Thanh âm Đại Quang Minh Thánh Linh pháp quyết ầm ầm vang vọng, giống như sấm sét trên trời, uy mãnh tuyệt luân.Thanh âm Đại Hắc Ám Tà Linh pháp quyết ảm trầm quỷ dị, tựa như tiếng lệ quả hô khiếu tới từ dưới Cửu u.Còn thanh âm Hồn Độn Âm Dương quyết lại giống nhu âm đương giao hòa, sóng sau xô sóng trước. Ngay khi đạo thanh âm này phiêu đãng vang lên, hai loại lực lượng hoàn toàn tương phản, đối lập lẫn nhau lập tức dẩn dẩn hợp thành một thể. đồng thời uy lực đại tăng.Mộng Yểm bổng kinh hỉ rú lên một tiếng. Thần binh viên bát xoay tròn càng lúc càng nhanh.Một tia bạch sắc quang mang không ngừng từ trong vầng quang mang màu đen của viên bát truyền ra. đồng thời sát nhập vào môi trường trong khí xoáy.Trước khi được Trịnh Hạo Thiên trợ giúp. Mộng Yểm tuyệt đối không dám để một chút lực lượng quang minh nào thoát ly khỏi phạm vi khống chế của hắc ám thần binh viên bát. Bởi vì nó muốn hoàn toàn luyện hóa bản thể kiện pháp khí này, đồng thời trở thành hắc ám ngụy pháp khí.Chỉ là muốn làm như vậy thì rất khó. Một kiện ngụy pháp khí quang minh hệ, cho dù là đã mất đi khí phách, chỉ còn lại bản thể, thì một con Mộng Yểm lục giai cùng một kiện hắc ám bảo khí cũng khó mà luyện hóa được.Nhưng sau khi được Trịnh Hạo Thiên trợ giúp, tỉnh huống lại hoàn toàn bất đồng.Tu vi linh lực Trịnh Hạo Thiên mặc dù cùng giai với Mộng Yểm, nhưng hắn lại là quang ám song tu. hơn nữa còn có thể chuyển hóa tự nhiên hai loại lực lượng này.Lúc này, dưới sự khống chế của Mộng Yểm. lực lượng quang minh cường đại trong Khốn Long tác đã từng điểm từng điểm đột phá phong tòa của hắc ám viên bát. bắt đầu tràn ngập khắp khí xoáy.Ngay sau đó. lực lượng quang minh lập tức đột tăng, tựa nhận được nguồn bổ sung vô cùng vô tận. bất cứ lúc nào cũng có thể phá tan cản bằng lực lượng trong khí xoáy.Đúng lúc này. tốc độ vận chuyển của Hồn Độn Âm Dvrơng quyết lại tăng lên. Khiến linh lực trong khí xoáy tựa như một cái cối xay khổng lồ. dần dần nghiền nát toàn bộ lực lượng quang minh đang tràn ngập trong khí xoáy.Bất quá, những lực lượng này cũng không hề biến mất. mà không ngừng lưu chuyển trong khí xoáy, thông qua tam đại công pháp phối hợp vận chuyển, rồi biến thành lực lượng hắc ám tinh túy.Mộng Yểm bắt đầu rên ư ử. có vẻ như đang rất hướng thụ cảm giác sung sướng này.Trịnh Hạo Thiên cũng không hề hấp thụ những lực lượng này. mà trả lại toàn bộ lực lượng này cho Mộng Yểm.Sau khi bị chuyển hóa. hoàn toàn biến thành lực lượng hắc ám. nó không thể nghi ngờ nó chính là chất bổ đường nhất cho Mộng Yểm. bị Mộng Yểm tham lam. điên cuồng hấp thụ.Bất quá Mộng Yểm cùng khônghề đắc ý, mà vẫn tiếp tục phối hợp ăn ý với Trịnh Hạo Thiên.Mỗi lần nó chỉ đám phóng thích ra một tia lực lượng quang minh của Khốn Long tác. Một tia lực lượng quang minh này tuyệt đối không vượt qua cực hạn chuyển hóa mà Trịnh Hạo Thiên có thể thùa nhận.Tuy nó rất nóng lòng muốn hấp thu lực lượng hắc ám tinh túy kia. nhưng nó vẫn cố gắng khống chế cái loại khát vọng gần như điên cuồng trong lòng lại. tránh khiến cho đồng bọn của mình chịu gánh nặng quá lớn.Trịnh Hạo Thiên lặng lẽ vận chuyển tam đại pháp quyết. Hẳn cùng Mộng Yểm liên thủ. rút ra từng tia từng tia lực lượng quang minh trong Khốn Long tác. đồng thời chuyển hóa thành lực lượng hắc ám tinh túy nhất.Cứ như vậy, lực lượng quang minh ẩn chứa trong Khốn Long tác càng lúc càng trở nên yếu ớt. mà lực lượng hắc ám của viên bát và Mộng Yểm lại càng lúc càng trở nên cường đại. tinh khiết.Tuy sự thay đổi này điền ra rất chậm, nhưng mưa dầm thẩm lâu. dẩn dẩn khiến cho hai người xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.Thời gian lặng lẽ trôi qua. Cùng không biết đã trải qua bao nhiêu ngày luyện hóa. Lực lượng bản thân viên bát và Mộng Yểm cuối cùng cũng vượt qua bản thể Khốn Long tác.Nó tru lên một tiếng hưng phấn không thể nào áp chế nổi. khối quang mang màu đen trong nháy mắt trở nên nồng đậm.''Hò....''Quang mang màu đen càng lúc càng trở nên cường thịnh. Ngay cả viên bát trong quang mang màu đen tựa hồ cũng xảy ra biền hóa vi diệu,Nó phảng phất như đã biến thành một ngọn lửa. một ngọn lửa màu đen.Bên trong ngọn lửa này. Khốn Long tác liều mạng giãy dụa, thực hiện những cố gắng cuối cùng trong cuộc đời nó.Mặc dù trên thân nó đã không còn khí phách, nhưng dù sao nó cũng là bản thể một kiện ngụy pháp khí. bản năng trời sinh đã cảm nhận được nguy hiểm đang tới gần, đương nhiên sẽ không chịu khoanh tay chờ chết.Chỉ là lúc này, lực lượng viên bát đã đột biến, vô luận nó có giãy dụa thế nào cũng không thể thoát ra khỏi ngọn ma diễm đáng sợ kia.Trịnh Hạo Thiên nhìn chằm chằm hết thảy những gì đang diễn ra. Nếu như hắc ám thần binh viên bát có thể tẩn chúc thành ngụy pháp khi. thì nó sẽ trở thành tẩm vương bài lớn nhất trong tay hắn. cho nên hắn cũng không dám buông lòng chút nào.Tam đại thần công vẫn vận chuyển không ngừng, mà Mộng Yểm cũng không cậy mạnh, tiếp tục chia tách từng tia từng tia lực lượng quang minh trong Khốn Long tác ra ngoài, để Trịnh Hạo Thiên tiến hành chuyển hóa.Lúc này, bên ngoài thân thể Trịnh Hạo Thiên cũng đã xảy ra biến hóa vi điệu.Linh lực toàn thân hắn bắt đầu sôi trào, khí tức lục giai đỉnh phong điên cuồng tràn ra. không ngừng khuắy tung toàn bộ thiên địa linh lực gần đó.Biến hóa nơi này đương nhiên đã khiến An Băng Hải chú ý tới, Tuy nàng không muốn xem trộm người khác, nhưng dao động linh lực mãnh liệt như thế. nàng làm sao có thể bỏ qua được.Vì thế trong hơn nửa tháng qua. tinh thần ý niệm của nàng đã nhiều lần quét qua sơn động.Mà Trịnh Hạo Thiên đang bể quan trong sơn động lại càng được nàng chú ý mãnh liệt.Tuy khí tức cường giả lục giai đối với nàng chẳng tính là gì. nhưng loại khí tức này lại dao động liên tục trong thời gian dài. hoàn toàn vượt xa khỏi dự đoán của nàng.Đến lúc này. nàng mới tin tưởng. Trịnh Hạo Thiên đúng là có cảm ngộ nào đó. cho nên mới lựa chọn bế quan tu luyện ở đây.Điều này khiến nàng nghi hoặc rất nhiều, và cũng có một chút hâm mộ.Nhưng ba người bọn họ lại không biết, khi Trịnh Hạo Thiên đang mải mê bể quan, trong Phiêu Miểu Vân Hải đa vì một người mới đến mà xảy ra chấn động nghiêng trời lệch đất.