Chiến Thiên

Chương 536: Đại bỉ bắt đầu




Thần niệm đảo qua quang cầu, Truyện Cảnh Thụy đã chọn được một tấm mộc bài.

Quang mang cuốn lấy mộc bài, đưa trở về tay hắn, hắn đảo mắt nhìn qua vài lần, kiên nhẫn chờ đợi.

Lúc này, trên mộc bài có khác một chữ: Thất.

Cuộc tranh đầu giữa các phong vô danh không thể nghi ngờ chính là tàn khốc và trực tiếp nhất.

Hơn một vạn phong vô danh chia làm mười một đại khu, số lượng phong trong mỗi một đại khu không giống nhau, nhưng mười một phong bài danh hàng đầu sẽ được tách ra, trở thành thành hạt giống cho mười một đại khu.

Mà tất cả những phong còn lại sẽ bốc thăm.

Sau đó. cứ hai phong lại cử người ra giao chiến với nhau. Thắng lưu bại tẩu, cho đến mỗi một đại khu chỉ còn lưu lại một phong thắng lợi cuối cùng.

Bởi vì số lượng phong trong mỗi khu đều khác nhau, cho nên thường xuyên xuất hiện tình huống vòng bị trống, nhưng nói tổng thể thì, muốn trở thành kẻ chiến thắng một khu, đại khái phải chiến từ chín tới mười trận, hơn nữa còn là đánh thắng tất cả, mới có thể vượt qua vạn phong, tiến vào vòng đấu loại cuối cùng.

Trong cuộc tranh đấu này, chỉ cần hơi có chút sơ sẩy, thì kết quả chỉ có một - thua knock out.

Truyện Cảnh Thụy rút được mộc bài số bảy, có nghĩa là Bạch Thảo phong sáp phải tham gia tranh đoạt trong tổ thứ bảy, mà điều khiến Truyện Cảnh Thụy lo lắng và không yên chính là, trong tổ thứ bảy, còn không biết có bao nhiêu phong cường đại bên trong.

Tuy mười năm thời gian đủ để thực lực một phong biến hóa, nhưng là người cùng tông môn, bọn họ ít nhiều cũng có chút hiểu biết đối với thực lực của nhau.

Cho dù là trong phong vô danh, cũng có tới hơn trăm phong thực lực cực mạnh, được công nhận là có thực lục tranh đoạt mười một danh ngạch.

Nêu những phong như vậy mà tập trung nhiều trong tổ thứ bảy, thì thành tích Bạch Thảo phong tuyệt đối không thể cao lên được.

Tuy Truyện Cảnh Thụy chưa bao giờ ôm hy vọng quá xa vời, rằng trong lần đại bỉ này Bạch Thảo phong có thể tiến vào hàng ngũ hạ phong, nhưng nếu bản phong có thể đi xa thêm một chút, ít nhất là không bị đào thải ngay vòng đầu tiên, hắn đương nhiên sẽ cao hứng hơn.

Dần dần, số người lấy được mộc bài càng lúc càng nhiều. Tin tức hiện lên trên mộc bài trong tay mỗi vi phong chủ cũng càng lúc càng nhiều.

Truyện Cảnh Thụy thật cẩn thận nhìn xung quanh, trong lòng có chút lo lắng và khẩn trương, mà người có biểu tình giống hắn thì chỗ nào cũng có.

Vô luận là phong có tư cách, có thực lực mưu cầu mười một danh ngạch hay là phong chỉ tính tham dự cho có, bọn họ đều không hi vọng gặp phải cường địch trong ngay vòng đầu tiên.

Điều này có liên quan tới danh đự của một phong, khôngthể qua loa đại khái được.

Cuối cùng, mộc bài trong tay Truyện Cảnh Thụy chợt lóe lên quang mang, bên phía trên đã có thêm một hàng chữ.

Cao Ô phong.

Sắc mặt Truyện Cảnh Thụy lập tức thả lỏng, hắn thở phào nhẹ nhõm một hơi. Đối thủ vòng thứ nhất đã xác định, hơn nữa còn là một đối thủ khá mềm.

Cao Ô phong, cho dù ở trong cả vạn phong vô danh cũng không tinh là quá mạnh. Thực lực thực chất chỉ ở tầng dưới, so với Bạch Thảo phong còn có vẻ không bằng, hơn nữa theo hắn biết, trong Cao Ô phong cũng không có cường giả thập giai, cho dù là phong chủ Công Dương Đông, bất quá cũng chỉ có tu vi cửu giai mà thôi.

Truyện Cảnh Thụy đảo mắt nhìn một vòng, sắc mặt mọi người xung quanh kẻ mừng kẻ lo, mỗi người một khác.

Hắn khẽ gật đầu với mọi người một cái, rồi sử dụng kiếm quang, trong nháy mắt đã rời đi.

Ba ngày sau, phía trên Phi Thiên hạ phong cao với, lại một lần nữa hội tụ mấy vạn người.

Cũng may đỉnh Phi Thiên hạ phong rộng lớn vô cùng, hơn nữa tất cả mọi người lại có thuật phi thân, cho nên cũng không quá chật chội.

Bất quá, cảnh tượng hôm nay so với lúc trước lại có chút bất đồng. Trên bầu trời không ngờ có mấy ngàn quang cầu trong suốt thật lớn trôi nổi lơ lửng giữa không trung.

Đây chính là không gian đặc thù do Vạn Kiếm tông bố trí, bên trong mỗi một quang cầu đều có không gian đủ lớn cho chiến đấu, chỉ cần hạ lệnh một tiếng là có thể để cường giả hai phong tiến vào chiến đấu.

Vạn Kiếm tông không hổ là một trong siêu cấp đại môn phái, bạo tay không phải mấy môn phái bình thường có thể so sánh.

Vì đại bỉ vạn phong một lần, không ngờ lập tức tung ra mấy ngàn không gian chiến đầu đặc thù, không lãng phí thời gian một chút nào. Nhân số mỗi một phong tới đây đều bị hạn chế, phong vô danh chỉ có thể mang theo mười người dự thi và quan chiến mà thôi.

Phụ tử Truyện Cảnh Thụy dẫn toàn bộ mấy người Trịnh Hạo Thiên tới. Lão nhân gia ông ta đã sớm quyết định, cho dù là thua trận về nhà ngay sau trận đầu tiên, thì cũng phải cho mọi người chứng kiến từ đầu tới cuối, chuẩn bị thật tốt cho lần đại bỉ tiếp theo.

Mà nhân số của hạ phong đang quan chiến lại lớn hơn rất nhiều. Mỗi một tòa hạ phong đều có thể mang một trăm người tới, có thể tới nơi này quan chiến, cảm nhận một chút không khí nơi đây, hơn nữa còn có thể quan sát rất nhiều cường giả chiến đấu, đối với tương lai sau này cũng có rất nhiều lợi ích.

Đó cũng là một trong phúc lợi trọng yếu của hạ phong.

Đương nhiên, nhân số của trung phong so với hạ phong lại càng khủng bố hơn. Mỗi một phong đều có thể mang tới ngàn người quan chiến, đồng thời còn có thái truợng trưởng lão cường giả linh thể chỉ điểm, giải thích nghi hoặc cho bọn họ. Đãi ngộ bậc này, đối với phong vô danh mà nói, quả thực là không thể tưởng tượng nổi.

Trịnh Hạo Thiên tìm kiếm trong đám đông một hồi lâu, cuối cùng tiếc nuối nhận ra, lượng người ở nơi đây thật sự nhiều lắm, khiến cho hắn không thể tìm ra được trận doanh của Khô Vinh phong, cũng không thể nhìn thấy thân ảnh Cừu Hinh Dư.

Nếu như là đệ tử tới quan chiến bình thường, đương nhiên có thể thoải mái đi lại, nhưng hắn lại là một trong những người dự thi, trước khi so đấu chấm dứt, vô luận thế, nào cũng không được chạy loạn.

Truyện Cảnh Thụy ngẩng đầu, nhìn mấy ngàn quang cầu trên đỉnh đầu. trầm giọng nói: "Hạo Thiên, Uy Hoa, Lâm Đình, ta đã hỏi thăm được. Cao Ô phong lần này có ba người xuât chiên, là phong chủ Công Dương Đông, Hứa Khí và Vân Di, trong đó, Công Dương Đông có tu vi cửu giai, Hứa Khí bát giai, mà Vân Di chỉ có lục giai. Hắc, hắc, lão phu nghe nói, Hứa Khí này có tiềm lực trùng kích thập giai, mà Vân Di tuy chỉ có tu vi lục giai, nhưng lại là luyện yêu võ giả thượng phẩm, chính là giai đồ mà Công Dương Đông thu nhận được tám năm trước. Trôi qua tám năm dốc sức bồi dưỡng, từ luyện yêu võ giả tam giai tấn chức đến lục giai, coi như không dễ dàng rồi." Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: https://

Trên mặt mọi người đều lộ vẻ mỉm cười, nói chung, tốc độ tiến giai như vậy quả thực không phái dề đàng.

Nhưng mấy người bọn Trịnh Hạo Thiên ở đây cũng chẳng phải người thường. Đừng nói ba người xuất chiến, cho dù là ba người Nhạc Mãnh cũng là luyện yêu võ giả cực phẩm. Tốc độ tu luyện của bọn họ tuy kém hơn Dư Uy Hoa và Lâm Đình, nhưng cũng đạt tới ngũ giai đỉnh phong, hơn nữa còn không mấy tới ba năm.

Về phần Dư Uy Hoa và Lâm Đình đều cùng thăng cấp lục giai, trong đó, Dư Uy Hoa thậm chí còn đạt tới lục giai đỉnh phong rồi.

Trịnh Hạo Thiên thì càng không cần phải nói tới. Ba năm thời gian, từ nhất giai linh khí sư trở thành bát giai linh khí sư, tốc độ như vậy tuy không dám nói là nhanh nhất từ trước tới nay, nhưng cũng tuyệt đối là đứng hàng đầu.

Đây là một điểm nổi trội của tư chất siêu phẩm. Trên phương điện tốc độ tu luyện thì nhanh hơn người bình thường rất nhiều.

"Đấu trường của chúng ta là số 1276." Truyện Cảnh Thụy chỉ vào một khối quang cầu trên bầu trời, nói: "Các ngươi lên đi. Nhớ kỹ, có thể chiến thì chiến, không thể chiến thì nhận thua, tuyệt đối không được liều mạng."

Ý tứ của hắn rất rõ ràng, để ba người Trịnh Hạo Thiên đi cọ sát một chút thì được, nhưng tuyệt đối không được liều mạng với người ta. Thời gian tu luyện của ba người bọn hắn dù sao cũng còn quá ngắn, nếu muốn tỏa sáng, ít nhất cũng phải chờ mười năm sau.

Tuy đẳng giai của tu luyện giả càng cao, tấn chức càng khó khăn, nhưng tất cả mọi người đều tin tưởng, chỉ cần cho bọn hắn mười năm thời gian thì tuy không dám nói đến cảnh giới linh thể, nhưng thập giai đỉnh phong không phải là vấn đề quá lớn.

Ba người Trịnh Hạo Thiên khom người, hành lễ với mọi người một cái thật sâu, sau đó cùng nhau bay về phía quang cầu trên bầu trời.

Quang cầu này đúng là quang cầu mà Truyện Cảnh Thụy vừa chỉ. Cũng chỉ có các phong chủ mới có thể thông qua mộc bài trong tay để biết địa điểm chiến đấu của bọn họ ở nơi nào.

Trên bầu trời thỉnh thoảng lại lóe lên vài đạo kiếm quang. Người ứng chiến của các phong lục tục tiến vào trong quang cầu.

Kỳ thật, chân chính khiến người ta chú ý nhất, cũng không phải là chiến đấu giữa các phong vô danh, mà là chiến đấu giữa các trung phong và hạ phong với nhau.

Đặc biệt là những trung phong, cả đám đều có nội tỉnh thâm hậu, cường giả trong phong nhiều như mây.

Bất quá, người ứng chiến của các trung phong đều là tổ hợp hai vị cường giả linh thể và một vị thập giai đỉnh phong, mà tất cả những hạ phong tham chiến, cho dù trong phong có hai vị cường giả linh thể, cũng chỉ phái ra một vị, đồng thời mang theo hai vị thập giai tu luyện giả dự thi.

Đây chính là quy tắc đã kéo dài vô số năm, nhất định phải cho thế hệ trẻ tuổi cơ hội thể hiện mình.

Mà trên thực tể, thập giai cường giả có thể thể hiện mình trong cuộc so đấu này, ngày sau đều có hy vọng tiến giai linh thể rất lớn.

Bất quá, hôm nay chỉ có phong vô danh so đấu, còn đám người trung hạ phong tới đây chỉ là để quan chiến mà thôi.

Ba người Trịnh Hạo Thiên đương nhiên không để ý nhiều đến vậy. Bọn họ cùng nhau tới phía trước quang cầu, nhẹ nhàng vươn tay chạm vào. Phía trên quang cầu lập tức giãn ra, để lộ ra một lỗ hổng, để bọn họ tiến vào.

Trong quang cầu, không ngờ lại là một cái lôi đài khổng lồ, bằng phẳng, phạm vi phải lên tới mười dặm.

Mà ở hai bên lôi đài còn có thêm mấy cái đài nhỏ, mà ở bên trên mấy cái đài này lại dập dờn một tầng quang mang nhàn nhạt.

Không nên xem thường những vầng quang mang này, lực lượng phòng hộ của chúng cường đại đến khó tin, nghe nói ngay cả một kích toàn lực của cường giả linh thề cũng không thể oanh phá được.

Những người chưa lên lôi đài so đấu có thể tiến vào trong đó được cỗ lực lượng này bảo hộ, không đến mức bị dư chân thương tổn.

Ở phía bên kia quang cầu đột nhiên rung lên, tiếp đó có ba người lần lượt tiến vào trong.

Đi phía trước là một người vóc dáng cao gầy, dưới cằm có một chòm râu dê rất hấp đẫn ánh mắt người khác, trên người dập dờn chín tầng quang mang. Đó đương nhiên là phong chủ Công Dương Đông của Cao Ô phong rồi, mà ở phía sau hắn trung niên hán tử đáng người cường tráng chính là Hứa Khí, mà vị nam tử sắc mặt ngăm đen, hơi có chút khẩn trương không thể nghi ngờ chính là tương lai và hi vọng của Cao Ô phong - thượng phẩm luyện yêu võ giả Vân Di.

Công Dương Đông nhìn ba người trẻ tuổi trước mắt, trong lòng cực kỳ hâm mộ.

Bạch Thảo phong thật sự là có vận *** chó, có thể thu nhận được ba thanh thiên tiền đồ vô lượng này.

Nếu Cao Ô phong bọn hắn có thể đoạt được một người, thì mười năm sau, nhất định có hi vọng tiến vào hàng ngũ hạ phong.

"Phành...." Một tiếng chiêng đột nhiên ầm ầm vang đội trong quang cầu: "So đấu giữa Bạch Thảo phong và Cao Ô phong bắt đầu. Các ngươi tự sai người xuất chiến đi."

"Vâng."

Mọi người không dám thất lễ, vội vàng ứng tiếng.

Thân hình Lâm Đình và Vân Di cùng nhoáng lên một cái, nhảy lên lôi đài khổng lồ phương viên mười dặm kia, còn mấy người Trịnh Hạo Thiên thì tiến vào trong tiểu quang quyền trên đài, để quang tráo phòng hộ cường đại bảo hộ bọn họ.

Vân Di ôm quyền thi lễ nói: "Đại danh Lâm sư huynh như sấm bên tai, xin được thỉnh giáo."

Lâm Đình mỉm cười, nói: "Vân sư huynh quá khách khí rồi, mời...."

Hai người bọn họ đều nhìn nhau, đồng thời quát lên một tiếng, cơ thể lập tức xảy ra biến hóa kỳ diệu - yêu hóa biến thân trong nháy mắt.

Nhưng, ngay sau đó, Công Dương Đông, Hứa Khí, thậm chí là tất cả mọi người đang quan chiến bên ngoài đều không khống chế được bản thân mà trợn tròn mắt lên, đồng thời lắp bắp kinh hô.

"Siêu ...Siêu.... Siêu phẩm."