Chiến Thiên

Chương 693: Xé rách không gian




Thiên Cơ động.

Đệ nhất thánh địa tu luyện Vạn Kiếm tông.

Phàm là đệ tử tông môn, vô luận có thiên phú tu luyện ra sao, đều vô vùng khao khát có được một cơ hội tiến vào Thiên Cơ động tu luyện.

Bởi vì linh lực nơi này nồng đậm hơn xa so với ngoại giới, hơn nữa linh lực bên trong nơi này còn ẩn chứa một ít lực lượng đặc thù. Những lực lượng này đều là do các tiên đại tiền bối Vạn Kiếm tông cố ý hấp nạp lực lượng tự nhiên, ngưng tụ mà thành.

Nếu như có thể lĩnh ngộ, đối với cường giả thập giai đang chuẩn bị trùng kích cảnh giới linh thể mà nói, sẽ có lợi ích rất lớn.

Chỉ là, cũng giống tất cả các môn phái khác.

Thánh địa tu luyện thế này, tuyệt đối không đủ để tất cả các đệ tử cùng sử dụng.

Mà ở trong Vạn Kiếm tông, chỉ có đám thiên kiêu chi tử chân chính, có thể lọt vào mắt xanh của các vị thái thượng trưởng lão, mới có cơ hội tiến vào nơi đây tu luyện. Bất quá, sau khi thực lực đạt tới một giai vị nhất định, thì lệnh cấm này sẽ tự động không còn tác dụng nữa.

Chỉ cần là cường giả linh thể, thì có thể tùy tâm tiến vào Thiên Cơ động tu luyện bất cứ lúc nào, hơn nữa còn không hạn chế thời gian lâu ngắn.

Đây chính quyền lợi và phúc lới lớn nhất mà những linh giả được hưởng thụ trong tông môn.

Nhìn điểm hàn tinh trước mắt thong thả phi hành, Trịnh Hạo Thiên cũng chậm rãi bám theo phía sau nó. Sau mấy khúc quẹo, hàn tinh cuối cùng cũng biến mất vào trong một cánh cửa đá.

Trịnh Hạo Thiên đẩy cánh cửa đá ra, hai mắt chợt sáng ngời.

Bên trong cánh cửa đá này, không ngờ lại là một không gian rất lớn. Bên trong không gian này, không chỉ có mấy gian phòng mà thậm chí còn có một hoa viên. Ở trong hoa viên, có một dòng suối nho nhỏ chảy róc rách không ngừng, trong không khí phiêu đãng một mùi hương thơm ngát.

Trịnh Hạo Thiên hít một hơi thật sâu, hắn có thể khẳng định, thứ mình ngửi được tuyệt đối là mùi thơm hàng thật giá thật, mà không phải là lực lượng của một loại ảo thuật nào đó.

Trước khi tiến vào đây, Lâm Đình đã từng nói, trong Thiên Cơ động có bí mật nho nhỏ. Trịnh Hạo Thiên lúc đó còn không để ý tới, nhưng sau khi hắn tự mình tiến vào trong thì mới biết được, thì ra nơi này lại có một động thiên khác.

Tiên đại tổ sư Vạn Kiếm tông đã sử dụng đại pháp lực, bố trí không gian trong những cánh cửa đá. mà càng khiến người ta kinh ngạc chính là, không gian nơi này không ngờ lại tràn ngập lực lượng sinh mệnh cường đại.

Thủ đoạn như vậy, tuyệt đối có thể nói là kinh thiên động địa rồi.

"Hay cho một cái động thiên." Thanh âm của Mộng Yểm khe khẽ vang lên: "Ngọn núi này đúng là một kiện chí bảo hiếm thấy a."

"Chí bảo?" Trịnh Hạo Thiên khẽ ngây người, kinh hô: "Ngươi nói Phi Thiên phong chính là một kiện bảo vật?"

"Ừm, kiện bảo vật này rất mạnh. Nếu như ta đoán không sai, đó nó chính là một kiện pháp khí cường đại."

Khóe mắt Trịnh Hạo Thiên khẽ nhảy lên. Thần niệm của hắn tràn ra, sau một hồi lâu, sắc mặt lập tức trở nên cực kỳ cổ quái.

Linh lực nơi này có chút khác biệt quả nhiên không chỉ vì mức độ nồng đậm, mà còn có một phần lớn là vì loại lực lượng sinh mệnh mãnh liệt, cuồn cuộn không dứt này, khiến cho toàn bộ thế giới này phảng phất như bừng bừng sinh cơ. Bất quá, chân chính khiến Trịnh Hạo Thiên cảm thấy rung động chính là, hắn từ trong sinh cơ này lại cảm ứng được một cỗ lực lượng thần kỳ mà cường đại.

Tuy cỗ lực lượng này được che dấu vô cùng sâu, nhưng hắn vẫn có thể nắm bắt được một tia manh mối. Nếu như là linh giả vừa mới tiến giai, thì tám chín phần mười sẽ không thể hiểu được loại lực lượng này xuất phát từ đâu. Nhưng Trịnh Hạo Thiên lại từng có ba lần kinh nghiệm rèn luyện ngụy pháp khí, cho nên hắn có thể cảm ứng được, cỗ lực lượng có mấy phần giống như lực lượng của ngụy pháp khí.

Nhưng cũng chỉ là giống mà thôi. Bởi vì sự cường đại của cỗ lực lượng không phải thứ mà ba kiện ngụy pháp khí của hắn có thể so sánh được. Nếu như nói ngụy pháp khí trong tay hắn giống như dòng suối nhỏ trong sơn động này, thì cỗ lực lượng này chính là đại hải mênh mông, sâu không thể lường.

Lúc này, ước mơ lớn nhất trong lòng hăn chính là, một ngày nào đó, ba kiện ngụy pháp khí của mình cũng có thể cường đại tới mức này.

Sau một hồi lâu, hắn cụp ánh mắt xuống, thu liễm tâm thần, tùy tiện ngồi xuống. Dần dần, linh lực trên người hắn bắt đầu dâng lên, đồng thời không ngừng hấp thụ linh lực quanh người.

Sau khi tấn chức linh thể, hắn phải không ngừng ngưng luyện lực lượng của bản thân, khiến cho cánh giới của mình hoàn toàn củng cố.

Vì thế việc hắn cần làm hiện giờ chính là hấp thụ, ngưng luyện rồi lại hấp thụ, ngưng luyện...

Suốt một tháng ròng rã, Trịnh Hạo Thiên rốt cuộc cũng mở hai mắt ra. Lúc này, linh lực quanh người hắn đã xảy ra biến hóa vi diệu. Cái cảm giác non nớt ban đầu hoàn toàn biến mất, thay vào đó lại là một cỗ khí tức linh giả ổn định, ngưng thực.

Nếu lúc này mà hắn quay trở lại Thiên ma giới, thì đám ma vương tuyệt đối sẽ không nghĩ hắn là một tiểu tử vừa mới bước vào cảnh giới linh giả.

Thở ra một hơi thật dài, Trịnh Hạo Thiên lại lấy ra khối ngọc thạch mà Vân thái thượng trưởng lão tặng.

Trong khối ngọc thạch này không chỉ có hàn tinh dẫn đường tiến vào Thiên Cơ động, mà còn có một bản ghi chép tỉ mỉ.

Bản ghi chép này chính là hai môn pháp quyết xé rách không gian và ngưng tụ linh thể của cường giả linh thể.

Đây là một trong những ưu đãi rất lớn của đại môn phái. Sau khi đẳng giai bản thân đạt tới cảnh giới nhất định, sẽ được ban tặng công pháp thích hợp nhất.

Tuy linh giả độc hành sau khi mò mẫm và khổ tu cũng có thể nắm giữ hai môn kỹ xảo này, nhưng nếu có truyền thừa thì sẽ rút ngắn được rất nhiều thời gian, có thể khiến cho linh giả tiến xa hơn một chút trên con đường tu luyện.

Thần niệm tiến vào trong ngọc thạch, Trịnh Hạo Thiên đã đắm chìm vào trong đó.

Xé rách không gian, đây là một năng lực đặc thù, đem chân linh lực của bản thân ngưng tụ đến một mức độ nhất định rồi oanh kích vào hư không trước mắt.

Chỉ là, lực lượng oanh kích này phải đạt tới một tiêu chuẩn nào đó, mới có thể xé rách được hư không trước mặt.

Đương nhiên, muốn nắm giữ thuần thục môn kỹ xảo này cũng không phải là chuyện đơn giản

Trừ nhât định phải có được lực lượng linh giả ra, còn cần phải sử dụng lực lượng tinh thần để xác định tọa độ không gian đích tới.

Chỉ có kết hợp hoàn mỹ hai điều này, mới xem như chân chính nắm giữ môn côn pháp này.

Trịnh Hạo Thiên thấp giọng lẩm bẩm, từng cỗ từng cỗ chân khí linh lực cường đại dũng mãnh đổ dồn vào lòng bàn tay. Đồng thời, thần niệm của hắn tràn ra, một tia lực lượng tinh thần này ngao du trong hư không, chúng tựa hồ có thể xuyên thấu vô tận không gian, đi thẳng tới thế giới khác.

"Thình thịch..."

Trái tim Trịnh Hạo Thiên nhảy lên kịch liệt, hắn không ngờ lại có một cảm giác khó tin.

Vào giờ khắc này, hắn phảng phất như có thể cảm ứng được tất cả những nơi mình đã từng đi qua.

Vô luận là Hàn Lâm tiểu Linh giới quê hương hay là thí luyện chi địa của ngư nhân, thậm chí là cả Thiên ma giới khủng bố kia, tinh thần của hắn tựa hồ có thể ngay lập tức tới nơi hắn muốn tới.

Đột nhiên, hắn vươn tay ra phía trước, kéo mạnh một cái.

"Xoẹt..."

Sau một tiếng kêu kỳ dị vang lên, ở trước mặt hắn đã xuất hiện một vết rách không gian. Than hình hắn chợt lóe lên, đã bước vào không chút do dự.

Ngay sau đó, ở trong một góc khác của huyệt động, cũng xuất hiện một vết nức không gian giống vậy, và hắn đã chui ra giống như quỷ mị.

Thiên Cơ động chính là một không gian bị phong bế. Ở nơi này, hắn sẽ bị một lực lượng cường đại nào đó kiểm soát, tuy có thể thi triển kỹ xảo xé rách không gian, nhưng không thể nào rời khỏi động phủ này được.

Bất quá, cho dù là như vậy, thành công lần đầu tiên này cũng đủ khiến hắn cảm thấy mỹ mãn rồi.

Xé rách không gian, thì ra lại đơn giản như vậy.

Nếu như lần sau còn gặp lại Nghiêm Lôi Minh và giao thủ, thì hắn nhất định không còn bó chân bó tay như trước nữa, mà cũng có lực lượng tương đương đáp trả xứng đáng.

Nhưng Trịnh Hạo Thiên lại không biết, môn kỹ xảo xé rách không gian này mặc dù tất cả các linh giả đều có thể nắm giữ, nhưng tuyệt đối không phải đơn giản như thế.

Linh giả bình thường phải chậm rãi mò mẫm, mất cả một năm , thậm chí là mấy năm thời gian mới có thể vận dụng tự nhiên được.

Trừ phi là cường giả linh thể lĩnh ngộ lực lượng ý chí không gian như Lâm Đình, nếu không căn bản không thể làm được điều này.

Nhưng Trịnh Hạo Thiên lại khác, trong đan điền của hắn, vô luận là tàn phách chim đại bàng hay là tàn phách phượng hoàng kiêu ngạo kia, đều có năng lực đặc thù liên quan tới không gian.

Mà chính bởi vì có sự hiện hữu của chúng, cho nên thân thể Trịnh Hạo Thiên mới có thể xảy ra biến hóa vi diệu, khi nắm giữ lực lượng không gian lại càng có cảm giác thuận lợi như nước chảy thành sông.

Hai tay lại vươn ra, xé rách, lắc mình, biến mất...

Loạt động tác này không ngừng diễn ra trong một không gian cũng không tính là quá lớn. Hắn giống như một u linh, không ngừng thoáng hiện biến mất, đem thân pháp phát huy tới mức cực hạn.

Nếu để cho Nghiêm Lôi Minh nhìn thấy cảnh tượng này, thì nhất định, hắn sẽ không bao giờ dám thi triển mon kỹ xảo này trước mặt Trịnh Hạo Thiên nữa. :

Lại qua một tháng nữa, Trịnh Hạo Thiên đã nắm giữ môn kỹ xảo này khá thuần thục. Tuy bởi vì ở trong Thiên Cơ động, hắn không thể tập luyện xé rách không gian, vượt qua khoảng cách dài, thậm chí là vượt ra khỏi Đại Linh giới. Nhưng trình độ kỹ xảo trong không gian phạm vi nhỏ của hắn tuyệt đối đã đạt tới mức khiến người ta phải ngước lên mà nhìn rồi.

Một lần nữa tĩnh tâm trở lại, thần nhiệm của hắn tiếp tục thăm dò ngọc thạch.

Ngưng luyện linh thể, đây chính là môn công pháp thứ hay mà các linh giả phải học. Hơn nữa cũng là phương pháp tốt nhất giúp các linh giả bảo mệnh.

Nói chung, một tu luyện giả ít nhất có thể ngưng luyện ra hai linh thể. Một cái trong đó đương nhiên chính là linh thể yêu phách, mà còn còn lại thì chính là linh thể chân thân của bọn hắn.

Khác với linh khí sư, bọn họ thường chi ngưng tụ ra một cái linh thể, đó chính là linh thân bản thể của bọn họ. ( linh thân bản thể = linh thể chân thân )

Khối linh thẻ này cũng giống như hóa thân của bọn họ, có thể dựa theo ý nguyện của bọn họ mà thực hiện như hành động khác nhau.

Linh giả cường đại khi bế quan khổ tu, thường thường sẽ phóng thích linh thể của mình ra, bảo hộ bản thể của mình, có thể thay thể bản thể xử lý một chút việc nho nhỏ.

Hơn nữa, một khi gặp phải đối thủ cường đại không thể chống cự, linh giả có thể điều khiển linh thể quấn lấy đối thủ, tranh thủ cho mình một cơ hội bỏ chạy.

Bất quá, muốn ngưng tụ linh thể cũng không phải là chuyện đơn giản, hơn nữa, bồi dưỡng linh thể lại càng là việc gian nan vô cùng.

Mỗi lần sau khi ngưng luyện thành công linh thể, nó sẽ hấp thụ một bộ phần lực lượng của linh giả khi tu luyện, để tăng cường bản thân. Nói cách khác, nếu số lượng linh thể càng nhiều, thì tốc độ tu luyện sẽ càng chậm. Mà điều đáng lo ngại nhất chính là, nếu tu vi bản thân không đủ mạnh mẽ mà lại ngưng tụ ra quá nhiều linh thể, thì bản thân linh giả thậm chí còn có thể bị linh thể hấp thụ quá mãnh liệt, mất đi quá nhiều lực lượng mà chết.

Cho nên, linh thể mạnh yếu ra sao đối với linh giả mà nói, thực sự là một chuyện rất quan trọng, không thể khinh thường đại ý được.