Chờ Em Bước Đến Bên Anh

Chương 17: Diễn đàn trường Chí Quang bùng nổ




Sau khi thêm Wechat với Cao Hữu Phong, vào trong lớp, Cố Ngọc Như ổn định chỗ ngồi. Vẫn như mọi khi, lúc cô đến lớp thì cũng chỉ có lác đác vài người thôi, Giang Tuấn Phi hay hai cô bạn Lạc Châu và Châu Hi Nhã kia của cô vẫn chưa đến lớp. Nhưng khi mà đang lấy sách tiếng Toán ra để xem trước bài học của ngày hôm nay thì có hai cô bạn cùng lớp đến trước bàn cô với vẻ mặt hết sức tò mò.

Cô bạn tóc xoăn: "Cậu sao lại đi học cùng Cao Hữu Phong vậy?"

Cô bạn tóc ngắn: "Sao Cao Hữu Phong lại thêm Wechat của cậu vậy?"

Cố Ngọc Như ngớ người, nhớ lại cảnh tượng vừa nãy, cô ở trước lớp cùng với Cao Hữu Phong thêm Wechat của nhau. Trong phòng học lúc này dù chỉ có ít người mới đến lớp nhưng chắc chắn là đã chứng kiến hết những gì vừa rồi xảy ra.

Cô nhất thời bối rối, không biết nên trả lời thế nào. Cao Hữu Phong là người mà tất cả các nữ sinh trong trường Chí Quang đều mơ mộng muốn được thân thiết hay làm bạn gái của cậu. Cậu rất thu hút những cô bạn khác giới, là đối tượng mà ai cũng dán mắt vào nhìn cậu, hình tượng đại thiếu gia trên người cậu thật sự rất lạnh lùng, bất cần, luôn tỏ vẻ không quan tâm ai cả, như thể không có ai có thể hấp dẫn hay làm cậu hứng thú, nhưng điều đó không làm người khác chán ghét mà càng thêm yêu thích cậu.

Hai cô bạn tóc xoăn, tóc ngắn kia đứng đợi cô trả lời mà sốt ruột, liền lấy ghế của Châu Hi Nhã và Lạc Châu ở phía trước bàn cô ngồi xuống, gương mặt không giấu nổi sự tò mò, đôi mắt sáng long lanh, hứng thú chờ cô trả lời.

"Này cậu nói gì đi."

Cố Ngọc Như: "Thật ra mình chỉ gặp cậu ấy trên trường, rồi cậu ấy cùng mình lên lớp thôi."

"Thế tại sao hai người lại thêm Wechat của nhau?"

Cô cũng thẳng thắn: "Tại vì cậu ấy có một số bài tập muốn hỏi mình, nên thêm Wechat để trao đổi cho tiện thôi."

Hai cô bạn nghe vậy thì: "Tụi mình không tin."

Cô bạn tóc xoăn: "Cao Hữu Phong đó giờ mình biết là người không bao giờ thích tiếp xúc với bạn học nữ. Tại sao không xin Wechat của Giang Tuấn Phi hay Trình Tấn lớp hai để hỏi bài mà phải hỏi cậu chứ?"

Cô bạn tóc ngắn gật gật đầu: "Đúng vậy."

Hai người đồng thanh: "Hai người chắc chắn có gì đó."

Cố Ngọc Như: "Mình nói là sự thật. Với lại mình và cậu ấy không có gì cả, chỉ là bạn bè giúp đỡ lẫn nhau thôi."

Hai cô bạn học này nghe cô quả quyết nói như vậy cũng không hỏi gì thêm, không nhiều chuyện chỉ đành quay về chỗ ngồi của mình, mở sách ra ôn lại một số bài tập môn Toán.

Khi Giang Tuấn Phi đến, cậu bạn liền mỉm cười, chào hỏi Cố Ngọc Như. Lại nhớ ra chuyện gì đó, hỏi cô: "Cậu và Cao Hữu Phong thân thiết với nhau từ lúc nào vậy?"

Tựa như là một lời hỏi thăm, nhưng thật ra là ngầm tìm hiểu mối quan hệ của người bạn cùng bạn này vị thiếu gia bên lớp bảy.

Cố Ngọc Như không mặn không nhạt, "Sao cậu hỏi chuyện này vậy?"

Giang Tuấn Phi lúc này mới lấy điện thoại ra để trước mặt cô, trên màn hình điện là một bài viết được đăng trên diễn đàn trường Chí Quang, có nội dung là:

"Siêu hot! Chắc chắn hot! Sáng nay, Cao Hữu Phong cùng với một bạn nữ cùng nhau sánh vai đi trên sân trường, thậm chí vị đại thiếu gia này còn đưa cô bạn này đến tận lớp!!!"

Phía dưới dòng trạng thái còn đính kèm ba tấm ảnh của cô và Cao Hữu Phong. Bức ảnh đầu tiên là chụp từ phía sau lưng của hai người trên sân trường, bức ảnh thứ hai là chụp hai người đứng trước cửa phòng học của lớp 12-1 và bức ảnh cuối cùng là chụp được góc nghiêng của hai người khi đi lên cầu thang tầng ba.

Tất cả các bức ảnh rất rõ nét, riêng tấm ảnh thứ hai và thứ ba đều có thể nhìn thấy cả mặt của cậu và mặt của cô.

Sau khi trợn tròn mắt nhìn bài viết được đăng 23 phút trước trên diễn đàn, cái đầu cô như một ngọn núi lửa phun trào, ong ong nhìn chằm chằm vào cái điện thoại của Giang Tuấn Phi.

Lạc Châu và Châu Hi Nhã vừa mới vào lớp liền chạy về chỗ ngồi, la hét ầm ĩ.

"Trời đất ơi, cậu hot rồi, cậu hot rồi." Lạc Châu thở hổn hà hổn hển nói chuyện với cô.



Châu Hi Nhã thì bình tĩnh hơn Lạc Châu một chút: "Tiểu Ngọc Như, cậu và Cao Hữu Phong sáng nay cùng nhau đi học à? Trên diễn đàn trường bùng nổ lắm rồi." Nói rồi dơ chiếc điện thoại của cô ấy ra cho Cố Ngọc Như xem: "Mọi người trong trường đều đang bàn tán về hai người các cậu, rất sôi nổi đấy."

Lạc Châu cười cười nhìn cô, phải nói là gượng mặt của cô ấy lúc này rất là biến thái: "Ngọc Như, cậu thành thật khai báo cho tụi mình. Chuyện này là sao hả?"

Cố Ngọc Như hết nhìn qua hai cô bạn thân này của mình, rồi quay đầu nhìn sang phía bên phải của mình nhìn Giang Tuấn Phi. Trên gương mặt của ba người này thật sự là rất muốn hóng chuyện của cô. Cô cười haha. Sao mọi chuyện lại thành ra như thế này chứ?

Trong lúc cô đang giải thích cho ba người này đầu đuôi câu chuyện, thì trên diễn đàn trường lúc này vẫn chưa bao giờ hết hot. Mọi người đều đang bàn tán xôn xao, rất náo nhiệt. Trong khu bình luận, có người nói rằng cô gái trong hình là bạn học trong lớp của họ. Có người thì bình luận hẳn cả họ và tên của Cố Ngọc Như, cũng như nói ra thành tích học tập của cô. Có người lại nói nhiều chuyện nói rằng, "Trời đất ơi, tôi sáng nay ở phòng học, chính mắt tôi nhìn thấy Cao Hữu Phong muốn thêm Wechat của Cố Ngọc Như. Tôi nhìn mà tôi sốc, tôi đứng hình." Ở dưới bình luận còn đính kèm cả video Cao Hữu Phong mở lời muốn xin Wechat của cô.

Trời đất ơi, mọi người trên diễn đàn muốn điên hết cả rồi, cái bình luận thêm Wechat kia được rất nhiều lượt tương tác.

Không cần nói ai là người đăng dòng bình luận này, đọc là biết là cô bạn tóc xoăn hoặc tóc ngắn kia nhiều chuyện đăng lên.

Mọi người rần rần chạy đến khu nhà học A, leo lền tầng ba đến trước cửa lớp 12-1 ngắm nhìn cô gái được Cao Hữu Phong hộ tống vào lớp sáng nay.

Diễn đàn trường lại bùng nổ, mọi người đều đang bàn tán về thành tích học tập của Cố Ngọc Như. Ai ai trong trường đều ghen tị với cô. Thông minh, học giỏi, đã vậy nhìn cũng xinh đẹp, ưa nhìn đó chứ, đặc biệt hơn là được sánh vai đi đến lớp học cùng Cao Hữu Phong.

Cố Ngọc Như cô đúng là hot thật rồi.

Sau khi kể lại hết mọi chuyện giữa mình và Cao Hữu Phong, nhưng có sự góp mặt của Giang Tuấn Phi, cô không thể kể chuyện tối qua trên đường về nhà thì gặp bọn đòi nợ được. Cô lược bớt đoạn nói đó đi, rồi điều chỉnh lại câu chuyện một chút nhưng vẫn không làm thay đổi nội dung.

Ba người sau khi nghe cô kể xong thì mới hiểu ra. Lạc Châu chưa kịp phản ứng lại chuyện giữa cô bạn của mình và Cao Hữu Phong, thì trước cửa ồn ào chưa từng thấy.

Một đám đông không chỉ riêng khối mười hai, mà còn có cả khối mười và mười một nhộn nhịp ở trước phòng học lớp 12-1 xì xào bàn tán.

Các bạn trong lớp một nhìn thấy mà hết cả hồn, không khác gì Lạc Châu. Cô nàng này quay xuống trêu ghẹo cô bạn thân: "Ưm hừm, Ngọc Như, bây giờ thì cậu hot quá rồi."

Châu Hi Nhã lúc này đang cầm điện thoại cập nhật tình hình trên diễn đàn trường mà tấm ta tấm tắc: "Chỉ là chuyện hai người trên sân trường sánh bước cùng nhau, mà tất cả mọi người đều tra ra được cả hộ khẩu của cậu rồi."

Cố Ngọc Như hết hồn, "Gì chứ? Hi Nhã, cậu có cần nói quá như vậy không?"

Châu Hi Nhã nói hết cho cô nghe: "Lời mình nói là sự thật. Nào là thành tích học tập, nào là video cậu đứng trên sân trường phát biểu, haha mọi người đều moi ra hết để xem này."

Lạc Châu cũng góp lời: "Ngày tháng sắp tới của cậu chắc sẽ không yên bình đâu."

Tống Anh Lạc cũng là một trong những cô gái có những hảo cảm với Cao Hữu Phong, không ai không biết là cô ấy thật sự rất thích, và vẫn theo đuổi Cao Hữu Phong. Khi đến lớp, cô nàng này hẳn cũng đã nghe được tin tức trên diễn đàn trường.

Tống Anh Lạc bùng nổ, tức giận đùng đùng cùng cô bạn thân Hứa Như Yến chen vào đám đông đứng trước cửa lớp học. Sát khí đầy người tỏa ra, gương mặt được trang điểm kĩ càng cũng không thể che đi cơn tức giận thể hiện ở trên khuôn mặt xinh đẹp.

Đi đến trước bàn học của Cố Ngọc Như, hống hách đập lên bàn của cô: "Cậu và Cao Hữu Phong có chuyện gì hả? Hai người làm sao mà lại thân thiết như vậy, cùng nhau đi học hả?"

Cố Ngọc Như nhíu mày trước hành động tra hỏi của Tống Anh Lạc: "Cậu làm gì vậy hả?"

Cú đập bàn này đã làm tất cả mọi người trong lớp và những nhóm người đứng ngoài lớp chú ý đến. Mọi người ai cũng đổ dồn những con mắt tò mò nhìn Cố Ngọc Như và Tống Anh Lạc.

Bên ngoài đang xì xầm bàn tán:

"Tống Anh Lạc ai mà chả biết cậu ta theo đuổi Cao Hữu Phong đã lâu mà lại không được cậu ấy đón nhận tình cảm. Lần này tin tức được bàn tán trên diễn đàn như này chả khác gì vả vào mặt cậu ta chứ."

"Đúng vậy, nghĩ cũng đáng thương thật. Tống Anh Lạc căn bản là tiểu thư nhà giàu, có tiền, cũng có thành tích trong trường. Thế mà Cao Hữu Phong lại chú ý đến người tên Cố Ngọc Như kia. Tôi mà là Tống Anh Lạc, tôi cũng tức chết mà."

Trong lớp cũng không khác gì bên ngoài, mọi người nhỏ giọng truyền tai nhau những câu nói:



"Không biết cán sự môn tiếng Anh của chúng ta có bị làm sao không?"

"Nhưng mà kể ra thì cũng rất kì lạ. Tại sao Cố Ngọc Như cậu ấy có thể thân thiết với Cao Hữu Phong chứ?"

"Mình cũng thấy kì lạ."

Cô bạn tóc xoăn cũng nhiều chuyện góp một câu: "Nãy mình đến lớp rất sớm, mình chứng kiến hết tất thảy quá trình thêm Wechat của Cố Ngọc Như và Cao Hữu Phong đó."

Cô bạn tóc ngắn cũng kể lại: "Nãy hai đứa mình đi hỏi Ngọc Như, thì cậu ấy chỉ nói thêm Wechat là chỉ để trao đổi trong vấn đề học hành thôi."

Nghe như phải tin sốc, mọi người trong lớp nhất là đám con gái lại tụm năm tụm ba đi nói chuyện.

"Phải rồi, đảm bảo hai người họ đã xảy ra chuyện gì đấy."

"Nhìn lớp phó của chúng ta tức giận chưa kìa."

Cố Ngọc Như và Tống Anh Lạc lúc này không quan tâm mọi người đang bàn tán những gì. Hai người nhìn nhau đầy căng thẳng, người thì tức giận gương mặt tỏ vẻ khó chịu bởi hành vi của người kia, người thì ghen ghét đến nóng cả đầu.

Tống Anh Lạc nghe Cố Ngọc Như nói chuyện mà trong lòng cảm thấy không thể nào không tức giận, càng quá quắt hất mặt lên nhìn xuống cô như nhìn một con kiến: "Cậu không biết tôi là đang làm cái gì hả? Tôi chính là đang muốn hỏi cậu, mối quan hệ giữa cậu và cậu ấy là thế nào đấy?"

Hứa Như Yến cũng không chịu im lặng xem cảnh hay, cùng với cô bạn thân Tống Anh Lạc nói móc Cố Ngọc Như: "Tôi thấy bình thường cậu học giỏi, thông minh lắm mà sao hôm nay nghe không hiểu người khác nói gì vậy hả?"

Vốn dĩ Lạc Châu không có ý định xen vô chuyện giữa Cố Ngọc Như và Tống Anh Lạc, nhưng khi nghe Hứa Như Yến mở miệng nói những lời lẽ ngứa tai thì không thể im lặng được nữa.

Lạc Châu vốn dĩ tính cách rất khó chịu với những người hay kiếm chuyện trước với mình hay là bạn của mình. Cô ấy nóng tính, giọng điệu chua ngoa: "Phải rồi, lời của chó sủa thì ai mà hiểu được hả?"

Tống Anh Lạc và Hứa Như Yến quay phắt lại về phía Lạc Châu, mắt trừng mắt, đối trọi gay gắt: "Gì chứ? Cậu nói cái gì?" Là Hứa Như Yến lên tiếng.

"Tôi nói vậy mà hai người các cậu nghe không hiểu sao? Cũng đúng, con người đi nói chuyện với chó thì làm sao mà chó hiểu cho được, cũng như chó nói chuyện thì sao con người có thể nghe hiểu?" Lạc Châu bĩnh tĩnh đấu tranh ánh mắt với Hứa Như Yến.

Châu Hi Nhã nghe cô bạn của mình nói chuyện không bùi tai thì thấy bắt đầu có chuyện rồi. Cô ấy đứng lên ngăn cản Lạc Châu và Hứa Như Yến sợ rằng sẽ có cuộc ẩu đả trong lớp, "Này hai cậu nhường nhịn nhau chút đi. Sắp đến giờ vào học rồi."

Hứa Như Yến như nghe phải chuyện hài, không chịu thua, nói chuyện bới móc: "Cậu ta chính là nói chúng tôi là chó. Không phải nói một lần mà là nói tận hai lần. Chúng tôi làm sao mà nhường nhịn hả."

"Cần gì nhường nhịn, giỏi thì tiếp tục nói cái gì đó phản bác lại đi. Chính các cậu là người kiếm chuyện với Ngọc Như trước. Chỉ là tôi thấy bất bình mà nói vậy thôi." Lạc Châu không nghe Hi Nhã khuyên can tiếp tục nói, nở nụ cười khinh bỉ.

Cố Ngọc Như thấy mọi người đều đang bàn tán, liền muốn đứng lên khuyên can, kêu mọi người dừng lại. Cô cũng biết tính Lạc Châu là không nhường nhịn gì ai, nếu đã nói là toàn nói những lời khó nghe, khiến người khác chỉ muốn ra tay đánh người để giải toả những cơn khó chịu vì nghe những lời khó nghe ấy.

Đang tính kêu Giang Tuấn Phi ra mặt can ngăn, vì là lớp trưởng nên mọi người sẽ nể mặt, lời nói cũng sẽ có uy nghiêm, trọng lượng hơn. Nhưng quá trễ rồi. Một cái tát giáng vào mặt của Lạc Châu.

Là Tống Anh Lạc phản ứng trước. Cô ấy từ trước đến giờ cũng không kiêng nể gì ai, vậy thì tại sao phải nhường nhịn, lùi một bước chứ.

Cái tát này mọi người trong lớp ai cũng bất ngờ, hốt hoảng mà xuýt xoa. Lực tay thật sự rất mạnh. Tuy Tống Anh Lạc nhỏ con, là tiểu thư tay không động việc nặng nhọc nhưng lực vung tay ấy rất mạnh, làm đỏ cả một bên má của Lạc Châu.

"Có biết tại sao tôi nói mà các cậu không hiểu không?" Sau khi giáng cú tát điếng người ấy vào Lạc Châu, Tống Anh Lạc như nói với Lạc Châu nhưng ánh mắt lại nhìn về Cố Ngọc Như.

"Là vì các cậu học thức kém, nên căn bản không nghe hiểu chúng tôi nói gì đấy."

Sau khi nói câu này xong, Lạc Châu cũng dơ tay tát vào má trái của Tống Anh Lạc. Cô nàng vừa bị ăn cái tát như vậy nên giờ phút này thật sự không còn vẻ mặt cười đùa nữa.

Một tiếng vang lên. Ai cũng phải xuýt xoa. Ngay cả Cố Ngọc Như cũng không ngờ Lạc Châu sẽ hành động như vậy.