Chỗ Nào Không Đúng

Chương 166




Giản Thành vẫn duy trì tư thế hơi ngửa đầu, trong lòng tán thưởng bản thân.


Hắn thật là quá cơ trí, kể từ đó, không chỉ có thể quang minh chính đại cùng sư huynh tương thân tương ái, còn có thể tránh đi những hồng nhan tri kỷ lung tung rối loạn đời trước của mình.


Bất quá có câu nói vui quá hóa buồn.


Hai vị trước mặt Giản Thành một Nguyên Anh một Hóa Thần không có một người là lương thiện, trong đó càng có thêm một Diệp Vô Cấu từng giết chết hắn, tuy rằng tin tức của Giản Thành thực làm cho người chấn động, nhưng một khi bọn họ tiêu hóa mấy cái tin tức này, bắt đầu nhanh chóng tự hỏi, liền không có dễ dàng bị lừa gạt như vậy.


Tỷ như.....


Linh Nguyệt chưởng tôn hỏi: "...........Ngươi nói chỉ có ngươi, vậy sư huynh thì sao? Lan Hải sư huynh đi đâu? Hắn vẫn như cũ ngã xuống?"


Giản Thành trên mặt không nói chuyện, trong lòng lộp bộp một cái.


Đúng nha, lúc ấy sư phụ hắn đi đâu? Nga, nghĩ ra rồi, Lan Hải chưởng tôn một mình tiến vào hậu phương quân địch, tựa hồ mang đội đi chi viện Thái Thanh Kiếm Các!


Là như thế này sao? Hay không phải như vậy?


Chậc, dù sao cứ nói vậy đi!


Vì thế Giản Thành thở dài nói: "Chúng ta cùng Thái Thanh Kiếm Các là liên minh, sư phụ ta ở bên chỗ Kiếm Các bên kia."


Tỷ như........


Diệp Vô Cấu hỏi: "Tại đại điển khi tông môn thu đồ đệ, quan hệ của ngươi cùng Nguyệt Liên rất gần, người ngươi tiếp xúc đầu tiên cũng nhất định là Nguyệt Liên, Nguyệt Liên có tâm với ngươi, ngươi tựa hồ cũng đối nàng có chiếu cố, ngươi vừa rồi lại nói thích Húc Chi? Nguyệt Liên chết cùng ngươi không có liên quan sao? Húc Chi bị Thiên Quý lão nhân bắt đi, cũng không liên quan đến ngươi sao? Trong lúc này rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"


Trên mặt Giản Thành vẫn thản nhiên như cũ, tim lại nhấc tới cổ họng.


Hắn nói: "Khi mới vừa vào sơn môn, ta đích xác cùng Bạch sư tỷ rất là thân cận." Giản Thành quyết định trước tiên bơm cho Bạch Nguyệt Liên một trận: "Rốt cuộc thì thời niên thiếu ngây ngô, ta chợt gặp được một thiếu nữ kiều tiếu mạo mĩ như Bạch sư tỷ vậy, bị hấp dẫn cũng là đương nhiên."


"Vì ta cùng Bạch sư tỷ đi lại tương đối gần, sau này may mắn nhận thức Trần sư huynh, từ đây.......


Từ đây hai người bọn họ liền ngươi đánh ta ta tính kế ngươi = =


Bất quá lời này không thể nói, Giản Thành chỉ là phát ra một tiếng thở dài, không nói lời nào.


Bút pháp xuân thu online!


Tỷ như............


Bạch Anh chưởng tôn cười lạnh: "Đầy miệng bậy bạ! Dù cho Húc Chi bị chuyển hóa thành ma tu, nó nhất định cũng không đối địch cùng tông môn, dù cho trúng bẫy rập của địch nhân........." Ông nhớ tới Lan Hải chưởng tôn đã ngã xuống, liền chuyển giọng: "Ngươi chỉ nói sau khi giết Húc Chi mới phát hiện thích y, có thể thấy được trước đó, Húc Chi cũng chưa bao giờ làm chuyện gì khiến ngươi tỉnh ngộ, nói cách khác............ thẳng đến khi Húc Chi chết, y cũng đều chưa từng đối với ngươi sinh ra bất cứ cảm tình gì."


Vị chưởng môn cố chấp mà lòng dạ hẹp hòi này khẽ nâng cằm, ngạo mạn nói: "Quá khứ đã qua, hiện tại là hiện tại, chuyện về ngươi cùng Húc Chi là khác."


Ông cảnh cáo Giản Thành: "Không cần lẫn lộn khái niệm."


Giản Thành: ".........."


Cmn, xác định, mặc kệ là đời trước hay đời này, địch nhân lớn nhất trên con đường tình cảm đều mẹ nó là lão già thúi quật cường trước mặt này!!


Giản Thành tối tăm mà nhìn Bạch Anh, chính hắn không phát hiện, nhưng ba người khác nhìn đến biểu tình của hắn đều không hẹn mà cùng nhíu mày.


Thanh niên tóc đen mặt mày tối tăm, giữa mà tràn đầy lệ khí, con ngươi đen nhánh thâm trầm không ánh sáng, chỉ nhìn vào toàn thân liền không tự chủ được rùng mình, sợi dây cảnh báo ở trong đầu kêu vang.


Ánh mắt Linh Nguyệt chưởng tôn chợt lóe, khóe môi nàng cong lên, thì ra là thế.


Nữ tử váy tím ngược lại an tâm vài phần.


Nhược điểm của Giản Thành chính là Trần Húc Chi, chỉ cần Trần Húc Chi như cũ tâm ở tông môn, thừa nhận tầng quan hệ sư thừa này, như vậy Giản Thành liền sẽ cố kỵ Trần Húc Chi, sẽ không hành động thiếu suy nghĩ.


Linh Nguyệt chưởng tôn trong giây lát liền nghĩ kĩ ra sách lược.


Nàng nhu nhu thở dài: "Sư huynh, lời này của ngươi có chút quá."


Sắc mặt như cũ tái nhợt, nhưng đã nhanh chóng khôi phục lý trí, cũng bắt đầu tự hỏi.


Hoặc là nói so với Giản Thành quái vật được ông trời ưu ái buff thêm tốc độ thăng cấp, đám người Linh Nguyệt chưởng tôn mới là chân chính hao phí mấy trăm năm, bước từng bước một đến địa vị tu sĩ Nguyên Anh như hiện tại.


Nếu là lúc đang du lịch hoặc lúc mấu chốt, dù cho nghe được tin tức kinh tủng mà Giản Thành nói ra, bọn họ cũng sẽ cưỡng chết hết thảy cảm xúc trong lòng, lý trí mà bình tĩnh suy xét bước tiếp theo nên đi như thế nào.


Mà hiện tại thân ở nơi an toàn, bọn họ mới có thể cho mình thêm thời gian vài phút, dung túng chính mình sa vào trong bi thống.


Thần sắc Linh Nguyệt chưởng tôn ôn nhu cực kỳ, phảng phất như không phát hiện ra không khí căng chặt.


"Có người quan tâm Húc Chi, đây là chuyện tốt, còn về vấn đề tình cảm giữa Húc Chi cùng Giản tiểu hữu, ta nghĩ đây là chuyện giữa hai người họ." Linh Nguyệt chưởng tôn cười duyên nói: "Gút mắt tình cảm năm đó giữa sư huynh cùng sư tỷ, Thanh Minh sư bá cũng không có nhúng tay nga~"


Nghe xong Linh Nguyệt chưởng tôn nói, trên khuôn mặt âm trầm kia của Giản Thành toát ra một tia ý cười, thật giống như có người chống lưng, Giản Thành nâng cằm lên, đôi mắt phát sáng.


Chỉ còn kém nói thêm một câu không sai.


Thấy một màn như vậy, Diệp Vô Cấu đột nhiên thả lỏng, nàng ngồi dựa trên nệm, nhẹ nhàng vuốt lông của thỏ đại gia ở trong lòng ngực, trên mặt toát ra biểu tình cười như không cười.


Bạch Anh chưởng tôn nghe xong biểu tình khẽ biến, ông nhàn nhạt n ói: "Tuy nói như vậy, nhưng mà Vô Cấu không nhập ma a~"


Giản Thành nghiến răng: "Phải không? Nếu như Vô Cấu đường chủ thật sự không nhập ma, vì sao lại dừng lại ở Nguyên Anh kỳ mấy chục năm mà vô pháp tiến thêm một bước? Nếu như nàng không nhập ma, vì sao trở thành chưởng môn là ngài mà không phải nàng!?"


Linh Nguyệt chưởng tôn thiếu chút nữa huýt sao một tiếng, wow, Giản Thành thành khi đối diện với chưởng môn sư huynh sức chiến đấu thực cường!


Nhìn có vẻ đời trước hắn không ít lần bị chưởng môn sư huynh lăn lộn.


Linh Nguyệt chưởng tôn đơn giản không mở miệng, nàng nhẹ nhàng nâng gót sen, ngồi ở bên cạnh Diệp Vô Cấu, cùng sư tỷ nhà mình nhàn nhàn mà xem kịch.


"Vô Cấu đích xác có tâm ma, nhưng có tâm ma cũng không đại biểu sẽ nhập ma!" Bạch Anh chưởng tôn lập tức bắt đầu bơm cho bạn lữ: "Vô Cấu kiên trì mấy chục năm, dù cho tu vi vô pháp tăng trưởng, cũng như cũ kiên trì tín nhiệm chính đạo!"


"Ngươi thì sao?! Ngươi ở trong Băng Phong Địa Quật còn chưa kiên trì nổi năm ngày!!"


"Thôi đi!!!" Giản Thành cùng Bạch Anh chưởng tôn đối chọi gay gắt, nói Diệp Vô Cấu không nhập ma? Hắn lập tức đi nhảy lầu!


Chỉ có tự mình bước vào trạng thái tâm ma, Giản Thành mới hiểu được đời trước Diệp Vô Cấu mà hắn tiếp xúc kỳ thật đã sớm mẹ nó nhập ma!


Chẳng qua sau khi không còn Diệp Vô Tịnh, Diệp Vô Cấu tương đương mất đi nửa người, tâm ma chỉ còn lại một nửa, bằng vào tu vi Nguyên Anh của nàng tất nhiên có thể áp xuống.


Bất quá dù vậy, tính cách của Diệp Vô Cấu vẫn như cũ trở nên biến đổi vặn vẹo.


Nhớ tới mình đời trước bị Diệp Vô Cấu xử lý, Giản Thành không chút khách khí mà bắt đầu bóc sẹo: "Cuối cùng tông môn chết rơi rớt tan tác, nàng đã sớm nhập ma! Bất quá bởi vì không có Diệp Vô Tịnh, tâm ma của nàng cũng không lợi hại như vậy, lúc đó mới nhìn bình thường thôi!"


Bạch Anh chưởng tôn ha hả cười, một bộ ngươi nói như thế nào ta cũng không tin: "Dù sao đây đều là ngươi nói, ta chỉ có thấy ngươi nhập ma mà Vô Cấu không nhập ma!"


Giản Thành tức đến dậm chân, hắn vừa muốn tiếp tục tung tin, Diệp Vô Cấu đột nhiên mở miệng.


Xem kịch khá hay, chính mình cũng biến thành một diễn viên trong đó liền không hay chút nào.


Nàng nói: ".... Các ngươi có phải lạc đề hay không? Chuyện của Húc Chi cùng hắn trước để sau, hiện tại quan trọng nhất chính là xử lý Thiên Quý, biết rõ mục đích của lão!"


Linh Nguyệt chưởng tôn ho khan, hát đệm nói: "Đúng vậy, Húc Chi hiện giờ ở trong tông môn thực an toàn, Giản tiểu hữu chớ nên sốt ruột, ngươi cũng không muốn thương tổn y, đúng không."


Giản Thành cùng Bạch Anh chưởng tôn ánh mắt như lửa đạn mà trừng mắt lườm nhau một cái, sau đó đồng thời quay đầu.


Diệp Vô Cấu trong lòng cười lạnh, a, nam nhân!


Nàng thong thả ung dung nói: "Giản Thành, Húc Chi là đệ tử đích truyền của Đại Nhật Tiên Tông ta, biểu hiện của y thực tốt, thực lực thực tốt, tính cách cũng thực thích hợp, ngươi hẳn là cũng nhìn ra được, chúng ta đều tính toán bồi dưỡng y trở thành người kế thừa tông môn."


"Mà Húc Chi chưa bao giờ nói qua loại lời nói như không muốn, xem thái độ trước mắt của y, y là rất vui lòng."


"Húc Chi sẽ trở thành chưởng môn của Đại Nhật Tiên Tông, y nếu như có đạo lữ, như vậy đạo lữ cũng là đại biểu cho y." Diệp Vô Cấu ý vị thâm trường nói: "Đạo lữ là nam hay là nữ, là yêu quái hay là Thiên ma, cái này đều không sao cả, đóng cửa lại, ngươi cùng y làm như thế nào, chúng ta mới không có hứng thú đi quản."


Bạch Anh chưởng tôn không vui mà hừ một tiếng, Linh Nguyệt chưởng tôn lập tức lôi kéo tay áo của Bạch Anh chưởng tôn.


Diệp Vô Cấu nói: "Nhưng nếu như bị người phát hiện, hoặc là lộ ra manh mối gì, tỷ như truyền ra loại lời đồn đãi bạn lữ của chưởng môn là ma tu......... như vậy đối với Húc Chi mà nói sẽ là đả kích thật lớn không có cách nào vãn hồi, ta nghĩ ngươi cũng minh bạch điểm này."


Ý tại ngôn ngoại, tiểu tử ngươi thích ai là chuyện của ngươi, không cần quấy rầy đến người khác, đừng để cho người khác phát hiện không thích hợp, càng không được phép tạo thành ảnh hưởng cho Trần Húc Chi!


Giản Thành nghe xong sửng sốt!


Hắn thật sâu mà nhìn Diệp Vô Cấu ở trước mặt, giữa hoảng hốt phát hiện, Diệp Vô Cấu ở trước mặt cùng với Diệp Vô Cấu ở trong trí nhớ của hắn tựa hồ một trời một vực.


Cmn, tất nhiên là không giống nhau, một bên là bản tâm ma, một bên là bản bước vào Hóa Thần tâm cảnh trong sáng, sao có thể giống nhau?


Giản Thành sau khi trầm mặc thật lâu, hắn nói: "Ta tất nhiên minh bạch."


Giản Thành nghiêm túc nói: "Ta sẽ không tạo thành rắc rối cho sư huynh."


Diệp Vô Cấu nghe xong lộ ra tươi cười vừa lòng.


"Vậy là tốt rồi, sự tình nháo lớn, Húc Chi cũng không tốt lắm."


Dưới sự hòa hoãn của Diệp Vô Cấu cùng Linh Nguyệt chưởng tôn, hai nam nhân rốt cuộc an tĩnh lại bắt đầu hiệp thương vấn đề chi tiết.


Dứt bỏ hồng nhan tri kỷ rối loạn đời trước, Giản Thành tuy rằng không biết nhiều sự tình lắm, nhưng đại sự đều là tự mình trải qua, hắn ăn bớt ăn xén chỉ nói một chút, liền cũng đủ cho ba nhân tinh ở trước mặt phỏng đoán ra một vài chuyện thú vị.


Hơn nữa Giản Thành còn có một cái tiểu tâm tư.


Trước đó vẫn luôn là Trần Húc Chi giúp hắn phân tích tự hỏi, nhưng dù vậy, Trần Húc Chi vẫn như cũ thiếu chút nữa trúng chiêu, ngẫm lại ở trong Lam Sơn Chung Diệu Nhi thình lình nhảy ra tập kích, nếu không phải Trần Húc Chi lúc ấy đối với mình quá mức tàn nhẫn, lại am hiểu lời nói quỷ biện, chỉ sợ Trần Húc Chi đã bị Chung Diệu Nhi đoạt xá.


Giản Thành đích xác tin tưởng thực lực của Trần Húc Chi, nhưng tin tưởng cũng không đại biểu sẽ không lo lắng, sẽ không sầu lo, sẽ không hoảng sợ, sẽ không đánh mất lý trí............. đi làm một số chuyện mà người thân thì hận mà kẻ thù thì vui sướng = =


Nếu lần này thẳng thắn cùng đám người Bạch Anh, vậy còn không bằng ném cái phiền toái này cho ba người này, để cho sư huynh hoàn toàn giải phóng!


Giản Thành gục đầu xuống, vừa nói chuyện đời trước, vừa suy nghĩ như vậy.


—— Ba người này chính là trưởng bối tông môn! Có việc tìm trưởng bối sư môn, thiên kinh địa nghĩa làm sao!


Còn về những hồng nhan tri kỉ đó của hắn?


Dễ thôi! Liền nói các nàng sùng bái Diệp Vô Cấu, bị Diệp Vô Cấu hấp dẫn, quyết tâm quy phụ Đại Nhật Tiên Tông tử chiến một trận với ma tu!


=============


Tác giả có lời muốn nói:


Giản Thành: Xem ta như thế nào chém gió hồng nhan tri kỷ đều trở thành fan chân ái của Diệp Vô Cấu.