Chỗ Nào Không Đúng

Chương 218




Chuyện xưa của hắc ô qua cũng rất đơn giản, không ngoài chuyện ma tu tìm tới cửa mời hợp tác, Yêu tộc điều tra một lần, phát hiện đám ma tu không lừa dối bọn họ, liền ăn nhịp với nhau, cấu kết làm việc xấu.


Cho tới bây giờ Huyền Phúc vẫn cảm thấy đám ma tu là người cực tốt, nhìn đi, hắn nghênh đón tổ tiên về rồi a!


Đương nhiên ma tu cũng có người xấu, tỷ như Thẩm Thu Huyễn Mộng Tông, gã cư nhiên vọng tưởng mưu đoạt truyền thừa chân huyết của Yêu tộc, thật là cực kỳ xấu, lần sau gặp mặt nhất định phải ăn Thẩm Thu!


Trên đó đều là trải nghiệm của Huyền Phúc, mọi người nghe xong tất cả đều trợn trắng mắt.


Cũng may Cửu Phượng chân nhân không phải là kẻ hiền lành gì, hắn dăm ba câu liền hỏi ra Yêu tộc cùng ma tu làm thế nào liên hệ, nội dung hợp tác cụ thể giữa hai bên, còn có bên trong Yêu tộc có nhân thủ ma tu phái tới hay không, cùng với cái nhìn của bên trong Yêu tộc với ma tu vân vân.


Cửu Phượng tốt xấu cũng là đại lão giả nữ đi theo Đường Minh Hòa hố khắp thiên hạ , kinh nghiệm phong phú thủ đoạn phi phàm, thực nhanh hắn liền đại khái thăm dò ra khác nhau bên trong Yêu tộc, tỷ như một bộ phận yêu tính toán đi theo ma tu cùng nhau đối phó Thái Thanh Kiếm Các, một bộ phận yêu tính toán tị thế ẩn cư, không muốn trộn lẫn vào đó, còn có một ít Yêu tộc ở trung lập tạm thời quan sát.


Nhưng là lại đi vào chi tiết, mặc dù là Cửu Phượng chân nhân cũng tìm hiểu không được, nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì Huyền Phúc hắn không biết!


Phỉa biết rằng Yêu tộc khác với Nhân tộc, chủng tộc Yêu tộc là liên minh giữa các đơn vị rời rạc.


Huyền Phúc thân là quạ đen, tuy nói là tộc trưởng Vũ tộc, nhưng trong Vũ tộc cũng có rất nhiều tiểu chủng tộc, có chim lớn tất nhiên cũng có chim nhỏ, có thể bay đương nhiên cũng có không thể bay, Huyền Phúc tộc trưởng này cũng chỉ có thể xem như là một đại biểu, gặp phải sự vụ bên trong Vũ tộc vẫn là phải tập hợp các tộc lại cùng nhau hiệp thương thảo luận.


Cửu Phượng nghe xong cũng không thể nói gì.


Muốn nói nguyên nhân Yêu tộc biến thành năm bè bảy mảnh, cái nồi này vẫn là do Đường Minh Hòa.


Nếu không phải hắn đột nhiên trở mặt đem nhóm Yêu Vương của Yêu tộc tất cả đều phong ấn, Yêu tộc sẽ phân ra thành như vậy?


Bất quá nếu không có Đường Minh Hòa cuối cùng ra thủ đoạn độc ác quét sách Yêu tộc, Nhân tộc cũng không có khả năng có được một hoàn cảnh bình yên, sinh sôi nảy nở như vậy.


Năm đó Đường Minh Hòa là sung sướng, hiện tại xui xẻo lại là mình.


Cửu Phượng xoa xoa huyệt thái dương, bộ dáng mỹ nhân nhẹ buồn, làm Thanh Minh chân nhân cùng Phiếm Vân Kiếm Tôn bởi vì Huyễn Nguyệt phong là tộc trưởng, lại không rõ tình huống của Yêu tộc lắm mà tiêu tán vài phần hảo khí.


Thanh âm Cửu Phượng khàn khàn mà mỏi mệt: "Chậc, chuyện của Yêu tộc gấp không được, phải chậm rãi chải vuốt."


hắn nhìn lướt qua con tiểu hắc điểu nhảy loạn trong lòng ngực Phiếm Vân Kiếm Tôn, nói với hắc ô qua: "Ta thấy ấu tể cũng đói bụng, hắn rốt cuộc thì cũng vừa mới phản tổ, không kịp thích ứng, ngươi dẫn hắn xuống đi ăn chút hoa lộ."


Vì đề ngừa vạn nhất, Cửu Phượng còn giao cho hắc ô qua một sợi linh vũ màu trắng xám, nếu có người âm thầm gây chuyện, linh vũ trắng xám này sẽ lập tức bị kích phát, Cửu Phượng có thể bằng vào sợi lông đuôi này mà lập tức đuổi tới.


Hắc ô qua vui vô cùng, hắn đã sớm muốn đem vớt chim nhỏ từ trong ngực Phiếm Vân Kiếm Tôn ra rồi, giờ phút này được tổ tiên đại nhân phân phó, vội vàng vui vui vẻ vẻ mà ôm chim nhỏ nhanh chóng chạy.


Ai, bản tính quạ đen, không nói tới cũng thế.


Phiếm Vân Kiếm Tôn nhưng thật ra thực sảng khoái buông tay.


Bởi vì ông nhìn ra được Cửu Phượng muốn nói một vài chuyện cơ mật, nếu Cửu Phượng để hắc ô qua này đi, có thể thấy được việc này không thích hợp cho Huyền Phúc ngốc nghếch biết.


Quả nhiên, chờ huyền phúc đem Thu chim nhỏ sang phòng cách vách ăn hoa lộ, Cửu Phượng liền bắt đầu kể lại một hai ba chuyện đen tối năm đó Đường Minh Hòa làm.


Liền như bức thứ Ngô Thanh Nhi viết cho Trần Húc Chi, Trần Húc Chi đọc hết cũng mất ba ngày, liền tính dù Cửu Phượng đại khái kể về nội dung chuyện xưa, cũng tiêu phí mất một ngày một đêm.


Bất quá chuyện xưa từ góc nhìn của đương sự kể ra, nội dung cũng không quá giống với phiên bản Trần Húc Chi nghe được.


Trần Húc Chi nhìn đến là bút ký của Bặc Nhất Tộc, ký lục không đúng tất nhiên vẫn nhiều hơn một chút, Cửu Phượng thân là tiểu đệ của Đường Minh Hòa, mặc kệ là trước đây hay là hiện tại đều là đệ nhất Đường Xu, khi nói chuyện xưa lập trường bản thân tất nhiên là đứng ở bên Đường Minh Hòa, điểm tô cho hắn đẹp không ít.


Ở trong miệng Cửu Phượng, Đường Minh Hòa đi Vân Thực Giới cũng không phải vì lôi kéo cứu viện từ bên ngoài, mà là vì tìm kiếm tin tức tông môn.


"Chủ nhân tình cờ gặp được một truyền thừa của tông môn thượng cổ, nhưng vì thiên địa biến đổi lớn, Hồng Hoang vỡ vụn, truyền tống trận năm đó lưu lại trời xui đất khiến biến thành truyền tống trận vượt giới, lúc này mới làm cho chủ nhân đi tới Vân Thực Giới, nhận thức Thực Nhất Tộc."


Nhắc tới Chung Diệu Nhi, Cửu Phượng liền một trận nghiến răng nghiến lợi.


"Nàng tốt xấu cũng là công chúa tôn quý, nhìn thấy chủ nhân cư nhiên không bỏ được, cư nhiên đối với chủ nhân nhất kiến chung tình, một hai phải cưỡng chế chủ nhân lưu lại Vân Thực Giới ở rể! Chủ nhân nhà ta là người anh vĩ cỡ nào, sao có thể bị bắt ép đâm đầu vào cửa đâu? Tất nhiên là lời lẽ chính đáng cự tuyệt!"


"Nhưng trăm triệu lần không nghĩ tới, nữ nhân kia cư nhiên bla bla bla........."


Tiếp theo mười lăm phút là đánh giá không tốt của Cửu Phượng đối với Chung Diệu Nhi, cuối cùng Cửu Phượng mới nói: "Cuối cùng chủ nhân bất đắc dĩ đáp ứng Chung Diệu Nhi, cũng lấy lý do muốn xứng đôi với Chung Diệu Nhi, hy vọng trở về Tử Lưu Giới khai sáng một phen sự nghiệp, laaji đi Vân Thực Giới cầu hôn."


"Chủ nhân vốn nghĩ rằng như vậy liền có thể thoát khỏi Chung Diệu Nhi, kết quả Chung Diệu Nhi kia cư nhiên nói, dù sao Tử Lưu Giới cùng Vân Thực Giới sẽ thành người một nhà, không bằng để nàng mang theo chút nhân mã tới Tử Lưu Giới hỗ trợ là được."


Cửu Phượng tức đến vỗ bàn: "Chủ nhân biết vậy chẳng làm, nếu là tu sĩ Thực Nhất Tộc của Vân Thực Giới lưu lại Tử Lưu Giới, vậy chủ nhân chẳng phải thành tội nhân, dẫn sói vào nhà sao?"


"Chủ nhân bất đắc dĩ âm thầm liên hệ Tử Lưu Thánh Giới, hy vọng được ủng hộ từ Thánh giới, nhưng Tử Lưu Thánh Giới lại có ý niệm thâu tóm Vân Thực Giới, ngược lại yêu cầu chủ nhân làm gian tế!"


Nói đến gian nguy năm đó, Cửu Phượng nhịn không được hiện nước mắt, mỹ nhân đầu bạc nâng tay áo che mặt, nhìn mà thương a.


"Chủ nhân hai mặt thụ địch, đối mặt với lựa chọn gian nan, chỉ đành lá mặt lá trái, âm thầm tích tụ thực lực, một phương diện đả kích Thánh Giới, một phương diện đối phó với Chung Diệu Nhi."


Nghe xong trải nghiệm quá khứ vĩ ngạn của Đường Minh Hòa, nội tâm rối rắm của Thanh Minh chân nhân nháy mắt không còn một mảnh.


Dựa theo cách nói của Cửu Phượng, Đường Minh Hòa năm đó bất đắc dĩ mới hố Thánh Giới, đồng thời sâu trong nội tâm hắn còn thực áy náy với Chung Diệu Nhi, nếu không cũng sẽ không để lại thần hồn của Chung Diệu Nhi.


Lúc ban đầu Đường Minh Hòa chỉ là muốn tìm về truyền thừa tàn khuyết từ thượng cổ mà thôi, kết quả lại thân bất do kỷ, quấn vào trong tranh đấu giữa hai thế giới, thành trung tâm lốc xoáy.


Thậm chí Đường Minh Hòa vì tương lai của con dân Hạ Giới, vì bảo hộ hương khói của Nhân tộc mà làm ra hy sinh thật lớn —— thanh danh hôi thối k ngửi được.


Đây là tinh thần hy sinh làm người kính nể cỡ nào a! Mà cường giả như vậy chính là tổ sư gia khai phái của Đại Nhật Tiên Tông bọn họ!


Ngẫm lại liền có vinh dự chung!


Sau khi Cửu Phượng nói xong chuyện quá khứ, Thanh Minh chân nhân cũng minh bạch vì sao Chung Lam lại nhìn chằm chằm Vong Ngữ Thiên Khanh.


Truyền tống trận dưới Vong Ngữ Thiên Khanh tuy rằng bị Đường Minh Hòa dùng Thiên Thí Thần Thương đâm xuyên, thậm chí còn bồi thêm một khối phúc địa Yêu tộc này nữa, nhưng quỷ biết Chung Lam có thủ đoạn huyền diệu gì, có lẽ Chung Lam có thể khởi động lại truyền tống trận đâu?


Tuy rằng cửa ra của truyền tống trận này là Tử Lưu Thánh Giới, nhưng từ góc độ của Tử Lưu Thánh Giới mà nói, Đường Minh Hòa tu sĩ xuất thân từ Hạ Giới này bất quá chỉ là một con tốt thí của Thánh Giới mà thôi, nhưng không nghĩ tới Tử Lưu Thánh Giới lại bị Đường Minh Hòa hố một trận, nếu như liên thông truyền tống trận, quỷ biết tu sĩ hạ giới sẽ gặp phải cái gì.


Rốt cuộc thì nơi Tử Lưu thần thú tọa hóa là ở trong Thánh Giới, chỉ có Thánh Giới mới có được đầy đủ truyền thừa nhất, cũng chỉ có Thánh Giới còn nắm giữ bí pháp phi thăng!


Không nói người khác, nếu tin tức này truyền ra, Thiên Quý lão nhân ma tu bên kia chỉ sợ sẽ là kẻ đầu tiên phản chiến qua đi!


.......... Ai, trách không được Thiên Quý lão nhân một lòng hố Đại Nhật Tiên Tông, chỉ sợ cũng là bị Chung Lam lừa đi.


Khác với Thanh Minh chân nhân sau khi nghe xong dâng lên dùng bái cùng tiếc hận cho tổ sư nhà mình, Phiếm Vân Kiếm Tôn suy xét càng thêm thực tế.


"Nguyên lai tiên nhân trong truyền thuyết rời khỏi thế giới này là Tử Lưu Thánh Giới sao? Vậy truyền tống trận giữa Thánh Giới cùng Hạ Giới không chỉ có một cái này đi?" Phiếm Vân Kiếm Tôn hỏi Cửu Phượng: "Truyền tống trận khác còn an toàn không? Nếu Chung Lam kia theo dõi Vong Ngữ Thiên Khanh, tất nhiên cũng sẽ động chân tay ở trên truyền tống trận khác, không thể không phòng."


Cửu Phượng cười cười, hắn nói: "Cái này ngược lại không cần phải lo, năm đó chủ nhân đem tất cả bảy cái truyền tống trận này đều dùng bí pháp không giản ẩn tàng rồi, truyền tống trận không ở nơi trước đó, nhưng thật ra truyền tống trận nơi Vong Ngữ Thiên Khanh này là trung tâm truyền tống giữa hai giới năm đó, vị trí đặc biệt quan trọng, cũng không có biện pháp ẩn vào vết nứt không gian, cho mới lộ ra bên ngoài."


Hắn hơi nghiêng mặt, trên dung nhan tuyệt đẹp để lộ ra một tia âm ngoan, cmn, phỏng chừng cũng vì nguyên nhân này, Đường Minh Hòa mới có thể đem hắn phong ấn tại Vong Ngữ Thiên Khanh, còn để lại giang sơn mỹ nhân đồ làm phòng hộ.


Bất quá..........


Cửu Phượng nhìn về phía Giản Thành, từ từ nói: "Ta thấy trước đó vị đạo hữu này lấy ra một cái Hỗn Độn Ấn khác, nói vậy cũng gặp được một vị Yêu Vương khác đi? Không biết là vị đạo hữu nào?"


Giản Thành mới giật mình hoàn hồn, hắn làm lơ tiểu Giang ở trong giang sơn mỹ nhân đồ, kiếm linh Kim kiếm Thái Huyền Kinh cùng với lão ô quy đang kêu gào, ngược lại hỏi Cửu Phượng: "Ta cùng sư tổ lần này tới Vong Ngữ Thiên Khanh, là muốn dò xét một chút tung tích của Hiên Vũ sư thúc tổ, không biết đạo hữu có manh mối gì không? Hoặc là hỏi vị Huyền Phúc đạo hữu kia một câu?"


Năm đó Hiên Vũ chân nhân đi vào Vong Ngữ Thiên Khanh, có tám chín phần là bị Chung Lam hạ độc thủ, nếu Yêu tộc cùng Chung Lam có hợp tác, vậy khả năng Huyền Phúc gặp qua Hiên Vũ chân nhân là cực lớn.


Thanh Minh chân nhân lập tức phản ứng lại, đúng vậy! Mục đích ông tới đây là tìm sư đệ!!


Cửu Phượng nhướng mày, hắn nhưng thật ra không biết chuyện này, ánh mắt vừa chuyển, Cửu Phượng tất nhiên là người tâm tư linh động, hắn lập tức nói: "Ta đi hỏi Huyền Phúc một chút."


Nói xong Cửu Phượng hơi gật đầu, liền rời khỏi tĩnh thất, đem không gian để lại cho ba tu sĩ Nhân tộc.


Thanh Minh chân nhân hơi hơi nhíu mày, ông nhìn về phía Giản Thành, thấp giọng nói: "Ngươi không tin Cửu Phượng chân nhân kia?"


Phiếm Vân Kiếm Tôn cũng nhìn lại đây.


Hai tay Giản Thành hợp lại trong áo, thần sắc bất biến, nhìn qua như định liệu trước hết thảy.


Hắn tốt xấu cũng từng là Hạo Dương thượng tiên, tu sĩ dưới trướng vô số, dù cho không hiểu tranh đấu, nhưng cũng có chút tâm đắc.


"Hiểu biết của chúng ta đến hiện tại đều là hắn nói." Giản Thành nhắc nhở Thanh Minh chân nhân: "Tuy rằng tổ sư gia lưu lại Linh khí nói có thể tin hắn, nhưng Cửu Phượng chân nhân bị phong ấn nhiều năm như vậy, nào có chuyện tâm không có oán hận?"


Lời này nói cực có lý, Phiếm Vân Kiếm Tôn lập tức phụ họa: "Đích xác có khả năng."


Giản Thành được Phiếm Vân Kiếm Tôn tán đồng, trong lòng đắc ý, hắn tiếp tục nói.


"Hơn nữa, phân linh Đường Minh Hòa kia nói chuyện cũng thật không rõ ràng, ta cứ cảm thấy hắn không phải người tốt, có lẽ là giả?"


Thanh Minh chân nhân nghe xong hít hà một hơi, giả?


Giản Thành hừ một tiếng, lẩm bẩm nói: "Hắn cư nhiên hỏi ta có hận người giết ta hay không............"


Hắn liếc Thanh Minh chân nhân: "Ta chính là bị Diệp Vô Cấu sư thúc đâm chết, nếu ta nói hận, sư tổ ngươi sẽ nghĩ như thế nào? Ta nói không hận, theo lẽ thông thường phỏng đoán, ngươi tin sao?"


Thanh Minh chân nhân: "...................."


Ấy, lời này nói rất đúng a!


Cái này may mắn là Giản Thành, Thanh Minh chân nhân tự mình cảm thụ độ xuẩn của Giản Thành, cùng với minh bạch mộng tưởng lớn nhất hiện nay của Giản Thành —— cùng sư huynh kéo tay nhỏ song tu!


Nếu đổi thành những người khác, Thanh Minh chân nhân có khả năng thật sự sẽ nghĩ nhiều.


"Cho nên Đường Minh Hòa là đang hố ta đâu!"


Giản Thành sớm đã nhìn Đường Minh Hòa không vừa mắt, hắn vì Đường Minh Hòa mà cõng nhiều cái nồi, hơn nữa hắn còn phải tiếp tục dựa theo quỷ kế của Đường Minh Hòa mà làm trâu làm ngựa cho hắn?


Tổ sư gia của hắn như vậy, sao có thể không thăng thiên đâu?


"Đường Minh Hòa vì sao lại hố ta? Đường Minh Hòa muốn làm gì? Mục đích của Đường Minh Hòa rốt cuộc là gì?"


Giản Thành căm giận mà nói: "Nói một ngàn một vạn, hắn một người chết, lăn lộn làm cái gì?"
"Sư tổ, chúng ta là tới tìm tung tích Hiên Vũ chân nhân, tìm được rồi, hiểu rõ, liền dẹp đường hồi phủ đi." Giản Thành bấm bấm ngón tay tính thời gian: "Chúng ta cũng đi gần hai tháng, minh ước bên Thái Thanh Kiếm Các kia cũng ra tới, là thời điểm hội minh (liên minh hội hợp) đánh ma tu."


"Đánh đổ ma tu, đâm vào hang ổ của Chung Lam, Chung Lam kia còn có gì đáng sợ?"


Giản Thành một bộ dáng trầm ổn đáng tin cậy cơ trí hơn người, ở trước mặt Phiếm Vân Kiếm Tôn cùng Thanh Minh chân nhân đĩnh đạc mà nói.


"Chung Lam không dễ đối phó, ma tu liền có Thiên Quý một Hóa Thần, cũng có thể bắt lại đây dò hỏi kỹ càng đi?"


"Tân bí ở quá khứ cũng coi như là chuyện xưa để nghe thôi, chúng ta vẫn là phải cố gắng chuyện trước mắt, tông môn to như vậy, nhiều đệ tử như vậy, nhưng đều trông cậy vào chúng ta đâu!"


============================


Tác giả có lời muốn nói:


Giản Thành: Ta quản Đường Minh Hòa đi tìm chết! Xuất môn hai tháng, ta nhớ sư huynh, ta phải về sơn môn tìm sư huynh song tu!