Chồng Ơi! Chúng Ta Li Hôn Thôi

Chương 50




Nhã Uyên không thể biết được anh Tuấn Khải nghĩ gì khi hai người thân mật nhưng cô thì lại có chút mong chờ mình cùng anh hòa hợp, khi còn ở nhà trong đêm trước khi rước dâu mẹ cô chỉ dặn: " Con gái à! Mẹ biết thời buổi này các con đi học cũng đã biết được cơ thể của nam nữ khác nhau nên con về nhà chồng khi con cùng chồng thân mật thì lúc ấy hai con trở thành người thân của nhau sẽ cùng nhau sống đến hết cuộc đời này.Vì vậy cho dù con có gặp bất cứ khó khăn hay uất ức nào con cũng phải khéo léo ứng xử sao cho thể diện của nhà chồng không bị ảnh hưởng nghe con gái. Nhưng nếu như cuộc sống của con quá bế tắc thì con không được giấu kín mọi chuyện trong lòng mà phải nói ra với ba mẹ nghe không? Tuy nhà chúng ta không khá giả gì nhưng vẫn luôn chào đón con trở bất cứ lúc nào con gái à."

Tuấn Khải nhận thấy Nhã Uyên lơ đãng vì anh đã cởi hết bộ đồ nhỏ của cô và rắc những cánh hoa hồng lên phủ đầy cơ thể rồi mà đôi mắt cô lại nhìn mênh mang lên trần nhà để mặc anh đang nhìn cơ thể của cô nở rộ bên dưới những cánh hoa hồng đỏ. Anh đưa tay sờ nên một bên gò bồng và mạnh tay xoa nắn khiến cho Nhã Uyên giật mình bị đau lườm anh nói:

- Anh làm tôi đau....

Tuấn Khải áp người đè xuống cơ thể trắng muốt đang ẩn nấp sau những cánh hoa hồng đầy ma mị rồi anh thổi một hơi ấm nóng vào cổ của Nhã Uyên cất giọng khàn khàn nói:

- Nếu không làm em đau thì em có nhớ là đang cùng tôi chuẩn bị tập thể dục không hả? Tôi không thích người phụ nữ đang nằm dưới thân mình lại lơ đãng nghĩ đến thằng khác nghe không?

Nhã Uyên đưa tay muốn đẩy anh ra nhưng anh lại giữ chặt hai tay cô trên đỉnh đầu khiến cho đôi gò bồng vươn cao lên vừa tầm miệng của anh nên anh chẳng thể làm ngơ mà há miệng ngậm vào một bên gò bồng mà gặm nhấm, theo từng động tác lưỡi của anh chăm sóc quả nho nhỏ mà Nhã Uyên không kiềm nén được dục vọng của bản thân nên phát ra những âm thanh:" Ưm..a..." đầy ám muội vang khắp căn phòng. Khi Tuấn Khải nhận ra cả cơ thể của Nhã Uyên mềm nhũn muốn được cùng anh thân mật nhiều hơn thì anh đã đứng lên rời khỏi cơ thể của cô đi đến bàn lấy ly rượu vừa uống vừa đứng trêu ngươi cô vợ nhỏ khiến cho Nhã Uyên không kiềm nén được cảm xúc của mình mà cất lên giọng nỉ non:

- Anh... anh tôi muốn....

Tuấn Khải nhếch mép cười khoái chí uống thêm một ngụm rượu rồi nói:

- Em không ngoan rồi....chắc em vẫn nhớ em thua tôi gần mười tuổi mà cứ xưng tôi với anh có phải như vậy nghe rất chói đúng không nào? Nếu bây giờ em muốn thì phải nói lời anh muốn nghe thì nhất định anh sẽ thỏa mãn em....

Nhã Uyên được anh nhắc nhở thì cũng ngoan ngoãn nghe lời cất giọng thỏ thẻ nói:

- Anh... anh Tuấn Khải....em muốn...

Tuấn Khải không đợi Nhã Uyên nói hết câu thì anh đã uống cạn ly rượu rồi lại áp người xuống cơ thể người con gái đang tuổi trăng tròn nở rộ dưới những cánh hoa giống như cô là những giọt mật ngọt thu hút những chú ong say mê mà đâm đầu vào không thể kiềm chế được bản thân. Huống chi lúc này Nhã Uyên lại giống như một món cao lương mỹ vị bày sẵn thì sao anh Tuấn Khải không vứt bỏ hết tôn nghiêm và sĩ diện để chiếm lấy cơ thể của cô vợ nhỏ kia chứ?.

Không để cho Nhã Uyên chờ lâu Tuấn Khải đi đến ví tiền của mình lấy ra vài cái bảo hộ rồi nháy mắt nhìn cô đầy thích thú khiến cô xấu hổ đưa hai tay che mắt của mình, trong một tích tắc khi Tuấn Khải đưa cậu nhỏ tiến sâu vào cơ thể của Nhã Uyên thì cô đã bấu chặt vào tấm lưng trần của anh mà phát ra những tiếng nỉ non thoả mãn, trong suốt thời gian hai giờ đồng hồ cô không biết anh đã dùng bao nhiêu cái bảo hộ vì cô vừa nói anh dừng lại cho cô nghỉ ngơi thì chỉ năm, mười phút sau anh đã rong ruổi trong cơ thể bé nhỏ của mình rồi.

Nhã Uyên mê mang theo từng nhịp cơ thể anh di chuyển, anh hết đưa cô lên tới mây xanh lại vội vàng để cô trở về mặt đất gồ ghề . Trước khi thiếp đi vì đã quá mệt mỏi thì cô vẫn nhận ra anh Tuấn Khải đặt lên trán cô một nụ hôn nói:

- Đêm nay em thật tuyệt....

Trong giấc ngủ mơ màng Nhã Uyên thấy mình đang ngồi giữa một cánh đồng đầy hoa hồng nhưng khi cô vừa cựa quậy thì bị những cái gai hoa hồng cứa vào người giống như nhắc nhớ cô đừng quá lún sâu vào mối quan hệ này với anh Tuấn Khải, bởi xuất phát điểm của mối quan hệ này không phải là tình yêu mà là vì mối ân tình giúp đỡ qua lại của hai bên gia đình.

Nhã Uyên càng cựa quậy để có thể chạy thoát ra khỏi vườn hoa hồng thì chúng lại càng cuốn chặt vào cơ thể của cô hơn khiến cô bị đau và khóc thét, khi cô tỉnh dậy từ trong giấc mơ thì cả cơ thể không một mảnh vải che thân đang bị anh Tuấn Khải ôm trọn trong vòng tay rắn chắc của anh như sợ cô chạy mất