Chồng Tôi Là Quỷ

Chương 142




Cho nên tôi xuống xe, đi tới phòng bảo vệ ở bên kia tòa nhà. Trong phòng bảo vệ có vài màn hình đang theo dõi quanh tòa nhà. Chỉ là người bảo vệ không hề chú ý tới màn hình mà đang ngồi bên ngoài ăn uống.

Thật đúng không có trách nhiệm. Nếu họ có trách nhiệm thì hôm qua khi chúng tôi từ trong đó ra nên có người tới hỏi han mới phải.

Tôi tiến đến.nói: “Đại ca, vừa rồi tôi thấy có người ở cửa bên kia đi ra. Không phải có kẻ vào trộm chứ?”

Người kia ngẩng đầu liếc nhìn tôi một cái, nói: “Cô không phải người ở đây phải không?” Nơi này một vài tầng dưới để làm trung tâm thương mại, từ tầng 3 tới tầng 7 bên trên dùng làm văn phòng, từ tầng 8 trở lên tới tầng 21 là căn hộ dân ở.

Tôi do dự một chút, gật gật đầu: “Tôi không ở đây thì không thể báo trộm ở trung tâm thương mại sao?”

“Đó không phải là trộm, đó là thầy phong thủy được ông chủ tòa nhà này mời tới, nói bắt quỷ. Còn cố ý dặn dò chúng tôi đừng tới kẻo gặp chuyện. Cô cũng mau về đi, chuyện này đừng nên để ý.”

“A? Đó không phải trộm à?” Nhưng xem bề ngoài cũng tuyệt đối không phải là thầy phong thủy. Với bộ dáng của lão Sầm gì đó kia thì không khác gì người nhặt ve chai trên đường. Hơn nữa, ông chủ ở đây sao không mời thầy phong thủy khu này như Linh Tử hay chú Lý? Nghe nói bọn họ cũng rất có tiếng ở vùng này.

“Vậy rốt cuộc có quỷ không?” Tôi cẩn thận hỏi, còn tỏ vẻ vừa sợ hãi vừa tò mò. Nếu chuyện quỷ của bọn họ giống chuyện chúng tôi gặp, như vậy quỷ nhí mắt đỏ trong WC kia có khả năng đã bị lão Sầm điên khùng kia bắt đi rồi.

Bảo vệ liếc mắt một cái: “Cô là phụ nữ cũng tò mò chuyện này? Một công ty ở lầu 4 thường xuyên có người tăng ca, đều nói buổi tối đều nghe thấy tiếng trẻ con trong WC, gọi bọn họ đi chơi cùng nó. Dù sao tôi cũng không nghe thấy gì, tôi chỉ coi chuyện này là lừa gạt, để ông thầy phong thủy kia cùng bọn họ lừa được một số tiền mà thôi.”

Quả nhiên chính là quỷ nhí mắt đỏ kia!

Tôi giật mình, điện thoại kêu lên, nhìn trên màn hình hiển thị tên Khúc Thiên, tôi lập tức nghe.

“A lô, Tổ Hàng!”

“Em đang ở đâu?” Giọng anh ấy có chút nôn nóng, có lẽ đã quay lại xe, không thấy tôi đâu nên vội vàng gọi.

“Em ở phía sau tòa nhà, em quay về ngay.” Vừa nói tôi vừa mỉm cười gật đầu với bảo vệ, ý muốn chào, rồi chạy về phía trước tòa nhà. Tổ Hàng cùng Linh Tử quả thật đang ở cạnh xe, tôi chạy tới, vẫn còn thở dốc, nói: “Vừa rồi lão Sầm điên khùng đi từ bên trong ra. Có lẽ quỷ nhí bên trong đã bị ông ta bắt được.”

Linh Tử nói: “Được rồi, chuyện này cũng không có ai mời chúng ta đến, nếu có oan thân chủ nợ xuất hiện thì chúng ta không cần để ý tới nữa.”

“Nhưng không phải đứa bé đó rất đáng thương sao?”

“Đáng thương cái gì? Mắt đỏ, nó đã hại chết người đấy. Cô cũng hay thật, trên phố này có nhà nào không có WC mà lại chọn chỗ này. WC kia phong thủy thế nào cô không thấy à? Thương sát, khai khẩu sát, WC này chính là âm địa. Bên trong còn có huyết sát, còn có máu kinh của phụ nữ, những nơi như này không có quỷ mới lạ.”

“Nhưng…” Tôi thừa nhận hôm qua tôi không chú ý tới những chuyện này. Tôi cũng biết, tôi hẳn phải chú ý hơn, là một người mới học tôi càng phải để ý để luyện tập. Nhưng khi đi dạo phố, tôi thật sự không ý thức để suy nghĩ tới chuyện này.

“Nhưng cái gì, cô học lâu như thế mà vẫn thế này sao? Ngày nào đó Sầm Tổ Hàng có thể bị cô hại chết đấy. Tôi nói cho cô biết, một người học phong thủy đều phải luôn để ý tới hoàn cảnh quanh mình, sau này mới có thể dùng phong thủy xem việc, tạo cát xóa hung. Học kỳ môn độn giáp, đánh mạt chược đều có thể tính toán. Cô nên đưa chuyện này vào tiềm thức đi nhóc con. Lần trước tôi đã nói với cô, không sợ đối thủ mạnh như sói, chỉ sợ đồng đội…”

“Đừng nhiều lời nữa!” Tổ Hàng lạnh giọng nói.

Anh ấy nói, Linh Tử cũng im một lúc, nhìn Linh Tử, nói: “Vợ do anh chọn, tự mình dạy dỗ đi.” Tôi quả thật có chút không dễ chịu trong lòng. Nhưng Tổ Hàng đã đẩy tôi lên xe, nói nhỏ: “Đừng nghĩ nhiều, không sao đâu.”

“Không chừng sau này thật sự em sẽ hại anh.”

Anh ấy đưa tay xoa xoa đầu tôi, “Sao lại không tin tưởng anh như vậy?”

Linh Tử ngồi vào ghế lái, khởi động xe, chạy về phía căn biệt thự chúng tôi đang ở. Nhìn về hướng xe chạy, tôi ngạc nhiên nói: “Vừa rồi rõ ràng lão Sầm điên khùng kia đã bắt quỷ nhí kia đi.”

“Sầm điên khùng gì?” Linh Tử hỏi.

Kỳ thật vừa rồi tôi đã nói một lần nhưng vì bọn họ không chú ý tới chuyện này nên không để ý. Hiện tại tôi nhắc lại, Linh Tử lập tức đưa ra vấn đề.

“Chính là lão già ở thị trấn X kia cứ luôn nhận mình là con cháu Sầm gia ấy. Là người đen thui, còn không có vợ con cũng không có tài sản gì ấy.”

Linh Tử phanh lại một chút, hỏi: “Ông ta đi hướng kia à?”

“Đi về phía sau tòa nhà.”

Linh Tử lập tức quay đầu xe, Tổ Hàng cũng thấy kỳ lạ, hỏi: “Không phải vừa rồi nói mặc kệ chuyện này sao?”

“Có thể mặc kệ sao? Quỷ nhí này nếu đem luyện hóa, dù không phải thuần âm thuần dương thì cũng có được tiểu quỷ lợi hại. Nó ở trong WC oán khí không phát ra được, chờ đến khi nó ra khỏi WC, bị người châm ngòi một chút thì khó nói.”

Xe chạy dọc theo hướng tôi chỉ, bởi vì thời gian không quá lâu, hơn nữa Sầm điên khùng kia cũng không phải người vùng chúng tôi, ông ta cũng không có xe, cho nên chúng tôi thấy ông ta ở cách tòa nhà đó không xa.

Ông ta không đi một mình mà đi cùng một người đàn ông trung niên.