Chồng Tôi Là Quỷ

Chương 165-2






Tổ Hàng nhíu mi, mở cửa sổ phòng này nhìn ra ngoài, liền hiểu được. “Nơi này là ban công?”

Chị gái gật đầu: “Phải, nhà của tôi khi phá bỏ được đền bù chỉ mười hai mét vuông, khi được phân nhà cũng chỉ được một căn một khách một ngủ nên đem ban công sửa sang lại một chút, làm phòng cho trẻ con.”

Tổ Hàng lấy ra điện thoại, đo sơn hướng, giải bài bàn, tôi nhìn qua, ban công này đúng là ngũ hoàng nhị hắc, nơi sát bệnh chủ, chẳng trách đứa bé sẽ có bệnh.

Tổ Hàng nói: “Phòng được cải tạo như vậy, từ phong thủy mà nói là không thích hợp. Nhà người khác đều dùng ban công để đặt chậu hoa máy giặt gì đó, đứa bé lại ngủ ở nơi này. Theo khoa học mà nói thì không khí không tốt, uế khí đều ở chỗ này. Đứa bé ở lâu sẽ tự nhiên sinh bệnh. Hơn nữa theo bài bàn, khí lưu thông cũng không tốt, nhà phía trước ở gần như vậy có thể xem là sát. Nhà đối diện đặt gương lại cũng vừa lúc chiếu thẳng nơi này. Đổi phòng cho bé đi.”

“A?” Chị gái kinh ngạc: “Trước khi trang hoàng cho nhà tôi có xem trên mạng, cũng có nhiều nhà trang hoàng thế mà.”

“Nhiều trường hợp trang hoàng chỉ để ý đẹp mà không để ý tới phong thủy.” Tổ Hàng nói.

Ba của đứa bé vẫn tươi cười như cũ: “Được được, chúng ta để con ngủ ở phòng ngủ của chúng ta vậy.”

Chị gái càng nhíu mày: “Nhưng nhà này…”

Chị gái còn chưa nói xong tôi đã ngửi thấy một mùi cay nồng. Đứa bé lập tức ho khan. Chị gái chạy nhanh tới đóng cửa sổ mà Tổ Hàng vừa mở, nói: “Nhà trên lại rán đồ rồi.”

Có tiếng động, không phát ra từ trong nhà mà truyền đến từ phía trên ban công.

Nhìn bộ dáng tò mò của chúng tôi, chị gái nói: “Trên lầu là một nhà bán đồ ăn vặt. Nhà bọn họ ngày sẽ hai ba lần rán đậu phồng. Ở bếp không đặt được nồi to nên đem ra ban công đặt.”

Tôi nói: “Trần nhà đại diện cho đầu, bé lại ngủ ở nơi này, nơi này vừa lúc là cung chấn, chẳng trách đứa bé mỗi ngày đều bị sốt.”

Chị gái kêu lên: “Bé phát sốt là bởi vì nhà bên trân rang đồ?”

Tôi nhìn về phía Tổ Hàng, chờ anh ấy khẳng định. Anh ấy gật gật đầu. Chị gái lại nói: “Vậy phải làm sao bây giờ? Nơi của bé ở không tốt thì cùng lắm chúng tôi sẽ để nó ngủ cùng chúng tôi mấy năm, nhưng ở trên lầu… chúng tôi cũng không tiện yêu cầu gì họ được.”

Ba bé gật đầu. Tôi nhìn là có thể hiểu, hai vợ chồng bọn họ đều là người hiền lành, có chút việc cũng không dám nói chuyện. Mẹ của bé dù ra bờ sông khóc lóc nhưng cũng không dám có hành động gì.

Tổ Hàng nhíu mi, nói: “Chuyện này tôi sẽ giúp hai người xử lý. Cứ dùng thuốc theo yêu cầu của bệnh viện, về phong thủy cứ làm như vừa rồi nói. Thôi, chúng tôi còn chút việc, phải về trước.”

Khi anh ấy nói những lời này, tôi có chút ngoài ý muốn. Bình thường xem phong thủy cũng không gấp gáp như vậy. Chị gái còn muốn giữ lại nhưng Tổ Hàng đã đi ra ngoài, chị gái cũng chỉ có thể vội vàng cầm bao lì xì đuổi theo chúng tôi.

Tổ Hàng ở trước tòa nhà, lấy điện thoại ra gọi đi. Anh ấy nói vào điện thoại: “Có chuyện này nhờ ông một chút. Khu tái định cư XX, tòa X, ở lầu hai có một nhà thường chiên dầu ở ban công, ảnh hưởng tới hàng xóm. Ông xem tìm lấy cái cớ cảnh cáo một chút.”

Tôi đi theo phía sau anh ấy, suy đoán thử xem người anh ấy nói chuyện là ai, chẳng lẽ là ba Khúc Thiên? Trong những người chúng tôi quen, người có năng lực như vậy chỉ có một mình ba Khúc Thiên. Hơn nữa Minh hôn của Khúc Thiên mới vừa kết hôn, bọn họ còn mang nợ Tổ Hàng, lúc này đưa ra yêu cầu hẳn rất dễ dàng.

Bên kia đồng ý rồi, đi đến bên xe, Tổ Hàng liền nói: “Mấy ngày nữa vấn đề trên ban công sẽ được giải quyết, chuyện còn lại hai người tự nghĩ cách đi.”

Chị gái vội vàng đưa bao lì xì, nói cảm tạ.

Tổ Hàng nhận bao lì xì, vẫn không chậm trễ, lên xe. Anh ấy cũng muốn nuôi gia đình mà, tôi nghĩ tới lời anh ấy nói muốn nuôi gia đình.

Trên xe, tôi hỏi: “Vừa rồi anh gọi cho ba Khúc Thiên à?”

“Ừ, trải qua hôn lễ lần này, ông ta đã thừa nhận sự tồn tại của anh, như vậy về sau càng tốt cho việc của chúng ta. Vì thân thể Khúc Thiên, vì ông ta có thể nhìn thấy con của mình, chỉ cần anh yêu cầu không quá sức thì ông ta đều sẽ đồng ý.”

Nhớ tới những lời mẹ Khúc Thiên nói với tôi ngày đó, thái độ hiện tại của ba Khúc Thiên, tôi cũng có thể hiểu được tâm tình của họ. Mọi thứ bọn họ làm đều vì con trai.

Chẳng lẽ vừa rồi nụ hôn ở trên xe kia, chính là vì vấn đề ba mẹ Khúc Thiên đều đã giải quyết cho nên anh ấy mới hôn tôi? Phải biết rằng thái độ của ba mẹ Khúc Thiên đối với chuyện này có thể ảnh hưởng rất lớn tới hành động về sau của chúng tôi. Chuyện này đối với Tổ Hàng mà nói quả thật là một chuyện rất hứng khởi.