Chồng Tôi Là Quỷ

Chương 195-2




Đây là đường nối khu khai phá với nội thành, xung quanh đều là vành đai xanh, không có cư dân sinh sống. Dừng xe ở chỗ này làm gì chứ? Tôi nghi hoặc nhìn Tổ Hàng.

Tổ Hàng tháo dây an toàn, xuống xe, mở cửa sau của xe, đưa tay bóp lấy cổ Tiểu Mạc.

“A!” Tôi bị hành động của anh ấy mà kinh ngạc kêu lên. Tại sao lại như vậy, ánh mắt của Tổ Hàng rõ ràng là ánh mắt sẽ giết người.

Anh ấy nói: “Hôm nay anh cố ý để tôi cùng Khả Nhân tới xem tiểu khu, lại ăn cơm, còn hát hò kéo dài thời gian như vậy chính là để Linh Tử hành động đúng không?”

Tiểu Mạc múa may tay, nói không ra lời. Tôi không rảnh lo nhiều như vậy, từ trong xe bò xuống phía sau, đấm vào tay Tổ Hàng, kêu lên: “Anh buông tay ra! Anh muốn giết người sao? Buông tay! Buông tay! Tổ Hàng! Đừng như vậy!”

Tổ Hàng tức giận, buông lỏng tay, ném Tiểu Mạc ra khỏi xe, ngã trên mặt đất.

Tiểu Mạc dường như đã tỉnh táo một chút. Anh ta lảo đảo đứng lên, thấy Tổ Hàng lên xe liền hướng về chúng tôi nói lớn: “Anh không còn kịp nữa rồi! Cuối tuần Lương Canh sẽ nhận chức mới, hôm nay chúng tôi đã oanh tạc Sầm Gia thôn nát nhừ! Ha ha, Linh Tử nói anh sẽ cảm ứng được những trận pháp ở Sầm Gia thôn, có cái anh không còn kịp nữa rồi. Vương Khả Nhân, Mạc thiếu tôi hôm nay cảm ơn cô, tôi biết kéo cô theo sẽ bảo vệ tôi được một mạng! Về sau có cơ hội tôi sẽ trả lại cô.”

Tiểu Mạc nói xong những lời này thì xe chúng tôi đã đi mấy chục mét.

Tôi vẫn còn ngồi ở ghế sau, nhìn Tổ Hàng ở trước lái xe. Nghĩ tới hành động vừa rồi của anh ấy. Trước kia anh ấy đã dùng tóc của mình hạ kết giới cho nhà chúng tôi ở. Mà vừa rồi hành động của anh ấy giống như người bị giật tóc vậy. Ở Sầm gia thôn anh ấy bày trận cũng là hạ kết giới như vậy? Mà kết giới đã bị Linh Tử phá?

Lòng tôi bắt đầu hỗn loạn. Biểu cảm lúc Tổ Hàng bóp cổ Tiểu Mạc rất đáng sợ.

Xe từ khu khai phá về thẳng cửa nhà tôi. Tôi không nói gì, anh ấy cũng luôn không nói gì. Xe dừng lại. Anh ấy không cử động, tôi cũng không cử động. Hồi lâu, Tổ Hàng mới nói: “Khả Nhân, em đã nói em sẽ đứng ở phía anh, mặc kệ phát sinh chuyện gì.

Dứt lời, anh ấy để Khúc Thiên gục vào tay lái, còn anh ấy xuống xe, mở cửa sau, ngồi ở bên cạnh tôi.

“Lời đó của em có còn được tính không?

Tôi nhìn Tổ Hàng, đây là Tổ Hàng quen thuộc của tôi. Tôi không có cách nào liên hệ anh ấy với vẻ mặt muốn giết người của Khúc Thiên lúc nãy. Tôi chậm rãi đưa tay tới ôm chặt anh ấy: “Còn tính, vĩnh viễn còn tính. Nếu anh hồn phi phách tán thì em siêu thoát cho anh. Nếu anh đi tới thế giới bên kia, em sẽ đốt tiền cho anh. Nếu anh có thể buông mọi thứ, ở lại nơi này, đời này em sẽ ở cùng anh. Dù bọn họ muốn làm hại anh thì em giúp anh chống đỡ. Nếu anh thật sự không còn thì em chính là minh chứng cho sự tồn tại của anh.”

Tổ Hàng ôm chặt lấy tôi, nói ở bên tai tôi: “Đồng ý với anh, mặc kệ về sau thế nào em đều phải sống tốt. Anh cũng sẽ che chở cho em, để em có thể sống tốt.”

Tôi không khóc, bởi vì tôi biết hiện tại tôi phải kiên cường. Tôi phải kiên cường để cùng Tổ Hàng đi tiếp, mặc kệ chuyện anh ấy làm là đúng hay sai.

***Thứ hai, không có hôn lễ. Rất ít người tổ chức hôn lễ vào thứ hai. Cho nên tôi muốn xin nghỉ vào thứ hai là một chuyện rất đơn giản.

Hai ngày cuối tuần là hai ngày tôi lo lắng đề phòng. Buổi tối hôm đó cùng Tổ Hàng nói những lời kia, tôi đã khẳng định muốn ở bên cạnh anh ấy. Nếu anh ấy phát hiện, không chỉ có nhóm Kim Tử, Linh Tử, Tiểu Mạc đã bắt đầu đối nghịch với anh ấy mà tôi thậm chí còn làm trước bọn họ, cũng phá đi cục của anh ấy thì anh ấy sẽ thế nào?

Tôi rất lo lắng, Sầm Mai sẽ đem chuyện kia nói cho Tổ Hàng. Sầm Mai xuất hiện ở cạnh nhà Hoàng Băng Tuyết hẳn không phải chỉ là trùng hợp. Thành phố lớn như vậy, Sầm Mai lại không chết ở nơi đó. Nơi đó cũng không phải là nơi có âm khí nặng hay gì. Cô ta xuất hiện ở đó không chừng là sau khi Tổ Hàng bố cục xong đã để cô ta lại bảo vệ. Bởi vì ở lại bảo vệ nên cô ta mới có thể nói là vì Tổ Hàng.

Hẳn cô ta đã sớm đem chuyện tôi phá cục nói cho Tổ Hàng. Như vậy hiện tại Tổ Hàng là có ý tứ gì? Muốn thử tôi? Chờ tôi tự tìm tới anh ấy để nói?

Với tâm tình phức tạp, thứ hai vẫn đã tới. Tôi có mời ba tôi, có mời Đàm Thiến cùng Hoàng Y Y đến dự tiệc nhà mới. Không có thêm ai khác. Thật ra mời dì cùng con trai mình đến cũng là phải đạo, Y Y không quen biết Tổ Hàng cũng sẽ tới thì dì hẳn là cũng có thể.

Nhưng tôi không mời dì. Có lẽ do tôi không thích dì.

Vốn cho rằng Kim Tử bọn họ sẽ cùng nhau tới. Nhưng đi theo Khúc Thiên hoặc có thể nói là Tổ Hàng tới đây lại chỉ có ba mẹ Khúc Thiên. Tôi biết ba mẹ cậu ta cũng chỉ diễn kịch thôi. Đến xem nơi thân thể con trai mình ở, xem chúng tôi có đối đãi tốt với con trai của bọn họ không.

Kỳ thật là cha mẹ, làm được như cha mẹ Khúc Thiên cũng đã rất đau lòng. Chỉ cần có thể thấy con trai còn sống là bọn họ cũng đã thỏa hiệp, không nghĩ tới chuyện đó là bị quỷ nhập, có thể nhìn thấy con trai cũng đã là một sự an ủi đối với bọn họ rồi.