“Này, nói một chút đi. Chúng ta tốt xấu gì cũng xem như là bạn bè.”
Tôi cúi đầu, mới nói nhỏ: “Mai.”
Chỉ một từ thôi nhưng hẳn anh ta nghe cũng hiểu. Lúc trước anh ta cũng vì sợ Sầm Mai trả thù mà đến ở cùng chúng tôi.
Quả nhiên Sầm Hằng ngây ngẩn cả người, đôi đũa cầm trong tay cũng rơi xuống mặt bàn.
Tiếng động khiến cho cảnh sát Lư chú ý. Cảnh sát Lư nói: “Còn trẻ mà sao cầm chiếc đũa cũng không xong, đến khi già rồi lại thành lão già ngớ ngẩn mất thôi.”
Sầm Hằng lập tức cười với cảnh sát Lư, nhặt đũa lên, nói: “Ha ha, chẳng may bị rơi thôi.”
Nói xong anh ta cầm đũa gắp đồ ăn. Cảnh sát Lư kêu lớn hơn nữa: “Này, này, đũa mới rơi sao cậu lại gắp đồ ăn như vậy?”
“À… Để em đổi đôi khác.” Lúc này Sầm Hằng mới máy móc đổi đũa.
Tổ Hàng nhìn tôi, tôi đang tập trung ăn cháo nên không nhìn thấy gì.
Sau khi Sầm Hằng bĩnh tĩnh trở lại, anh ta ngập ngừng nói: “Chuyện đó… chuyện đó… tôi… tiếp theo không phải là tôi chứ?”
“Không biết.” Anh ta còn chưa biết Tổ Hàng chính là Boss, Tổ Hàng sẽ không để Sầm Mai làm thương tổn Sầm Hằng. Mà Sầm Mai có mục đích mới làm tôi bị thương, cô ta không cần phải làm Sầm Hằng bị thương. Không, cũng không chắc, không phải lúc trước Sầm Mai cũng tấn công Sầm Vũ Hoa đó sao? Khi đó hẳn là sợ Sầm Vũ Hoa đọc được gia phả nên đã biết gì đó.
Sầm Hằng trước nay đều không biết gì về những chuyện này, hẳn anh ta sẽ không gặp nguy hiểm gì.
“Tôi có cần lại đến ở với mọi người không? Vợ của tôi… để tôi bảo cô ấy về nhà mẹ đẻ ở vài ngày?”
Đã gọi là vợ thì có lẽ đã đi đăng ký. Tôi thầm nghĩ trong lòng. Nhưng cũng cảm thấy, Sầm Mai vừa mới ra tay với tôi, hẳn sẽ không ra tay với Sầm Hằng ngay. Cho nên cũng thuận miệng nói: “Tùy anh. Có điều có lẽ sẽ không phải là anh, cho dù là anh thì cũng không thể nhanh như vậy.”
Nhưng tôi phán đoán sai rồi, mấy câu tôi tùy ý nói này lại khiến Sầm Hằng xảy ra chuyện.
Khi tôi thấy Sầm Hằng với bộ mặt đầy máu, tôi mới biết được bầu trời của tôi rạng rỡ nhưng trời bên ngoài đã sụp đổ.
Sầm Hằng xảy ra chuyện là ba ngày sau kể từ ngày chúng tôi xem nhà cho đồng nghiệp của anh ta. Khi tôi nhận được tin thì tôi vẫn đang phải làm.
Hôm đó cô dâu thật nhiều chuyện, rõ ràng lần trước đã chọn xong trang phục nhưng hôm đó lại chối. Với phương châm khách hàng là thượng đế, tôi kiên nhẫn cùng cô ta chọn lại. Dù sao kết hôn là cô ta, cô ta không lo lắng mất thời gian thì thôi.
Vừa mới hơn 7 giờ sáng, điện thoại của tôi vang lên. Vì chúng tôi có quy định khi phục vụ khách thì không được dùng điện thoại cho nên điện thoại của tôi đặt tài quầy, để anh Đàm trông coi giúp.
Mới 7 giờ sáng, anh Đàm còn chưa đi làm, chuông điện thoại của tôi vẫn reo vang, rốt cuộc cô Tả cũng lên tiếng, nói: “Thật ồn, đi nghe đi.”
Cô Tả đã nói vậy, tôi nhanh chóng buông đồ trong tay, chạy tới quầy nghe điện thoại.
Vì vội vàng nên tôi không xem tên người gọi, bấm nghe xong mới hỏi: “A lô, ai thế?”
“Khả Nhân, Sầm Hằng xảy ra chuyện. Ngay ở chỗ rẽ gần công ty em. Anh đang đi tới.” Là tiếng của Tổ Hàng. Bất chợt trong đầu tôi xuất hiện bộ dáng kinh hoảng của Sầm Hằng khi nghe thấy từ “Mai”.
Sự kiện:
Năm 1952, Sầm Tổ Hàng (2 tuổi), Sầm Mai (5 tuổi) được Sầm gia chọn là Đồng nam đồng nữ.
Năm 1977, khỏi động chuyện hồi sinh lão tổ tông, Sầm Quốc Hưng (30 tuổi) được chọn là người thực hiện. Hắn dùng Ngụy Hoa (13 tuổi) luyện hóa tiểu quỷ. Cùng năm, Sầm Vũ Hoa được sinh ra.
Năm 1977, Ngụy Hoa phản phệ Sầm Quốc Hưng, trở thành một thân hai hồn. Ngụy Hoa rút hồn của Tổ Hàng (27t), Tổ Hàng phản phệ, dùng toàn bộ hồn của người Sầm gia trong thôn để phong bế mộ. Để sót Sầm Vũ Hoa (5 tháng) và Sầm Hằng (3 tháng), còn có một đứa bé khác nhưng đã mất manh mối. Đồng thời Sầm Mai bị rút hồn.
Cùng năm, Sầm Tổ Trạch học cao trung, Sầm Chu xem phong thủy ở bên ngoài, Sầm Tổ Dược cũng ở bên ngoài nên không gặp chuyện.
Năm 1979, Sầm Tổ Trạch đổi tên thành Sầm Tổ Hàng.
Năm 2009 (năm lẻ*), Kim Tử trở thành mục tiêu thuần dương mệnh của Ngụy Hoa, Linh Tử bị cuốn vào chuyện này.
Năm 2010, Sầm Tổ Dược qua đời. Linh Tử có được sách phong thủy của Sầm gia. Cùng năm tìm được gia phả Sầm gia, Sầm Tổ Hàng bị Linh Tử đưa tới trong nhà Vương Khả Nhân, ký vào khế ước Minh hôn. Sầm Hằng và Sầm Vũ Hoa bị tìm thấy.
Năm 2011 (năm lẻ), Sầm Vũ Hoa bị coi là điên, vào ở trong bệnh viện tâm thần. Cùng năm, Kim Tử gặp Sầm Chu, đem Ngụy Hoa phong bế ở Sầm Gia thôn.
Năm 2014, Sầm Tổ Hàng trở thành Khúc Thiên, thả Ngụy Hoa ra.
Cùng năm, Sầm Vũ Hoa bị lệ quỷ hại chết. Sầm Chu bị người dùng thuật pháp hại chết.
Sầm Tổ Hàng yêu Khả Nhân, người đã kết Minh hôn. Và đã thú nhận nhiệm vụ của gia tộc mình vào mùa đông.
Sầm Hằng xảy ra chuyện.
Năm 2015 (năm lẻ), chú ý xem niên đại, là năm lẻ Tổ Hàng đang đợi đã đến.
*năm lẻ: Chữ gốc thì là “âm niên”, mình xem giải thích thì những năm lẻ gọi là âm niên. Ở VN không thấy nhắc đến ý nghĩa nên mình tạm dịch là năm lẻ nhé.