Nhưng chuyện khiến cho Hoắc Ninh Tuyết và Hứa Dịch ngạc nhiên hơn không phải là Tần Khả Kiều tự nhiên biến mất, mà là chuyện của Thang Phong và Chung Thiên Hà.
Chẳng biết Thang gia và Chung gia lại xảy ra xích mích gì, nhưng chỉ sau khi lễ đính hôn của Thang Phong và Chung Thiên Hà diễn ra được hơn một tháng - lúc đó thai nhi của Chung Thiên Hà chắc đã được tầm bốn tháng, vốn dĩ đã ổn định rồi, nhưng chẳng biết lý do tại sao cuối cùng lại sảy thai, ngay sau khi biết cô ấy sảy thai thì Thang Phong cũng quất ngựa truy phong, hoàn toàn rũ bỏ trách nhiệm, hủy hôn luôn mà.
Khi đó Thang gia còn quay ngược lại trách Chung Thiên Hà không biết giữ thân, đến đứa bé cũng không biết giữa con. Nhưng cô ấy lại khóc lóc nói rằng do bà nội của Thang Phong quá cổ hủ và cứ bắt ép cô ấy uống những loại thuốc kì hoặc đứa bé cũng vì thế mới bị thai lưu trong bụng mẹ, khi nghe đến đó nhà họ Thang còn nhảy đồng lên phản bác, còn nói rằng đó là bài thuốc gia truyền để sinh con trai. Tất cả đều là do Chung Thiên Hà không biết giữ con nên đứa bé mới mất.
Cứ như thế mà hai nhà Thang - Chung đấu đấu đá đá nhau gần hai tháng trời, nhân cơ hội đó thì Hoắc Ninh Tuyết đã cùng Hứa Dịch đem công ty Y Tuyết chen chân thành công vào thưởng trưởng của Nhâm thành, tuy tiêng tam khôn quau ón như Hoác thị hay Vương thị, nhưng hiện tại thì cung đã hón rát nhiều đói thu khác roi
Nói chung thì nhờ có sự việc thoái hôn của hai nhà Thang - Chung mà công ty của anh mới phất lên như thể này, chắc hôm nào Hoắc Ninh Tuyết phải gửi lãng hoa đến tặng hai nhà đấy mới được.
đến tặng hai nhà đấy mới được.
Tuy nhiên, công ty tốt hơn thì đồng nghĩa với công việc cũng nhiều hơn, hiện tại Hoắc Ninh Tuyết đã mang thai đến tháng thứ tư, thứ năm, nói chung là thai nhi vẫn phát triển bình thường, chỉ có mẹ bầu là hay quên thôi. Có khi cô còn quên luôn tên chồng mình là gì cơ mà. •
[..]
Nhớ lại cách đây ba ngày, Hứa Dịch đã tranh thủ công việc rồi đưa Hoắc Ninh Tuyết đi khám thai, sau đó anh phải ra ngoài để nói chuyện với bác sĩ thì ở đây Hoắc Ninh Tuyết phải khai báo tên với y tá, lúc y tá hỏi đến tên chồng thì cô còn ngơ ra một lúc, sau đó còn ngơ ngác hỏi:
- Ở chồng em tên gì nhỉ?
Y tá cũng bó tay với cô, nhưng sau đó y tá còn hỏi tên cô là gì, nhưng Hoắc Ninh Tuyết lại ngơ ra... Sau đó cô liền nói:
- Hứa Dịch.
Đến đây y tá cũng kiểm tra, nhưng làm quái gì có "sản phụ" nào tên Hứa Dịch chứ? Sau khi anh quay lại thì y tá lại nói:
- Anh có đưa vợ đến nhầm bệnh viện không vậy? Ở đây đâu có sản phụ nào tên Hứa Dịch?
Anh bất lực nhìn vợ mình, sau đó cũng muối mặt với cô y tá, nhỏ giọng nói:
- Hứa Dịch là tên tôi. Cô ấy tên Hoắc Ninh Tuyết.
Ngày hôm đó không chỉ có y tá mà ngay cả bác sĩ và bệnh nhân hay sản phụ cũng phải bật cười với cái độ "mất não" của cô, trong đó còn có một bác sĩ trêu cô:
- Còn chưa sinh con mà đã quên trước quên sau như thế này rồi à, lỡ sau này sinh con thì còn quên đến đâu nữa đây?
Hoắc Ninh Tuyết lúc đó cũng chỉ cười hề hề, anh còn tưởng là cô nghe rồi cười thôi. Nhưng trên đường quay về nhà thì cô lại nhìn anh, giống như là nhớ gì đó, rồi lại nói:
- Chồng ơi, cái chú vừa rồi là ai vậy?
Ổi trời đất ơi, vợ anh còn quên luôn ông bác sĩ mọi người ạ, đúng là phải ạ với vợ anh luôn.
Vì tính hay quên nên Hứa Dịch cũng lo lắng Hoắc Ninh Tuyết ở nhà sẽ nguy hiểm, nên cho dù hai người đã có nhà riêng những vẫn mặt dày sống ở Hoắc gia. Mà sống cũng đâu có được yên với cha mẹ vợ, hai người họ cũng đau đầu với bà bầu mất não này lắm.
Có khi cô còn quên mất bản thân đang định làm gì, cứ đi qua đi lại, đi tới đi lui, Vương Ngữ Ninh nhìn cô bằng ánh mắt khó hiểu, nói:
Hoắc Ninh Tuyết, con đi đâu vậy?Con tính làm gì mà con quên rồi.Ồi cái đứa mất não này, mẹ nhớ lúc mẹ có thai mẹ đâu có mất não như con chứ.Hoắc Ninh Tuyết cũng chỉ gãi gãi đầu, nhưng rồi sau đó bụng cô liền kêu lên một tiếng "Ọt" giòn tan, à... Hóa ra là cô đang đói định kiếm gì đó ăn nên mới xuống nhà, ấy vậy mà đến đây cô lại quên mất... Cô đúng là mất não rồi.
Mang thai đến tháng thứ chín thì mọi người cũng bắt lo lắng, vì ai cũng nói rằng con đầu lòng sẽ sinh sớm hơn, nhưng có vẻ như đứa bé trong bụng cô ngoan lắm, nó cứ ở yên đó mà không làm gì.
Đến một ngày, cô lại cứ đi qua đi lại, Hoắc Dạ và Vương Ngữ Ninh đã nhìn quen rồi nên cũng không thèm hỏi nữa, còn Hứa Dịch thì vẫn quan tâm vợ anh lại hỏi:
Vợ, em đói hả?Không, em không đói... Em tính nói gì mà em quên rồi.Vương Ngữ Ninh liền thở dài một tiếng, quả nhiên là cái đứa mất não này, nói chuyện mệt thật đó.
Trong khi Hoắc Ninh Tuyết đang cố nhớ mình muốn nói gì đó, đột nhiên Hoắc Ninh Tích lại hét lên, làm cho cả nhà một phen khiếp vía, đến Hoắc Ninh Tuyết cũng giật cả mình. Vương Ngữ Ninh hỏi:
Ninh Tích, con hét cái gì vậy?Chân... Chân... Chân chị hai có nước kìa! Nhiều nước lắm!Ah! Đúng rồi, cô định nói với chồng là cô vỡ ối rồi, cần tới bệnh viện gấp, ấy vậy mà cô quên mất.
Cuối cùng hôm đó trên dưới Hoắc gia náo loạn một phen vì bà bầu mất não kia. Chỉ có duy nhất Hoắc Ninh Tường là tâm bất biến giữa dòng đời vạn biến, cậu nhóc đưa mắt nhìn mọi người lo lắng như vậy còn tặc lưỡi, nói:
- Dục tốc bất đạt, đừng gấp. @
Đang triết lý rất sâu sắc thì bị mấu hậu đại nhẫn gõ vào đầu một cái *Cốp* vì cái tội nói chuyện tào lao.
Rồi thì sau đó Hoắc Ninh Tuyết cũng đã được hốt đến bệnh viện trong sự rối ren của cả nhà, và sự ngơ ngác của chính chủ vì bị chửi đến ngớ người.
Người ta quên xíu mà mọi người căng quá....
#Yu~